CƯỜNG ĐẠI CHIẾN Y

Võ Đang Trùng Linh, Giang Cung Tuấn có nghe qua.

Lúc trước anh đã nghe Thiên nhắc đến, đây là một nhân vật hai trăm năm trước, vẫn luôn ẩn thế, ngay cả thời điểm phái Thiên Sơn đánh giết rùa thần, ông ta cũng không xuất hiện, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.

Mà Thiên nói, thực lực của Trung Linh rất mạnh, ít nhất cũng là ngũ thiên thể trở lên. Hơn nữa, võ công của anh ta lại cực kì cao thâm.

Một nhân vật luyện võ hơn hai trăm năm, dùng thời gian hai trăm năm, nghiên cứu một môn võ họ, nhất định có thể đạt đến cảnh giới mà người khác không thể tưởng tượng nổi.

Trừ phi, người này thật tầm thường.

Nhưng, nếu như là người tầm thường, thì cũng sẽ không thể tu luyện được đến cảnh giới này. Giang Cung Tuấn nhìn Trùng Linh.

Người này nhìn qua rất bình thường, thuộc về loại đứng trên đường phố cũng sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.

Trùng Linh bước từng bước một đi lên võ đài.

Ông ta vác một thanh trường kiếm.

Đi đến vị trí cách Giang Cung Tuấn một trăm thước, trường kiểm trên lưng lập tức xuất ra khỏi bao, ông ta chính xác tiếp được trường kiếm.

Đây là một thanh trường kiếm nhìn qua rất bình thường, không có gì đặc biệt cả.

Người bình thường, kiếm thông thường.

Thế nhưng, lại dám khiêu chiến với Giang Cung Tuấn, thì nhất định không tầm thường.

“Giang thiếu hiệp, xuất chiêu đi”

Vẻ mặt của ông ta rất bình tĩnh, nhẹ giọng mở miệng, không thể nào thông qua nét mặt, phán đoán được trong lòng của ông ta bây giờ đang suy nghĩ gì.

Giang Cung Tuấn biết đây là một cao thủ, cũng không dám khinh suất, toàn lực đề phòng, chậm rãi rút Đệ Nhất Long Kiểm ra. Đệ Nhất Long Kiểm tỏa ra kim sắc huyền quang, như một mặt trời nhỏ, rất chói mắt.

“Tiền bối, mời”

Anh làm một cái thủ hiệu mời.

Chữ “mời” vừa nói ra miệng, Trùng Linh liền động.

Tay ông ta cầm trường kiểm, nhanh chóng lao đến, kiểm trong tay rất quỷ dị, không ngừng xoay tròn, khi trường kiểm xoay tròn, từng luồng kiếm quang khuếch tán.

Những luồng kiểm quang này phóng thẳng về phía Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn nhìn, cười nhạt một tiếng.

Cơ thể anh lóe lên, nhanh chóng xuất hiện ở sau lưng của Trung Linh, lúc đang muốn xuất kiếm, Trùng Linh bỗng xoay người.

Trường kiểm trong tay của ông ta vẫn đang xoay tròn.

Kiếm khí tác động đến tòa lâu đài bị sụp đổ, vô số đá vụn, đất cát bay lên.

Trong lúc nhất thời, Giang Cung Tuấn không thể thấy rõ tình cảnh trước mắt, anh chỉ có thể nhìn thấy từng luồng kiểm khí khuếch tán đang lao về phía mình.

Anh cầm Đệ Nhất Long Kiểm trong tay, trường kiểm trong tay liên tục xuất kích, ngăn cản kiểm khí khuếch tán đang phóng đến.

Ầm ầm.

Kiếm khí va chạm.

Sức mạnh nổ tung, còn mạnh hơn cả bom thông thường.

Đá vụn bay tứ tung, đất cát cuốn lên, khí thể rất dọa người, Xát!

Một thanh trường kiếm sắc bén xuyên qua màn đất cát, nhanh chóng tấn công về phía Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn nhanh chóng xoay người, đồng thời xuất kiếm.

Kiếm của anh, cùng với kiểm của Trung Linh, va chạm với nhau.

Trùng Linh bỗng dùng sức ép xuống.

Kiếm của Giang Cung Tuấn bị hạ xuống mấy centimet. Trong lòng Giang Cung Tuấn bỗngTìm cảm thấy hốt hoảng.

Anh đại khái biết được thực lực của Trung Linh, cho nên không hề dốc toàn lực, nhưng lại không ngờ được rằng, thực lực của Trùng Linh so với suy nghĩ của anh còn mạnh hơn nhiều.

Công lực của ông ta hiện tại, ít nhất là công lực của cường giả lục thiên thể.

Lúc Giang Cung Tuấn vẫn còn đang cảm thấy khiếp sợ trong lòng thì nháy mắt, kiểm của Trung Linh lướt qua Đệ Nhất Long Kiếm trong tay anh, đâm thẳng về phía cổ tay của anh.

Giang Cung Tuấn nhanh chóng bứt kiếm tách ra, thu về cản một chiêu này.

Kiểm thuật của Trung Linh rất quỷ dị, ông ta dường như có thể sớm biết Giang Cung Tuấn sẽ đổi chiều, vào thời khắc Giang Cung Tuấn đối chiếu trong nháy mắt, ông ta cũng lập tức chuyển chiều, kiểm của ông ta lách qua Đệ Nhất Long Kiểm, tấn công phần dưới thắt lưng.

Đệ Nhất Long Kiểm trong tay Giang Cung Tuấn xoay nghiêng, cản được một chiêu này.

Keng!

Kiểm sắt công kích Đệ Nhất Long Kiểm Tia lửa bắn tung tóe.

Phát ra tiếng vang ken két.

Mà Trùng Linh, thì bị đẩy lùi lại phía sau mấy mét.

Giang Cung Tuấn nhân cơ hội này phát động tấn công.

Kiếm khí bộc phát.

Trùng Linh phản ứng cực nhanh, cơ thể xuất hiện ở độ cao hơn hai mươi mét giữa không trung.

Bum!

Trên mặt đất, nháy mắt xuất hiện một hố sâu, hố sâu tiếp tục lan rộng, trở thành một cái hố sâu dài trăm thước. Từ đây có thể nhìn ra được, uy lực một kiếm này của Giang Cung Tuấn.

Lúc này, Giang Cung Tuấn cũng cảm nhận được trên đỉnh đầu của mình truyền đến một khí tức đáng sợ.

Ngẩng đầu nhìn lên.

Cơ thể của Trung Linh và kiểm sắt dựng thẳng tạo thành một chữ hình, từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng tấn công Giang Cung Tuấn.

Người chưa thấy đến, kiểm khí đã nở rộ. Kiếm khí đáng sợ ấp đến, xung quanh chỗ Giang Cung Tuấn đang đứng nháy mắt nổ tung. Giang Cung Tuấn không hề e ngại một chút nào, cơ thể bay vụt lên không trung.

Mũi kiếm của hai thanh kiếm, đụng vào nhau. Sức mạnh của Giang Cung Tuấn, mạnh hơn Trùng Linh, cơ thể của Trùng Linh nháy mắt bị đánh bay ra ngoài. Lúc bị đánh bay ra ngoài trong nháy mắt này, Thập Tam Đạo Kiếm khí nở rộ, Thập Tam Kiếm khí công kích mà đến.

Trùng Linh còn chưa tản hết lực công kích của một chiều vừa rồi, Thập Tam Đạo Kiếm khí đã như vũ bão quét đến, trong lúc nhất thời, ông ta chỉ có thể vội vàng chạy trốn.

phía xa, nơi hội tụ các cường giả khắp thiên hạ.

Đám cường giả này cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt, hai người trước mắt này cũng là cường giả đứng đầu thiên hạ, bọn họ giao thủ, ẩn hưa chân lý võ học chí tôn vô thượng, nếu như có thể lĩnh ngộ được chút gì từ trong cuộc đấu này, vậy thì sẽ rất có ích đối với bản thân.

Nhìn thấy Giang Cung Tuấn thi triển Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm, đánh Trùng Linh liên tục bỏ chạy, tất cả mọi người lớn tiếng khen hay.

“Hay.”

“Không tồi, Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm thật sự quá mạnh”

“Xem ra, Trùng Linh phải nhận thua rồi”

Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm, Thập Tam Kiếm khí, giống như laser, ở giữa không trung quét liên tục, ép Trùng Linh phải chạy loạn tử phương.

Nhưng lúc mọi người có mặt ở đây đều cho rằng Trùng Linh sắp bị đánh bại, thì thân pháp của ông ta bỗng biến hóa quỷ dị, giống như một bóng ma, lóe lên ở giữa không trung, tránh thoát một loạt công kích.

“Thân pháp thiên biến vạn hóa”

Trần Vũ Yến kinh hô.

Nghe vậy, Trần Phi Hùng nhịn không được hỏi ra: “Đó là cái gì?” Những người xung quanh cũng nghi hoặc nhìn Trần Vũ Yến.

Trần Vũ Yến nói: “Tôi cũng là nhìn thấy ở trong bản ghi chép trong Tàng Thư Các của Lâm Lang Các, đây là một bộ võ học về thân pháp, nghe đồn, một khi đã học được, sẽ lấy được thủ cấp của quân địch trong hàng vạn quân, một khi học được, thân pháp sẽ biến đổi rất quỷ dị, thiên biến vạn hóa, có thể né tránh mọi đòn tấn công”

“Bộ thân pháp này, xuất hiện hơn năm trăm năm trước, nhưng chỉ như đóa phù dung, sớm nở tối tàn”

“Mà ở Lâm Lang Các có cất giữ bộ thân pháp này, tôi cũng đã xem qua” Trần Vũ Yến nhìn chằm chằm vào cuộc đấu phía xa.

Trong trận, Thập Tam Đạo Kiếm khí liên tục quét ngang. Thế nhưng, không thể đánh trúng Trùng Linh. Trùng Linh liên tục né tránh, ngay sau đó, dùng tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt lao về phía của Giang Cung Tuấn.

Cơ thể của ông ta, cùng kiếm hiện ra một chữ ‘hình. Lúc này, Thập Tam Đạo Kiếm khí quay về phòng ngự.

Nhưng, uy lực một chiêu này của Trung Linh qua mạnh, dùng sức mạnh tối đa, cưỡng ép phá hủy Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm Thập Tam Đạo Kiếm khí.

“Kinh Hồng Nhất Kiểm?”

Trần Vũ Yến lại một lần nữa kinh hộ.

Chợt hét lên: “Giang công tử cẩn thận, đây là Kinh Hồng Nhất Kiểm”

Tiếng nói của cô quá nhỏ, Giang Cung Tuấn căn bản không nghe thấy.

Lúc này, Giang Công Tuấn cũng nhìn thấy Trùng Linh đã phá hết Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm của mình, chỉ thấy thân thể của ông ta cùng kiếm hiện ra một chữ hình, dùng tốc độ cực nhanh, lao thẳng về phía mình.

Gần như trong chớp mắt, đã xuất hiện trước mặt mình.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Giang Cung Tuấn xuất kiếm.

Trong nháy mắt anh xuất kiểm, đám người chỉ nhìn thấy một bóng kiểm lóe lên, hoa mắt.

Không đợi mọi người nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra.

Keng!

Đã có một tiếng vang truyền đến.

Mà kiểm trong tay Trùng Linh, đã bị chặt đứt, cơ thể của ông ta bay ngược lại phía sau, chật vật ngã xuống đất, rơi vào trong đống phế tích.

“Cái này?”

Tất cả mọi người hai mắt trợn tròn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi