Chương 498
Dạ Mặc Uyên lẳng lặng nghe, hai tay tao nhã xoay sáo bạch ngọc.
Hắn xen vào một câu: “Vậy là môn chủ Tu La Môn đã bị thương nặng trước khi gặp được ma chủ hả?”
“Đúng vậy, hình như là bị người Thiên Phần tộc đánh trọng thương, cụ thể thì thuộc hạ vẫn còn đang điều tra. Hình như môn chủ Tu La Môn và Thiên Phần tộc có thù oán gì đó, bọn họ ngoài mặt thì nước sông không phạm nước giếng, nhưng căn cứ theo tin tức mới nhất thì họ đã tranh đấu gay gắt rất nhiều năm”.
“Chủ tử, vương phi không thể có quan hệ nào với Tu La Môn, từ nhỏ đến lớn vương phi chưa từng rời khỏi phủ Thừa tướng, hơn nữa Tu La Môn cũng sẽ không dễ dàng thu nhận nữ tử bên ngoài. Tất cả mọi điều tra của thuộc hạ, ngoại trừ lần vương phi gặp nguy hiểm, Tu La Môn có hỗ trợ một lần thì chẳng còn gì liên quan nữa”.
Dạ Mặc Uyên nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, gương mặt âm u không tìm thấy chút cảm xúc.
“Nhưng mà… Thuộc hạ có chuyện này không biết có nên nói hay không”.
“Nói”.
“Chủ tử, hình như mẫu thân vương phi không chết vì u buồn”.
Dạ Mặc Uyên chợt nổi lên chút hứng thú.
Nghe đồn, mẫu thân Cố Thanh Hy ái mộ Cố Thừa tướng, tiên hoàng không nỡ để mẫu thân nàng chịu nỗi khổ tương tư nên hạ hai đạo thánh chỉ, một thánh chỉ tứ hôn cho mẫu thân và phụ thân nàng.
Một thánh chỉ ban chết cho thanh mai trúc mã của phụ thân nàng.
Thế nên phụ thân mới chán ghét mẫu thân nàng, khiến bà u buồn mà chết.
“Sau khi mất, thi thể mẫu thân vương phi được hỏa táng, thuộc hạ điều tra được hài cốt còn sót lại của bà, phát hiện mỗi một mảnh xương đều có lỗ to lỗ nhỏ, hơn nữa, xương của bà ấy rất xốp, thuộc hạ tìm người khám nghiệm tử thi, người đó nói khi còn sống, xương của bà ấy đã bị ăn mòn từng chút một, chịu đủ đau nhức”.
Ánh mắt Dạ Mặc Uyên chợt rét lạnh.
“Ngươi nói cái gì?”
“Khám nghiệm tử thi nói có lẽ trước khi chết mẫu thân vương phi đã trúng độc, chất độc xâm nhập vào tận xương cốt, khiến nó bị ăn mòn rất nặng. Lúc còn sống, có lẽ mẫu thân vương phi sống không bằng chết, thân thể từ trong ra ngoài dần hư thối mà chết”.
Dạ Mặc Uyên siết chặt sáo bạch ngọc, ánh mắt lạnh như băng đến đáng sợ.
Thân thể bắt đầu hư thối từ bên trong, đến tận cốt tủy, dù không chết ngay lập tức, nhưng lại sống không bằng chết, đó là hậu quả của việc hư thối từ bên trong.
Cái chết như thế, chẳng phải giống hệt với mẫu phi hắn ư?
Theo quy củ của Dạ Quốc, ngày thứ hai sau khi Dạ Mặc Uyên và Cố Thanh Hy đại hôn thì phải tiến cung thỉnh an Hoàng thượng và Thái hậu. Nhưng Hoàng thượng vẫn luôn sợ hãi chiến thần, hơn nữa Cố Thanh Hy chẳng những là không phải là xấu nữ vô dụng, mà còn là tài nữ khuynh quốc khuynh thành, Hoàng thượng tức giận quá nên ra ý chỉ, bảo bọn họ không cần tiến cung thỉnh an.
Cố Thanh Hy vui vẻ vì không phải vào đó thỉnh an.
Ở Tửu Phong Lâu trong đế đô.
Cố Thanh Hy mặc bộ quần áo màu vàng nhạt và trắng đan xen, trông hết sức nho nhã, mắt ngọc mày ngài, khí chất như đóa lan tĩnh lặng, cùng với gương mặt tuyệt sắc khiến con người ta hít thở không thông, lúc này đang lười nhác ngồi bên cạnh cửa sổ.
Có rất nhiều người trong Tửu Phong Lâu nhìn về phía này với ánh mắt trầm trồ ngạc nhiên, ai cũng bàn tán xem đó là người nào.
Bên cạnh Cố Thanh Hy là một thiếu niên ngồi xe lăn, đeo mặt nạ quỷ.