Chương 208
Tiêu Vũ Hiên đuổi theo, nhưng trước mặt làm gì còn bóng dáng của Cố Thanh Hy nữa, hắn ta chỉ có thể tức giận mắng một câu.
Trong một gian phòng ở góc học viện Hoàng gia.
Cố Thanh Hy thử quạt cho ngọc Nguyệt Nha, nhưng hoa văn trên ngọc lại không hề chuyển động.
Viên ngọc này ngoài việc nhẵn bóng thì không có gì đặc biệt nữa cả.
“Lạ thật, khi nãy rõ ràng mình thấy nó chuyển động mà”.
Cố Thanh Hy lấy ra một hộp gỗ đen từ trong lòng, trong hộp gỗ có chứa chuông Phá hồn.
Một cái chuông, một viên ngọc Nguyệt Nha, dường như giữa hai thứ này không liên quan gì đến nhau cả.
Nàng chống cằm, suy nghĩ một lúc lâu vẫn không nghĩ ra.
Cố Thanh Hy cố chấp cầm lấy cái dùi gõ mạnh lên chuông Phá hồn.
Người đời đều xem chuông Phá hồn như bảo bối, không ai nghĩ đến việc đập vỡ nó, nhưng Cố Thanh Hy lại làm thế.
Lần đầu đập không vỡ.
Cố Thanh Hy lại đập rất nhiều lần, nhưng chuông vẫn không vỡ.
Cuối cùng khiến nàng mệt đến mức thở hồng hộc.
“Cái chuông rách này sao lại cứng thế, đập cũng không vỡ”.
Không thể đập vỡ chuông, Cố Thanh Hy lại dùng các cách như đốt, ngâm nước, ngâm thuốc, nhưng vẫn không có tác dụng gì với chuông Phá hồn.
Chuông Phá hồn không biết được làm từ chất liệu gì, vô cùng cứng rắn, không thể làm gì được nó.
Kể cả viên ngọc Nguyệt Nha kia cũng không nghiên cứu được gì.
Cố Thanh Hy nổi giận cầm viên gạch lên muốn đập vỡ ngọc Nguyệt Nha để xem bên trong nó.
Nhưng viên ngọc này trị giá tận năm nghìn vạn lượng bạc, khiến tay cầm gạch của nàng cũng hơi run rẩy.
Nếu trong viên ngọc không có gì, hoặc là vỡ thành vô số mảnh vụn, thì năm nghìn vạn lượng của nàng sẽ bay theo gió.
Bây giờ cuối cùng Cố Thanh Hy cũng hiểu lúc đó Thái Hậu đã đau lòng đến mức nào.
“Bộp…”
Nàng cắn răng đập viên gạch lên ngọc.
Ngọc Nguyệt Nha vỡ tan.
Hoàn toàn không khác gì những viên ngọc bị vỡ khác.
Trái tim Cố Thanh Hy như chết đi một nửa.
“Năm nghìn vạn lượng bạc bị ta dùng gạch đập vỡ rồi sao? Ôi mẹ ơi…”
Trong lòng nàng như đang rỉ máu.
Cố Thanh Hy cầu mong kỳ tích sẽ xuất hiện, nhưng nàng phải thất vọng rồi, vì trên đời này hoàn toàn không có kỳ tích. Nàng tức đến mức hất rơi cả chuông Phá hồn và mảnh vỡ của ngọc Nguyệt Nha.
Ngọc Nguyệt Nha chạm vào chuông Phá hồn, hoa văn trên mảnh vỡ đột nhiên phát sáng.
Thậm chí hoa văn của nó còn nhanh chóng tróc ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, lộ ra những chuỗi phù văn tương tự với phù văn trên chuông Phá hồn.