CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Sư phụ của anh ta?

Vừa nghe vậy, đám ăn chơi trác táng đều chấn động.

Không ngờ Khương Thái Thanh mới ra nước ngoài có mấy ngày mà vừa có tiền vừa có sư phụ!

Rốt cuộc thì ở nước ngoài anh ta đã làm gì vậy? Sao giống như thay đổi thành một người khác vậy?

Dứt lời, Khương Thái Thanh chỉ về phía người đàn ông trung niên ngoại hình bình thường đứng ở phía sau anh ta. ”

“Đây là sư phụ tôi, tên là Cao Quang!

Lúc nãy tới đây, anh ta vẫn luôn đi theo phía sau Khương Thái Thanh, khiến mọi người cho rằng anh ta là tài xế của Khương Thái Thanh.

Không ngờ anh ta lại là sư phụ của Khương Thái Thanh! Vì nể mặt Khương Thái Thanh, mọi người sôi sổi đi lên chào hỏi Cao Quang.


“Cậu mới nói sư phụ của tôi không giỏi?” Lúc này, Hoa Quốc Đống không nhịn được hỏi ngược lại: “Vậy sư phụ của cậu có năng lực gì?”

Có lẽ người khác không biết, nhưng mà Hoa Quốc Đống lại biết sự lợi hại của Diệp Lâm.

Anh ta thầm nghĩ chẳng lẽ người đàn ông trông có vẻ bình thường trước mắt này còn lợi hại hơn cả sư phụ của mình?

Hừ, anh ta có xách giày cho sư phụ mình cũng không xứng!

Khương Thái Thanh nhìn Diệp Lâm một cái rồi cười khinh thường, ni phải các cậu muốn biết tại sao tôi có thể thắng nhiều tiền như vậy sao?”

Không Nghe vậy, Bàng Văn Hiên lập tức phản ứng lại: “Chẳng lẽ... là do sư phụ của cậu?”

“Đúng vậy!” Khương Thái Thanh bày ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy, rất đắc ý mà ï tiền này là sư phụ tôi thắng giúp tôi!”


“Lúc ra nước ngoài, trong túi tôi chỉ có năm mươi nghìn đô, tôi không định thăng, chỉ định đi chơi cho sướng tay thôi!”

“Nhưng mà bây giờ, trong một tuần ngắn ngủi, năm mươi nghìn đô biến thành một trăm triệu đô!”

“Ha ha, người nào trong các cậu có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy, tôi liền phục người đó!”

Nghe vậy, mọi người đều giật mình, rồi im lặng. Đây chính là một trăm triệu đô đấy!

Tuy rằng đám ăn chơi trác táng ở đây không thiếu tiền, nhưng đa số tiền đều bị người lớn trong nhà giữ.

Nếu bảo bọn họ lấy ra một trăm triệu là rất khó. Cho dù bọn họ có gom lại thì cũng không gom được nhiều như vậy.

Có thể nói Khương Thái Thanh với số tiền khổng lồ kia đã là người giàu nhất trong đám bọn họ.

“Sư phụ cậu làm gì?” Bàng Văn Hiên tò mò hỏi: “Chẳng lẽ là thần cờ bạc?” Nghe vậy, Khương Thái Thanh lại lộ ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy, gật đầu nói:

“Đúng vậy, sư phụ của tôi chính là thần cờ bạc nổi tiếng phố người Hoa ở nước ngoài, biệt danh Cao Thần, cược đâu thắng đó!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi