CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Lúc xuống núi, Kim Lũ Y rất muốn gõ cửa để hỏi chỉ tiết. Nhưng nghĩ rồi lại thôi. Đã muộn như vậy rồi, Diệp Côn Luân chắc chắn càng không muốn gặp cô.

Nhớ đến ngày mai có việc quan trọng phải làm, cô bèn gác chuyện này sang một bên, xuống núi về nhà ngủ.

"Haiz... Có lẽ là do mình mơ ngủ... Mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác thôi..." Lúc này, Diệp Lâm đã trở về phòng.

Anh lấy ra lò luyện đan cỡ lòng bàn tay mà sư phụ Dược Vương đưa cho anh, bắt đầu thử chế tạo đan dược.

“Trước đây, khi ở trong tù, không có nguyên liệu gì nên các phương pháp chế tạo đan dược mà mình học được đều dựa trên giấy.”

"Hôm nay, cuối cùng cũng thu thập được những nguyên liệu quý hiếm này, có thể thực hành rồi."

Mặc dù Diệp Lâm đã nghiên cứu rất lâu, nhưng đây là lần đầu tiên anh thật sự bắt đầu chế tạo đan dược.

"Nên điều chế cái gì trước đây?"

Trong đầu Diệp Lâm ghi nhớ hàng trăm loại đan.


"Trước tiên luyện chế một viên trừ tà đan đi!"

Trong khoảng thời gian này, Diệp Lâm rất hay gặp phải những trường hợp bị hạ độc. Mặc dù pháp thân của anh vốn đã bất khả xâm phạm trước mọi chất độc nhưng những người bình thường xung quanh anh chắc chắn sẽ bị nhiễm độc.

Tuy nhiên, nếu mang theo một trừ tà đan bên mình, nó có thể hóa giải mọi chất độc trong phạm vi trăm mét, thậm chí nghìn mét xung quanh, ngay cả người bình thường cũng có thể miễn nhiễm với mọi chất độc và tà khí giống như anh.

Tất nhiên, phạm vi an toàn cũng phụ thuộc vào chất lượng của đan dược.

Chất lượng của đan dược càng tốt thì phạm vi kiểm soát càng rộng.

Sư phụ Dược Vương của anh luyện chế ra một viên trừ tà đan, thậm chí còn có thể bao phủ một thị trấn.

Tuy nhiên, bây giờ Diệp Lâm không có kỹ năng luyện đan mạnh mẽ như vậy, lò luyện đan mà anh sử dụng cũng không thể đạt tới trình độ đó.

Lò luyện đan thu nhỏ trước mặt anh có kích thước bằng lòng bàn tay, là một chiếc lò nhỏ mà sư phụ mang theo bên mình, mỗi lần chỉ có thể luyện chế một loại đan dược.

Nếu muốn điều chế những loại đan dược mạnh hơn, bắt buộc phải thay thế bằng một chiếc lò luyện đan tốt hơn.


Ví dụ như lò Thiên Địa năm ở Dược Vương Cốc, được mệnh danh là lò luyện đan tốt nhất thế giới.

Tuy nhiên, Diệp Lâm tạm thời không thể sử dụng lò luyện cấp độ này được, anh phải nắm vững những gì đã học được trước đã.

"Trừ tà đan!"

Diệp Lâm chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu để luyện đan, lần lượt cho vào lò luyện. Sử dụng chân khí để đốt cháy ngọn lửa, từ từ điều chế.

"Để thêm ba bốn canh giờ nữa là được."

Tất nhiên, chất lượng của đan dược càng tốt thì thời gian điều chế càng lâu.

Đây là lần đầu tiên Diệp Lâm thử luyện đan dược, anh cảm thấy nếu có thể luyện chế ra đan dược trong ba bốn canh giờ đã coi như thành công rồi.

Miễn không phải là thứ đan dược vô dụng ra lò trong một canh giờ là được.

Sau khi hoàn thành những việc này, Diệp Lâm tạm thời không để ý đến lò luyện đan nữa.

Tiếp theo, anh cầm chiếc kèn rồng lên.

Thử thổi lại nhưng vẫn không được.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi