Chương 587
Mãng xà vương chín đầu bích ngọc giống như mò kim đáy bể khắp thiên hạ cũng khó tìm một con, gần như đã tuyệt chủng, nàng kiếm được nó ở đâu vậy?
Còn có bản lĩnh khiến khiến vua rắn nhận mình làm chủ?
Không biết có phải là hắn suy nghĩ quá nhập tâm hay không, Thanh Phong thận trọng nói: “Chủ tử, con rắn lục đó quá bé, sợ rằng không đủ cho vương phi ăn, thuộc hạ đi bắt một ít rắn nhỏ dinh dưỡng phong phú, nấu cùng cho vương ăn thôi”.
Dạ Mặc Uyên: “…..”
Sao hắn lại có thể để một tên ngốc nghếch như vậy đi theo bên mình cơ chứ.
Đây là mãng xà vương chín đầu bích ngọc nhỏ tuổi, cho dù là nhỏ tuổi cũng đã đạt tới cấp bốn đỉnh phong, nếu là thành niên rất có khả năng sẽ đột phá lên cấp bảy, thậm chí là thăng cấp lên cấp địa.
Cậu ta có thể bắt giết nó sao?
Ai ăn ai còn không biết đâu.
Tâm tư Dạ Mặc Uyên vừa xoay chuyển, thăm dò trong mắt càng sâu hơn.
Cả người Cố Thanh Hy được vây quanh trong linh khí hẳn là trên người cất giữ bảo vật.
Là bảo vật thế nào khiến linh khí vấn vương trên người nàng hồi lâu không tan?
Giáng Tuyết cẩn thận từng li nói: “Chủ tử, linh khí trên người vương phi quá nồng đậm rồi, cao thủ bình thường trái lại không nhìn ra điều gì bất thường nhưng nếu là cao thủ từ cấp ba trở lên đều có thể phát giác ra được, sợ rằng vương phi sẽ bị kẻ khác để mắt tới”.
Nhớ đến những tia sáng nhiều màu xuyên thấu vòm trời kia, Giáng Tuyết cũng rất tò mò bảo vật cấp năm đó có phải đã rơi trúng vào tay vương phi hay không.
Nhưng bảo vật có linh trí, bọn chúng sẽ tự mình lựa chọn chủ nhân và chỉ nhìn trúng những người sở hữu sức mạnh vượt trội hơn chúng, tuyệt nhiên sẽ không gửi gắm cho kẻ yếu.
Ngay cả cấp một vương phi cũng chưa tiến vào, bảo vật sao có thể lựa chọn nàng?
Lúc này sắc tím trên Noãn Các phá xuyên cửa sổ mà bắn ra ngoài, bao quanh tròn ba vòng.
Thanh Phong kinh hãi: “Vương phi đột phá võ đạo tầng thứ ba rồi, vương phi mở ra võ mach từ lúc nào vậy? Dường như không có ai trợ giúp người mà”.
Biểu cảm của Giáng Tuyết cũng cứng đờ: “Không đúng, vương phi sắp đột phá võ mạch tầng thứ tư rồi”.
Cái gì…
Mới đột phá tầng ba lại sắp đột phá tầng bốn rồi?
Điều này cũng quá điên rồi.
Vòng tròn màu tím ở tầng thứ ba lại mở rộng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Người của vương phủ đều bị kinh động tới, người người đều cảm thấy không thể tin nổi.
Khi họ còn đang khâm phục vương phi thì từ trong Noãn Các lại vọng ra một tiếng thét thảm thiết.
Sắc mặt Dạ Mặc Uyên âm trầm, tay phải hắn vỗ xuống, cả người và xe lăn đã đáp xuống trước cửa Noãn Các.
“Bùm…”
Hắn phá cửa lớn, đi thẳng tới trước mặt Cố Thanh Hy.
Lại thấy Cố Thanh Hy đau đớn co quắp trên giường, hai tay gắt gao ôm chặt lấy phần bụng, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của nàng nhăn lại thành một đoàn, tựa như đang chịu đựng một cơn đau cực lớn nào đó.