“Công chúa, cô thua rồi, một trăm vạn lượng bạc, xin cám ơn”.
Cố Thanh Hy chặn bước chân của Đương Đương công chúa lại, cười ha hả như sói xám.
Đương Đương công chúa tức giận vung tay lên định tát, nhưng nào ngờ Cố Thanh Hy nhẹ nhàng né tránh, bản thân do dùng lực quá đà nên đụng mạnh vào cột nhà, đau đến nỗi ôm đầu.
“Cố Thanh Hy, ngươi là suy thần chuyển thế à? Tại sao lần nào ta gặp ngươi cũng chẳng có chuyện gì tốt đẹp thế?”
“Công chúa, hoàng chất nữ đánh hoàng thẩm, cô nói xem liệu có bị thiên lôi đánh xuống không?”
“Ngươi…”
“Haiz… cô đừng khóc, bằng không mọi người lại cho rằng ta trưởng bối đi ức hiếp một vãn bối cỏn con như cô, thậm chí còn có người cho rằng cô dám cược không dám nhận, cố ý ăn quỵt một trăm vạn lượng bạc không trả cho ta đó”.
Bị nói trúng tim đen, Đương Đương công chúa có vẻ không nén được giận, nhất là khi nhìn thấy không ít người trong học đường đang nhìn nàng ta bằng ánh mắt dị thường, nàng ta tức giận quát: “Không phải chỉ là một trăm vạn lượng bạc cỏn con thôi sao, ngươi nghĩ bổn công chúa không trả nổi ư?”
“Công chúa lá ngọc cành vàng, là muội muội ruột được đương kim hoàng thượng yêu thương nhất, cũng là tiểu công chúa được đương kim hoàng thái hậu yêu thương nhất, sao lại không trả nổi chứ? Có điều, công chúa, để tránh mọi người hiểu lầm hay là ngươi đưa một trăm vạn lượng bạc ra đi, tránh có vài người lắm miệng ba hoa khắp nơi, làm hỏng hình tượng của công chúa, càng làm hỏng hình tượng của công chúa trong mắt Thượng Quan phu tử”.
Không nhắc tới Thượng Quan phu tử còn đỡ, vừa nhắc đến hắn ta, sắc mặt của Đương Đương công chúa lại càng tệ hơn.
Cố Sơ Lan sốt ruột rồi, nếu như công chúa thật sự bỏ ra một trăm vạn lượng bạc vậy thì 20 vạn lượng bạc của nàng ta thế nào cũng phải đưa cho Cố Thanh Hy ư?
Nghĩ vậy, Cố Sơ Lan cười lạnh nói: “Ngươi cũng không phải dựa vào thực tài mà ghi danh vào ba vị trí đứng đầu, ván cược này không được tính”.
“Thứ nữ đúng là thứ nữ, không có văn hóa đúng là đáng sợ”.
“Ngươi mắng ai đó, sao ta lại không có văn hóa chứ?”, nàng ta không có văn hóa thế nào cũng mạnh hơn nàng rất nhiều được chưa.
“Lúc chúng ta đặt cược đã từng nói qua ta không thể dựa vào may mắn để thắng sao? Hình như chỉ cược thắng thua thôi mà nhỉ?”
“Nhưng…”
“Công chúa, có vài kẻ tiểu nhân nào đó vì một chút lượng bạc cỏn con mà có thể vô lại như vậy, tin rằng cô thân là công chúa chắc chắn sẽ không chơi trò giở mặt vô lại như cô ta đâu nhỉ”.
Đương Đương công chúa và Cố Sơ Lan tức đến suýt nữa thì vỡ lồng ngực.
Cố Thanh Hy rõ ràng là ép bọn họ phải giao bạc ra, nếu như không giao ra thì mặt mũi bọn họ cũng hoàn toàn mất sạch.
Đương Đương công chúa nghiến răng nghiến lợi nói: “Bổn công chúa có chơi có chịu, lát nữa sẽ có hạ nhân mang một trăm vạn lượng bạc tới cho ngươi”, Đương Đương công chúa lúc nói ra câu này, hàm răng cũng run rẩy.
Đó là hẳn một trăm vạn lượng bạc đấy, chỉ sợ cả phủ công chúa cũng không có nổi một trăm vạn lượng bạc.
“Được thôi, công chúa đừng để ta đợi quá lâu, nếu không chúng bạn học đều cho rằng công chúa không trả tiền cho ta, truyền tới tai phu tử thì không hay lắm đâu”.