Chương 664
Là trận pháp vô cùng nổi danh của Thiên Phần tộc- Tứ tượng trận, ngay cả cao thủ cấp bảy cũng chưa chắc có thể phá vỡ, con ma long kia vậy mà vẫn không rơi vào thế bất lợi, thậm chí càng đánh càng hăng, càng đánh càng hung hãn.
Cũng may người thuộc Tu La Môn bọn họ nghe theo mệnh lệnh của chủ tử, không được tùy tiện tiến lên, càng không nói đến việc trực tiếp lao lên cướp long châu.
Nếu không bọn họ còn không phải thương tích nặng nề sao?
“Vụt..”
Tứ tượng trận biến mất.
Bốn đại trưởng lão của Thiên Phần tộc từ từ ngã xuống đất với thương tích trầm trọng, từng người đều phun ra một ngụm máu tươi, khí thế bao vây cũng suy giảm.
“Bốn thái thượng trưởng lão thua rồi, một đòn này của hỏa long vô cùng vang dội, phỏng chừng bốn tên đó không còn sót lại bao nhiêu lực chiến đấu nữa. Chủ tử, bây giờ chúng ta lên thu dọn ma long sao, hay là nhân cơ hội giải quyết triệt để bốn tên thái thượng trưởng lão kia?”
“Vội cái gì, yếu trâu còn hơn khỏe bò, bây giờ ngươi xông lên có nắm chắc là có thể giết chết bốn lão già đó không, còn có con hỏa long kia, cho dù nó bị thương nặng nhưng ta thấy sức lực của nó vẫn tốt lắm”.
“À… vậy chúng ta làm gì bây giờ?”
“Còn có thể làm thế nào, ngồi cắn dưa hóng chuyện thôi”.
Chẳng bao lâu trên bầu trời lại dấy lên một hồi chiến trận mới, là vài vị kỳ chủ của Ma tộc đang giao đấu với ma long.
Bốn thái thượng trưởng lão đều không phải là đối thủ của ma long, Lan kỳ chủ cùng Mẫu Đơn kỳ chủ càng không phải, nhưng ngoại trừ bọn họ, còn có hai vị cao thủ khác, thực lực cũng không yếu hơn họ, bọn họ phối hợp nhịp nhàng, vô cùng ăn ý, tuy rằng sức mạnh không mạnh như bốn người kia nhưng cũng tấn công ma long tới thương tích chồng chất.
“Ầm ầm…”
“Gừ…”
“Vụt….”
Ma long cùng vài đại kỳ chủ của Ma tộc nhao nhao chịu thương tổn.
Lần này cả hai cùng bị thua thiệt.
“Chủ tử, hai tên đó là hai kỳ chủ khác của Kỳ tộc, trong đó Đào Hoa kỳ chủ đã bị ma long đánh thương nặng, hơn nữa còn trúng vào điểm chí mạng, e rằng không thể sống sót, lần này ma long cũng bị thương không nhẹ, vuốt rồng đều bị chặt đứt chỉ còn một cái, chủ tử, bây giờ chúng ta lên đã được chưa?”
“Ngươi vội đi đầu thai à? Vội vội vàng vàng làm cái gì?”
“Nhưng nếu chúng ta còn chần chừ không tiến công, ngộ lỡ long châu…”
“Nếu long châu dễ dàng tranh đoạt tới tay như vậy thì các ngươi sớm đã giành được, còn có thể chờ đợi đến bây giờ sao? Tiểu Phù Quang, ta thấy ngươi ngày thường cũng khá cơ trí, sao vừa dính tới long châu cả người đều trở nên ngốc nghếch vậy…”
Đương nhiên là nóng vội.
Hắn có thể không căng thẳng sao?
Cả tộc đang trông chờ vào long châu để hóa giải huyết chú, đó thế nhưng là hàng ngàn hàng vạn tính mạng.
“Ngươi nhìn xem, bọn họ lập tức sẽ lại tiến hành một đợt công kích mới thôi”.
Đúng như dự đoán của Cố Thanh Hy, người của Ma tộc cùng Thiên Phần tộc bắt tay hợp tác, phát động tấn công một lần nữa, trời đất mù mịt, nhật nguyệt u ám.