CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG


Lại nhìn ánh mắt lạnh nhạt của nàng, mọi người không còn nghi ngờ gì nữa, một khi bọn họ từ chối thì Cố Thanh Hy tuyệt đối sẽ chạy tới hoàng cung làm lớn chuyện lên.

Cố thừa tướng tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng hoàng lệnh trước mặt ông ta không thể không lựa chọn khuất phục, chỉ đành quỳ xuống, không cam lòng hành đại lễ.

Cố thừa tướng đã quỳ rồi, mọi người sao có thể không quỳ được, vậy là tất cả chỉ có thể quỳ xuống.

Người tức giận nhất trong đó là đám di nương và tiểu thư.

Cố Thanh Hy là người mà bọn họ coi thường nhất, bọn họ chưa từng nghĩ tới có một ngày bọn họ lại phải quỳ trước mặt Cố Thanh Hy.

Cố Thanh Hy lại cứ không cho bọn họ đứng dậy, mà buồn chán nghịch hoàng lệnh, miệng than thở: “Lệnh bài này chơi cũng vui đấy, sau này có phải mỗi ngày ta đều nên lấy ra một lần không nhỉ”.

Mọi người tức đến suýt thì thổ huyết.

Mỗi ngày lấy ra một lần?

Vậy mà nàng cũng nói ra được ư?
Làm gì có ai tùy tiện lấy lệnh bài hoàng lệnh ra chứ?
Đám người Cố Sơ Lan và Ngũ di nương đều cắn chặt răng.

Đã quỳ lâu như vậy rồi mà Cố Thanh Hy mắt mù hay bị câm điếc rồi, còn không mau cho bọn họ đứng lên đi?
Lại đợi thêm một lúc nữa, Cố Thanh Hy vẫn chưa có bất cứ động tĩnh nào, Cố Sơ Tình không chịu được nữa, ả ta tức giận quát: “Rốt cuộc ngươi muốn chúng ta quỳ đến bao giờ?”
“Sao hả, ngươi không muốn quỳ trước hoàng lệnh à? Vậy hay là chúng ta cùng đi tìm hoàng thượng, bảo hoàng thượng ban đặc quyền cho ngươi đi”.

“Cố Thanh Hy, ngươi chơi ta đúng không?”
“Kỳ cục, ta chơi ngươi cái gì? Bảo các ngươi quỳ là tiên hoàng chứ đâu phải ta”.

Thổ huyết…
Tiên hoàng đã qua đời nhiều năm như vậy rồi, ông ấy làm sao có thể bắt bọn họ quỳ được?
Còn không phải là Cố Thanh Hy đang cáo mượn oai hùm sao.

Mặc dù Thu Nhi cũng ngạc nhiên vì tiểu thư của mình lấy đâu ra lệnh bài, nhưng nàng ta sợ làm to chuyện lên nên vội vàng khuyên ngăn.


“Tiểu thư, lão gia bọn họ vẫn còn đang quỳ đó, đêm khuya gió lạnh, hay là để lão gia đứng lên trước đã ạ”.

“Được thôi, nể mặt ngươi, tiên hoàng tạm thời bỏ qua cho bọn họ, các người có thể đứng lên rồi”.

Mọi người ói ra máu.

Cái gì mà tiên hoàng tạm thời bỏ qua cho bọn họ chứ.

“Ngươi bất hiếu”, Cố thừa tướng phẫn nộ gào lên.

Trên đời này làm gì có ai dựa vào tiên hoàng mà ép cha ruột của chính mình quỳ xuống?
Nàng không sợ sẽ bị trời phạt sao.

Ông ta luôn cho rằng Cố Thanh Hy trở về là để quỳ xuống xin tha, nhưng có thế nào ông ta cũng không ngờ được, Cố Thanh Hy lại dám làm như vậy với ông ta.

“A, nếu như cha đã không coi con là con gái thì tại sao con phải coi cha là phụ thân, quan hệ của chúng ta giống như mảnh vải này, từ nay cắt đứt quan hệ”.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi