CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Hứa Như Vân dù bị bắt thì cũng muốn kéo theo một cái đệm lưng. Bà ta chỉ vào Diệp Lâm, nói: “Dẫn theo nó, dẫn nó đi thẩm vấn!”

Đối mặt với sự vô lý của Hứa Như Vân, Ân Hồng Trang tất nhiên sẽ không chiều theo ý bà ta.

“Chúng tôi chỉ nhận lệnh gọi bà đi hỏi chuyện, không liên quan gì đến người khác."

Ân Hồng Trang nhìn Diệp Lâm một cái. Tuy rằng Kim đại nhân cũng rất muốn bắt kẻ thù giết mẹ trở về, nhưng mà hiện nay có chứng cứ chỉ hướng Hứa Như:

Vân, thậm chí có khả năng rửa sạch một phần tội danh cho Diệp Lâm.

Vậy nên Kim Lũ Y tạm buông thù hận, chỉ gọi một mình Hứa Như Vân. Ân Hồng Trang cũng chỉ làm việc theo lệnh mà thôi.

Đương nhiên, Ân Hồng Trang cảm thấy nếu Kim đại nhân biết Diệp Lâm cũng ở đây thì chắc là Kim đại nhân sẽ tự mình đến đây một chuyến.

“Đi thôi!” Ân Hồng Trang không nói thêm nữa, lôi kéo Hứa Như Vân đi.

Tuy rằng Hứa Như Vân không hề muốn đi, nhưng mà không thể không đi theo.

“Như Vân, bà yên tâm, tôi nhất định sẽ mời luật sư giỏi nhất đi đón bà.” Diệp Nguyên Cát nói.


“Mẹ!” Diệp Trạch cũng cực kì lo lắng. “Không sao, mẹ sẽ nhanh chóng quay lại thôi.” Hứa Như Vân sửa sang quần

áo, sau đó nhìn về phía Diệp Lâm, hừ lạnh nói: “Hừ, mày đừng đắc ý, chúng ta cứ chờ xeml”

Hứa Như Vân không tin mình là đại tiểu thư nhà họ Hứa, chẳng lẽ đấu không lại một đứa trẻ tuổi như Diệp Lâm?

Hứa Như Vân nhanh chóng bị dẫn di. Hiện trường lại trở nên ồn ào xôn xao.

Cho dù là ai cũng không ngờ rằng chuyện năm xưa lại có một sự lật ngược như thế.

Chẳng lẽ vụ tai nạn xe kia thật sự có bí mật gì đó sao?

Ngay cả Diệp Nguyên Cát cũng dấy lên lòng nghi ngờ: Chẳng lẽ thật sự là vợ mình hãm hại con trai mình hay sao?

Không... không thể nào!

Diệp Nguyên Cát vội vàng lắc đầu xua đuổi suy nghĩ hoang đường kia, cho. rằng bên trong nhất định có hiểu lầm gì đó.


Có điều, người trong năm đại gia tộc vẫn sôi nổi chúc mừng Diệp Lâm.

“Hóa ra là Diệp tiên sinh bị oan năm năm. Bây giờ vụ án có tiến triển m‹ đáng mừng quá đi!”

“Đúng vậy, tôi đã nói rồi mà, với nhân phẩm của Diệp tiên sinh, sao có thể phạm phải vụ án ác liệt kia, thế nào bên trong cũng có vấn đề... Tôi nói đúng rồi này!”

“Không ngờ người hãm hại Diệp tiên sinh lại chính là mẹ kế của Diệp tiên sinh, lại còn là người của nhà họ Hứa nữa, kiểu người ác độc như thế, sau này vẫn nên ít qua lại thì hơn.”

Sau khi hiện trường dần dần ổn định, Diệp Lâm dùng thân phận gia chủ nhà họ Diệp, tuyên bố mệnh lệnh đầu tiên.

“Bắt đầu từ hôm nay, đuổi hai mẹ con Hứa Như Vân và Diệp Trạch ra khỏi gia tộc, mãi mãi không tuyển dụng!”

Nghe vậy, hiện trường lại xôn xao lên. Không ngờ Diệp Lâm lại quyết đoán như vậy. Cho dù là ngay trước mặt cha mình, thì anh cũng không nể mặt một chút nào, đi đuổi hết vợ ông và con trai ông ra khỏi gia tộc.

“Phong Nhị, con...” Diệp Nguyên Cát tuyệt đối không ngờ rằng vợ mình đã bị dẫn đi điều tra rồi mà Diệp Lâm còn tuyệt tình như thế.

Kể cả khi Như Vân có xích mích với nó, thì Trạch Nhi cũng đâu có sai lầm gì, mà cần phải xử lý nặng như vậy.

“Tại sao hả?” Diệp Trạch la hét: “Tôi không làm sai bất cứ chuyện gì, cũng không làm gia tộc mất mặt, hoặc là lái xe đâm chết người, tại sao lại đuổi tôi ra khỏi gia tộc hả?”

Nếu anh ta không nhắc tới chuyện lái xe đâm chết người thì còn dễ nói.

Thấy anh ta nói không lựa lời như thế, Diệp Lâm sao có thể tha cho anh ta?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi