CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 660

Bầu trời gió mây đổi sắc, mây đen cuồn cuộn hình thành những vòng xoáy khổng lồ, chúng cuộn xoắn và có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Võ công mạnh quá.

Là tấm lưới khổng lồ do tứ đại thái thượng trưởng lão của Thiên Phần tộc hợp lực bày ra.

Quả nhiên Long Châu có ở nơi này.

Vì thế nên mới thu hút nhiều cao thủ cái thế như vậy.

Dạ Mặc Uyên ngưng thần tụ khí, cố gắng điều chỉnh hơi thở để giữ mình trong trạng thái tốt nhất, nhanh chóng hoá giải kịch độc còn sót lại để khôi phục võ công sớm nhất có thể.

Long Châu, hắn nhất định phải có được.

Trên khe núi phía Tây.

Tình hình của Dịch Thần Phi càng lúc càng xấu.

Cố Thanh Hy dốc hết sức cũng không thể tra được nguyên nhân căn bệnh của hắn ta, càng không thể chữa trị cơ thể đang dần thối rữa của hắn ta.

Nàng hoảng loạn.

Đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy bất lực nhất kể từ trước đến nay.

Phù Quang chỉ đứng bên cạnh chờ đợi, trên khuôn mặt trẻ con trong sáng không có biểu cảm gì như thể đã chết lặng với mọi thứ.

Cố Thanh Hy để ý tới nét mặt hắn ta, bèn hỏi: “Ngươi biết huynh ấy mắc bệnh gì phải không?”

“Thuộc hạ không biết ạ”.

“Ngươi đã từng là người của huynh ấy. Ta hỏi ngươi lần nữa, có phải lúc trước bệnh của huynh ấy thường tái phát đúng không?”

“Đúng là đã từng tái phát, nhưng có một vị thần y đã áp chế máu của tông chủ… Lâu rồi bệnh của tông chủ chưa tái phát lại”.

“Thần y nào? Hắn ta ở đâu, ta sẽ đi tìm hắn ta”, mắt Cố Thanh Hy sáng rực lên.

Nhưng ánh mắt của Phù Quang lại chợt ảm đạm.

Thần y nào?

Đương nhiên là nàng.

Trước đây nàng đã dùng nội lực vô thượng, đánh đổi rất nhiều thứ mới có thể ngăn chặn giúp Thanh tông chủ.

Trong tộc của họ, Thanh tông chủ không phát bệnh hơn một năm đã là đối tượng mà tất cả mọi người hâm mộ.

Tình huống này xảy ra mỗi ngày ở trong tộc.

Nghĩ đến những người trong tộc, bộ dạng sống không bằng chết khi huyết chú phát tác của các tộc nhân, cùng với hình ảnh họ mất lý trí, trở nên tàn bạo khát máu, biến thành công cụ giết người, tàn sát người thân nhất của mình, sau đó hối hận tự trách mình, Phù Quang siết chặt tay răng rắc.

“Sao ngươi không nói nữa?”

“Chủ tử, dù có tìm được vị thần y kia cũng vô ích thôi. Năm đó nàng ấy đã dùng hết mọi cách cũng chỉ có thể ngăn chặn tạm thời bệnh của Thanh tông chủ, để chữa trị triệt để thì chỉ có cách tập hợp đủ bảy viên Long Châu. Tu La Môn đã mất rất nhiều thế hệ mới tìm được bốn viên, còn ba viên chưa tìm được”.

Bảy viên Long Châu?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi