CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 564

Khoé miệng Cố Thanh Hy khẽ giật.

Hoá ra không phải vì những loại dược liệu này khó tìm, mà là người của thế giới này hoàn toàn không biết những loại dược liệu này được dùng để làm gì?

Nàng hái cỏ dại ở bên ngoài, hầu hết các học trò đi ngang qua nhìn thấy đều cười cợt.

“Bốn người này đến làm trò cười à? Người khác đi tìm kho báu, họ lại tới tìm cỏ, ha ha ha…”

Tiêu Vũ Hiên cãi lại: “Cười cười cười, có gì buồn cười, chúng ta thích hái cỏ đấy, có ảnh hưởng gì đến các ngươi không? Đi đi đi, nhanh lên”.

Liễu Nguyệt và Vu Huy cũng nhanh chóng đuổi họ đi, dù sao đây cũng không phải chuyện gì đáng tự hào.

“Nha đầu xấu xí, cô biết chưa, võ mạch của ta lại đột phá rồi, bây giờ đã là tầng bảy, khi nào ta đột phá tầng chín là có thể bước vào cấp một, đến lúc đó không cần phải sợ Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết nữa”.

“Lão đại, hai người chúng ta cũng đã đột phá tầng một. Đây là số đan Bồi Nguyên còn lại, cô mau cất đi, đan dược này đắt lắm. Nếu để những người khác trong học viện biết, nói không chừng họ sẽ tìm cách cướp đoạt”.

Cố Thanh Hy trừ hâm mộ cũng chỉ hâm mộ.

Với một viên đan Bồi Nguyên mà họ đã đột phá, tại sao nàng vẫn còn mắc kẹt ở tầng hai võ đạo, dù nàng có ăn bao nhiêu đan dược cũng không có dấu hiệu đột phá?

Liễu Nguyệt hỏi: “Lão đại, chúng ta có cần tiếp tục tìm nơi trốn Mộ Dung Thần và Đông Phương Triết không ạ?”

Cố Thanh Hy: “…”

Chẳng lẽ nàng đến núi Tầm Long để trốn hai người họ à?

“Các ngươi nhìn kĩ lại xem trong bao tải của ta có loại dược liệu nào mà các ngươi chưa từng thấy không?”

Tiêu Vũ Hiên và những người khác ngồi xổm xuống, lục lọi trong bao, sau đó lấy ra vài loại dược liệu: “Những loại này chúng ta đều chưa từng thấy, đây là cỏ gì vậy?”

Hoa Phong Sương Linh, lá Vô Căn Tiên, cỏ Bích Diệp.

Đây là những linh dược quý hiếm, dù ở hiện đại cũng là thảo dược khó cầu.

“Ba người các ngươi đi tìm những loại dược liệu này, hái nhiều lên, càng nhiều càng tốt”.

“Hả… Hái những loại cỏ dại này để làm gì? Nha đầu xấu xí, não cô bị cháy hỏng rồi sao?”

“Não ngươi mới bị cháy hỏng đấy, ta giống người nhàm chán như vậy sao? Ta bảo các ngươi đi hái thì nhất định có tác dụng”.

“Tác dụng gì cơ?”

“Ta sẽ nói sau, thời gian quý giá, các ngươi mau đi hái đi”, nàng dám bảo đảm khi ra khỏi núi Tầm Long, để hái được những loại dược liệu này ở nơi khác thì quả thật khó như lên trời.

“Vậy nếu lỡ như gặp phải đám người Đông Phương Triết thì sao?”, Tiêu Vũ Hiên vẫn chưa quên hai người kia còn đang tìm kiếm Cố Thanh Hy khắp nơi để giết nàng.

“Đến chỗ đông người mà hái, càng đông càng tốt”, chỉ cần ở nơi đông người, họ muốn ra tay thì cũng phải suy nghĩ lại.

“Được”.

Nói là làm liền, bốn người nhóm Cố Thanh Hy ai cũng cầm một cái bao to, vừa đi về phía nơi đông người vừa hái như muốn hái sạch tất cả những loại dược liệu đó.

Mọi người trong học viện Hoàng gia lại bắt đầu cười nhạo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi