CUỒNG LONG XUẤT THẾ

Đúng vậy, Lâm Thanh Nham thật sự đã hiểu lầm, cho rằng Diệp Huyền và Trương Văn Thanh đã phát sinh quan hệ.

'Thực tế thì đêm đó không có chuyện gì xảy ra giữa Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh cả, chỉ là Diệp Huyền xoa bóp gót chân bị thương của Trương Vãn Thanh mà thôi!

"Tôi qua xem có chuyện gì!"

Lông mày Lâm Thanh Nham hơi nhíu lại, biểu cảm trên mặt rất phức tạp!

Tuy nhiên, nữ trợ lý lại bối rối, bởi vì Lâm Thanh Nham chưa từng quan tâm chuyện giữa các nhân viên. Nhưng cô nàng cũng không dám hỏi thêm điều gì.

Hôm nay Trương Vãn Thanh mặc một chiếc váy ren màu xanh da trời. Những chỉ tiết trang trí nhỏ màu trắng như sóng vỗ làm nổi bật hoàn hảo một mặt nhiệt tình và tràn đây năng lượng của Trương Vãn Thanh! Cùng với khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của cô, giống như một nàng tiên giáng trần bên bờ biển, cũng làm người khác cảm nhiễm tâm trạng!

Khi Trương Vấn Thanh bước đi, mái tóc thoáng bay lên, toàn bộ hành lang lập tức tràn ngập trong bầu không khí đầy sức sống trẻ trung!

"Đẹp ghê..."

Ngay cả một mỹ nhân lạnh lùng quyến rũ như Lâm Thanh Nham cũng không khỏi thốt lên một tiếng cảm thán!

Cô rốt cuộc cũng biết lý do tại sao Trương Vấn Thanh lại có thể khiến người khác phải kinh hô!

"Anh Diệp Huyền!"

Trương Vãn Thanh bước vào phòng làm việc của tổ tám với nụ cười trên môi, cô rất háo hức muốn gặp Diệp. Huyền!

"Vãn Thanh?”

Diệp Huyền cũng có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Trương Văn Thanh, nhưng ánh mắt lập tức dịu lại: nay trông cô thật xinh đẹp, khiến tôi không nỡ rời mắt!"   

"Thật sao?"

Nhận được lời khen ngợi của Diệp Huyền, Trương Văn Thanh không khỏi thẹn thùng mím nhẹ đôi môi đỏ mọng!

Trong đôi mắt to tròn xinh đẹp tràn đầy dịu dàng có thể làm người khác tan chảy!

Bộ dạng này của cô thật sự rất đẹp, cực kỳ mê người!

"Lời tôi nói là lời thật lòng!" Diệp Huyền cười rất chân thành! Điều quan trọng nhất là nụ cười trong mắt Diệp

Huyền là xuất phát từ nội tâm, loại ánh mắt thưởng thức. này không thể giả vờ được!

Khi Diệp Huyền nhìn những người đẹp khác chưa bao giờ lộ ra ánh mắt tương tự như lúc hắn nhìn Trương Vấn Thanh!

Với những biểu hiện này của Diệp Huyền, trong nháy mắt làm cho Lâm Thanh Nham cảm thấy vô cùng ghen tị!

Điều này khiến cô rất ghen ghét Trương Vãn Thanh, thậm chí còn có cảm giác giống như lãnh thổ của mình bị xâm chiếm!

Không hiểu sao, Lâm Thanh Nham không khống chế được đôi chân xinh đẹp của mình, bước nhanh về phía phòng làm việc của tổ tám!

"Lâm tổng!"

Nhân viên đi ngang qua nhìn thấy khuôn mặt âm trầm của Lâm Thanh Nham thì vội vàng chào hỏi rồi giả vờ quay lại làm việc!

Nhưng sau khi ngồi xuống, bọn họ không nhịn được lén lút nhìn về phía này!

Lâm Thanh Nham mặc kệ những nhân viên thích buôn chuyện kia, sự chú ý của cô chỉ tập trung vào Diệp. Huyền và Trương Vấn Thanh!

Hơn nữa, trong mắt cô còn có một tia lạnh lùng xa cách!

"Chị Thanh Nham có sát khí rất nặng..."

Dương Duy nhìn thấy Lâm Thanh Nham lộ ra loại ánh mắt này, trong lòng anh ta lập tức luống cuống!

Anh ta nhanh trí như vậy, liền vội vàng trốn trong vào một góc văn phòng, lựa chọn hóng xem chuyện gì sẽ xảy ral

"Diệp Huyền!" Lâm Thanh Nham trừng Diệp Huyền với ánh mắt

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi