CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 940

“Đợi đã, phía trước có người!”, tai ma chủ khẽ động, miệng bỗng nhiên thốt lên.

Cố Thanh Hy cẩn thận lắng nghe, quả nhiên, không xa phía trước truyền đến tiếng móng ngựa và tiếng nói chuyện loáng thoáng.

Cố Thanh Hy kéo ma chủ, tìm một nơi trốn đi, cẩn thận lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ.

“Thật không biết cốc chủ nghĩ gì, nếu đã muốn tổ chức Đại hội thưởng đan, vậy đi Vân Tông Lâm tổ chức như những năm trước, thế chẳng phải tốt rồi sao, giờ lại cứ muốn tổ chức trong Đan Hồi cốc này làm gì”.

“Đúng vậy, Đan Hồi cốc chúng ta vẫn luôn ở ẩn trong núi sâu, không màng thế sự, mọi người trong cốc cực ít ra ngoài, cũng không cho phép người ngoài tiến vào mà. Lần này tổ chức Đại hội thưởng đan trong cốc, vậy chẳng phải là cho người ngoài tiến vào Đan Hồi cốc chúng ta sao?”

“Có điều mà các ngươi không biết, nghe nói lần này trong cốc chúng ta luyện ra rất nhiều đan dược thượng đẳng, cốc chủ sợ đan dược bị trộm hay xảy ra chuyện bất trắc gì nên mới quyết định tổ chức trong cốc”.

“Nếu đã quyết định tổ chức trong cốc, vậy khi những người được mời đến, chúng ta cứ trực tiếp mời vào trong cốc là được rồi, vì sao phải đi đường vòng xa như vậy, mấy ngày nay, ta dẫn những người kia vào cốc mệt gần chết”.

“Ngu xuẩn, Đan Hồi cốc là nơi nào, sao có thể tùy tiện cho toàn bộ mọi người tiến vào? Lỡ như bọn họ có rắp tâm không tốt thì sao, chúng ta chắc chắn phải bịt mắt, dẫn bọn họ đi đường vòng vào trong”.

“Nói vậy có vẻ cũng đúng”.

“Trời sắp tối rồi, chúng ta mau trở về để tránh bị trách phạt, ngày mai còn phải đi đón một nhóm người nữa, sau đó chính là Đại hội thưởng đan rồi”.

Mấy người nói qua nói lại, thoáng chốc đã xuất hiện trong tầm mắt bọn họ.

Cố Thanh Hy đảo mắt nhìn qua, đó là bảy tám thiếu niên trẻ tuổi, cùng mặc y phục màu xám, trên y phục thêu chữ “đan” to chừng cái đấu và một đồ án âm dương thái cực.

Từ y phục và trò chuyện của bọn họ có thể thấy được, nếu không có gì bất ngờ thì những người này chính là người của Đan Hồi cốc.

Cố Thanh Hy đảo tròn con ngươi.

Ma chủ tự động rời xa nàng mấy bước: “Tỷ muốn làm gì?”

Ánh mắt này… sao hắn ta lại cảm thấy nàng đang có ý đồ xấu gì đó.

“Ngươi dán lại thiệp mời rồi phải không?”

“Đúng… đúng vậy. Nhưng dán không được, ta cũng không có bản lĩnh khôi phục lại như ban đầu”.

“Không cần ngươi khôi phục lại như ban đầu, đối phó với bảy tám người này sẽ không có vấn đề gì chứ!”, Cố Thanh Hy chỉ vào bảy, tám đệ tử Đan Hồi cốc phía trước.

“Tiểu tỷ tỷ, ta nhìn thấy âm mưu trong mắt tỷ”.

“Đi chết đi, âm mưu cái gì chứ! Đan Hồi cốc vốn có mời ngươi, nhưng mà ngươi làm hỏng thiệp mời nên tạm thời không vào được, bây giờ chúng ta chỉ dùng chút thủ đoạn nhỏ để đi vào mà thôi, thế này cũng không quá phận đâu nhỉ, dù sao ngươi vốn nên xuất hiện bên trong đó mà”.

“Tỷ là muốn chúng ta cải trang thành bọn họ để đi vào à?”

“Chắc chắn Đan Hồi cốc sẽ kiểm tra rất nghiêm ngặt, cải trang thành dáng vẻ bọn họ cũng vô dụng thôi. Không phải bọn họ khiêng một cỗ kiệu sao, chúng ta ngồi kiệu đi vào”.

“Vậy chẳng phải cũng bị kiểm tra hay sao?”

“Đến lúc đó tùy cơ ứng biến là được, ta tin rằng với bản lĩnh của ngươi, chắc chắn có thể mang ta vào trong an toàn, đúng không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi