CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Không bao lâu sau khi Diệp Lâm tiến vào điện Lữ Tổ.

Mọi người trong và ngoài võ đài cũng lần lượt thức dậy.

"Hự... Đầu tôi đau quát Tôi bị sao vậy? Cảm giác như có ai đó dùng cành cây đập vào đầu vậy!"

"Mẹ ơi! Ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao nó đột nhiên trở nên như thế này? Vừa rồi còn đang yên ổn, sao đột nhiên lại trông như vừa bị đánh bom vậy?"

"Nhìn xem... ở găn võ đài có rất nhiều người đã chết... Chẳng lẽ trận chiến đã kết thúc rồi sao? Tại sao tôi lại không có ký ức nào cả? Tôi đã bỏ lỡ điều gì rồi ư?"

Tất cả những người tỉnh dậy đều hoàn toàn bối rối do đã bị xóa đi những ký ức liên quan.

Khi ngày càng nhiều người chết được phát hiện, không khí tại hiện trường ngày càng căng thẳng và hỗn loạn.

“Tộc trưởng?

"Khánh Hồng?"

Bảy gia tộc võ cổ lần lượt tìm được những thành viên đã chết của nhà mình, một số thiên tài trẻ tuổi rong gia tộc, thậm chí cả tộc trưởng đều đã chết, họ không khỏi cảm thấy vô cùng đau buồn.

Bọn họ thậm chí còn không biết người ra tay là ai, sáu gia tộc trong thất tộc đều chịu tổn thất.

Trong bảy gia tộc, chỉ có nhà họ Tân là thoát khỏi thảm họa này.


Điều khiến thất tộc càng sốc và tức giận hơn là tất cả thanh kiếm của họ đều biến mất một cách bí ẩn.

Người đứng đầu nhà họ Tần, kết hợp cả hai điều lại, có một linh cảm mơ hồ nhưng cũng không dám nói ra.

"Đại đương gia?”

Ở bên kia, Hứa Đại Mã Bổng chết thảm tại chỗ, Hồ Điệp Mê và tứ hổ nhà họ Hứa cũng đau buồn vô cùng.

tốt cuộc là kẻ nào mà lại dám giết cha tôi! Bước ra ngoài ngay!" Cậu con cả là Hứa Phúc ngửa mặt lên trời, gầm lên giận dữ.

"Chắc chắn là có liên quan tới tên khốn kiếp Diệp Lâm kia!" Hứa Tường, đứa con thứ tư, tuy mất đi trí nhớ, nhưng vẫn đoán chắc có liên quan đến Diệp Lâm.

"Đừng nói nhảm!" Hồ Điệp Mê nói: “Sức mạnh của Đại đương gia chỉ cách Thần Cảnh có nửa bước, tên nhóc họ Diệp đó sao có thể làm vậy được? Sau lưng chắc chắn phải có người nào đó mạnh hơn ra tay!”

Nhìn khung cảnh hỗn loạn như đống đổ nát, Hồ Điệp Mê không khỏi rùng mình.

Thật khó để tưởng tượng chuyện gì đã xảy ra ở đây, và ai là kẻ quyền lực có thể gây ra hậu quả khủng khiếp như vậy?

Ở phía bên kia, hai ông cháu Thiên Cơ Tử cũng. đang gãi đầu với vẻ mặt khó hiểu.

"Ông nội... Hình như cháu có một chuyện rất quan trọng, nhưng cháu lại không tài nào nhớ được!"


Thiên Cơ Tử nói: "Từ từ suy nghĩ đi, một ngày nào đó cháu sẽ nhớ lại thôi.”

“Cháu cảm thấy mình đột nhiên phát tài, kiếm được rất nhiều tiền.

Thiên Cơ Tử cười nói: "Sao cháu không ngủ thêm một lát? Xem ra cháu còn chưa tỉnh táo đâu."

"Sư phụ!"

"Quan chủ!"

Ở phía bên kia, đệ tử của Bạch Vân Quan cũng đang than khóc.

Bởi vì họ đã tìm thấy thi thể của quan chủ tại hiện trường?

Đường đường là quan chủ của Bạch Vân Quan, cũng là người tổ chức cuộc thi này, vậy mà lại bị kẻ nào đó giết chết.

“Ai dám giết quan chủ của chúng ta?”

"Bạch Vân Quan sẽ không bao giờ để yên đâu!"

Trong số những người chết có mặt thì Lữ Đạo Hiên, quan chủ của Bạch Vân Quan là người có địa vị lớn nhất và thực lực mạnh nhất.

Có lẽ những người khác không biết, nhưng các trưởng lão cấp cao của Bạch Vân Quan đều biết rất rõ quan chủ của ngôi chùa là một tông sư Thần Cảnh!

'Vậy mà ông ta lại chết một cách bí ẩn?

Xem ra sức mạnh của người ra tay vô cùng khủng khiếp, khó có thể tưởng tượng được!

Người đó thậm chí không phải là người mà Bạch Vân Quan có thể động vào.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi