CUỒNG LUYẾN PHARAOH VƯƠNG

Oropesa Seth nhẹ nhàng buông Khải Nhạc ra, chậm rãi cúi đầu nhìn cậu, một tay ôm lưng một tay ôn nhu gạt đi vệt nước mắt trên mặt cậu, chạm đến chỗ sưng đỏ trên má trái, trong nội tâm hối hận không thôi, động tác cũng trở nên nhu hòa hơn.

"Khải! Thực xin lỗi! Còn đau không?"

Khải Nhạc giật ra một vòng nhu hòa mỉm cười, khẽ lắc đầu trả lời, tay cũng đồng thời xoa khuôn mặt tuấn tú của Oropesa Seth, phi thường nghiêm túc gạt đi giọt nước mắt trên mặt hắn, hình ảnh thoáng một phát trở nên cực kỳ ấm áp.

Oropesa Seth dùng tay kia bắt lấy cái tay Khải Nhạc đang ở trên mặt hắn dao động, si ngốc nhìn cậu, cảm giác đúng là không chân thật, nhịn không được mở miệng nói:

"Khải! Ta thật sự đã có được tình yêu của em sao? Em thật sự yêu ta ư? Ta đang nằm mơ có phải không?"

"Bội! Đây không phải mơ, anh thật sự đã có được tình yêu của tôi! Tôi yêu anh!"

Khải Nhạc kéo tay Oropesa Seth lại, đem lòng bàn tay của hắn dán tại lồng ngực của mình, để cho hắn cảm giác được nhịp đập của tim mình, chính là cảm giác chân thực.

"Bội! Tôi thề, từ nay về sau, tôi vĩnh viễn yêu anh, mặc kệ trải qua bao nhiêu luân hồi, tôi đều sẽ yêu anh như vậy!"

Biểu lộ Khải Nhạc chân thật kiên định nói lời thề, cùng với cảm nhận được từ trong lòng bàn tay truyền đến là nhịp tim đập vững vàng, làm cho Oropesa Seth kích động không thôi, bất an trong lòng cũng triệt để mà biến mất. Trong nội tâm của hắn hiện tại rất ấm áp và dễ chịu, khiến cho toàn thân thể cũng dần dần nóng lên. Hắn biết rõ hiện tại thể chất Khải Nhạc căn bản chịu không được dục vọng của hắn, hơn nữa tối hôm qua chính mình đã không kiềm chế được mà đòi hỏi, hiện tại căn bản không nên bất quá quá phận, trong lòng không nhịn được mà âm thầm phỉ nhổ lấy chính mình.

Có lẽ là đã nhận ra ánh mắt nóng bỏng như đang muốn bốc cháy của Oropesa Seth, khuôn mặt Khải Nhạc thoáng một phát đỏ lên, đã ở bên hắn khá lâu, cậu không có khả năng không nhìn rõ sắc thái trong mắt Oropesa Seth, cậu thẹn thùng nghiêng đầu nói nhỏ:

"Bội! Tôi... Tôi cũng được."

"Sao cơ? Khải? Em nói cái gì?"

Oropesa Seth ngạc nhiên mà nhìn thẳng lấy cậu, khiến khuôn mặt Khải Nhạc càng trở nên hỏa hồng.

"Tôi nói... Tôi... Muốn anh."

Âm thanh của Khải Nhạc cơ hồ thấp đến nổi không thể nghe thấy, vì muốn che dấu sự ngượng ngùng của mình, hai tay của cậu nhanh chóng ôm lấy eo Oropesa Seth, đem mặt chính mình giống như đang hỏa thiêu vùi sâu vào lồng ngực hắn.

Lời Khải Nhạc giống như âm thanh thiên nhiên truyền vào tai Oropesa Seth, giống như là cho hắn một cái giấy thông hành, cảm quan cùng thân thể cùng nhau kích thích, khiến cho dục vọng của hắn chi hỏa thiêu càng thêm tràn đầy.

Oropesa Seth đem khuôn mặt Khải Nhạc đang chôn sâu trong ngực hắn ra, lửa nóng trên môi không thể chờ đợi được mà rơi xuống...

"Ưm..."

Cánh môi Khải Nhạc bị Oropesa Seth chăm chú hấp thụ, cảm giác được sự ấm áp ướt át trong khoang miệng, lưỡi hắn khiêu khích không khí phách mà cạy mở đôi môi của cậu, tiến quân thần tốc mà xâm chiếm, không kiêng nể gì cả mà hôn lấy, đầu lưỡi linh hoạt mà cuộn chặt cái lưỡi mềm mại nóng bỏng của Khải Nhạc, hắn và cậu cùng nhau day dưa.

Đầu ngón tay Oropesa Seth ôn hòa ven theo Khải Nhạc đường cong từ cằm đến cái cổ mảnh bạch của cậu, đầy yêu thương mà chậm rãi phủ lấy.

Khải Nhạc hết kiềm chế để thân thể không kịch liệt phập phồng, lồng ngực ửng đỏ mê người bị bại lộ trần trụi trong không khí, thấm lấy một tầng mồ hôi trong suốt.

Cánh môi nóng bỏng lần nữa áp lên đôi môi đã sưng đỏ của Khải Nhạc, Oropesa Seth cường thế mà chiếm lĩnh mỗi một nơi mềm mại bên trong, trong miệng hắn là hơi thở nóng bỏng, nóng ướt của nướt bọt, Khải Nhạc gần như hít thở không thông mà thừa nhận nụ hôn cuồng mãnh cùng kịch liệt của hắn, cho đến lúc cậu không thể thở được nữa, Oropesa Seth mới lưu luyến đem môi của mình từ trên môi cậu cùng với tơ dịch rời ra.

"Khải... Ta thật sự rất yêu em! Thật muốn đem em nhuốt lại, như vậy em sẽ vĩnh viễn là của ta!"

Oropesa Seth cúi đầu nhìn phản ứng của Khải Nhạc, đôi mắt đen kịt nhiễm lên dục vọng càng sâu, hơi thở gấp gáp và nóng bỏng, mang theo khát vọng cực độ tiếng nói khàn khàn bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn ác ý khẽ cắn lên vành tai Khải Nhạc, đầu lưỡi khiêu khích mà với vào trong tai của cậu...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi