CUỒNG LUYẾN PHARAOH VƯƠNG

Vì tình huống đã thay đổi, nên mình đổi xưng hô một tẹo nhé:3

_______________________________________

Ngón tay Oropesa Seth thon dài bất tri bất giác xoa cái trán trơn bóng của Khải Nhạc, vén những sợi tóc lên, cảm giác thật mềm mại. Tay Oropesa Seth một đường mơn trớn mắt, mũi Khải Nhạc, sau đó là bờ môi, cảm giác ấm áp khiến cho tay của hắn không muốn rời đi, hắn cứ thế mà nhẹ nhàng ma sát môi của cậu.

Trên môi Khải Nhạc còn lưu lại một vết máu, nhìn thật chói mắt, lúc này trên mặt hắn có một sắc thái khó diễn đạt.

“Khải! Nếu như em biết ta đối với em có dục vọng đáng sợ như thế này, em có hận ta không?” Oropesa Seth cúi xuống bên tai Khải Nhạc, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Kỳ thật ta cũng không biết, đến cùng em có ma pháp gì, có thể làm ta đối với em có cảm giác như vậy?”

“Ta sao có thể cho người khác đụng vào em, để giải độc cho em chứ? Tưởng tượng thôi ta cũng muốn nổi điên lên rồi!” Oropesa Seth nhỏ giọng nói, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi của Khải Nhạc cảm nhận được mùi máu.

“Khải! Nếu như em tỉnh lại biết ta dùng phương pháp này giúp em giải độc, em có thể rất tức giận, thậm chí hận ta đúng không?” Oropesa Seth lần nữa ngẩng đầu đưa mắt nhìn khuôn mặt Khải Nhạc, nói ra băn khoăn trong lòng, tưởng tượng đến lúc cậu tỉnh lại biết rõ chân tướng sẽ có phản ứng như thế nào, hắn có chút do dự.

Khải Nhạc dù sao cũng là nam nhân! Sao có thể chịu được việc bị một người đàn ông khác xâm phạm chứ? Huống hồ lại là trong tình huống đang hôn mê, nếu như cậu tỉnh táo có lẽ thà chết cũng sẽ không nguyện ý dùng phương pháp này giải độc!

“Khải! Ta cũng không muốn làm em tổn thương…” Oropesa Seth chần chờ vuốt ve khuôn mặt Khải Nhạc, lời nói phảng phất nhu hòa.

“Baker… Nói cho tôi biết cách để trở về… Tôi phải… Trở về…” Trong lúc này, Khải Nhạc đang hôn mê vô thức nói mớ, từng chữ từng chữ phảng phất nặng nề đánh vào lòng Oropesa Seth.

Trong nháy mắt, nỗi khiếp sợ, phẫn nộ, thống khổ, áp lực… Hết thảy xông vào trong lòng…

Cậu ấy mới vừa nói cái gì? Cậu nói… Phải trở về? Muốn rời khỏi hắn… Không! Hắn tuyệt đối không cho phép cậu rời xa hắn, cậu dám can đảm nói muốn rời khỏi hắn! Không được… Hắn nhất định sẽ không để cậu có cơ hội đó!

Tâm tình do dự vừa rồi đều bị quét sạch, điều duy nhật hiện tại hắn muốn làm là có được Khải Nhạc, khiến cho cậu hoàn toàn thuộc về hắn. Cho dù cậu tỉnh lại sẽ oán hận hắn, hắn cũng không hối hận. Chỉ cần có thể làm cho cậu vĩnh viễn ở bên cạnh hắn là được rồi, hắn chưa từng mãnh liệt muốn lưu lại bất cứ thứ gì, chỉ có cậu là ngoại lệ.

“Khải! Tại sao em muốn rời khỏi ta? Ta sẽ không để cho em làm như vậy, em vĩnh viễn là của ta!” Ánh mắt Oropesa Seth nóng đến sắp bốc cháy nhìn Khải Nhạc, ngay cả hắn còn cảm thấy những lời nói của mình thật điên cuồng.

“Khải, hiện tại ta muốn em hoàn toàn thuộc về ta!”

Trước đó hắn chưa từng có loại ham muốn giữ lấy ai mãnh liệt như vậy, tay Oropesa Seth vuốt ve lồng ngực Khải Nhạc khiến cho cậu run nhè nhẹ.

Hắn không phải là không có nữ nhân, ngược lại, thân là Pharaoh, hắn từng có rất nhiều nữ nhân, nhiều vô số kể. Nữ nhân đối với hắn mà nói luôn là phát tiết tính dục, đây chỉ là một loại bản năng của nam giới, căn bản chưa có bất cứ tình cảm nào. Huống hồ hắn không có thói quen cùng một nữ nhân lên giường quá hai lần, hắn ưa thích cảm giác mới lạ, đây là nguyên nhân tại sao cho đến bây giờ hắn không có hoàng hậu.

Ở Ai Cập, kỳ thật Pharaoh có thể lấy vô số thê tử để làm hoàng hậu, tuy nhiên địa vị của vợ hắn và nô lệ không có gì khác nhau. Dù sao cũng chỉ dùng để phát tiết, cưới vợ làm gì chỉ thêm phiền phức? Cho nên hắn dứt khoát không lấy ai cả.

Theo lý, trải qua nhiều năm tích lũy, về phương diện kinh nghiệm hắn đã là cưỡi xe đi đường quen rồi, nhưng mà tại sao chỉ là vừa đụng thân thể của cậu, khiến hắn sinh ra một loại cảm giác khẩn trương chưa bao giờ có như vậy? Thật giống như một thiếu niên trẻ trung, lần đầu đụng chạm âu yếm với một cô nương, chẳng lẽ bởi vì người này là nam nhân sao?

Không, hắn lập tức không nhận,chối bỏ loại ý nghĩ này… Hắn có thể cảm giác được đó là một loại tình cảm thăng hoa, là điềm mật, cảm giác ngọt ngào, đó là… Yêu!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi