CUỒNG PHI SỦNG VƯƠNG

Chương 983

Chỉ vì xưa nay lâu chủ luôn hành xử rất khiêm tốn cho nên thế nhân cũng không biết lâu chủ là luyện đan sư bát phẩm đỉnh đỉnh đại danh.

Luyện đan sư phân thành cửu phẩm, người có thể đạt đến bát phẩm chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Cho dù lâu chủ mất hết trí nhớ nhưng thuật luyện đan ở nơi sâu nhất trong linh hồn vẫn không thể mất đi hoàn toàn.

Thất trưởng lão ngoài mặt bình thản nhìn Cố Thanh Hy nhưng trong lòng lại vô cùng vui mừng.

Nàng là tộc trưởng của bọn họ.

Thuật luyện đan của tộc trưởng người khác có thể không biết, nhưng ông ta thì biết được rõ ràng.

Mấy năm nay tộc trưởng rất ít khi luyện đan, nhưng một khi nàng luyện đan thì không ai là không phát cuồng vì đan dược do nàng luyện ra.

Ôn Thiếu Nghi vẫn ngồi đó tỏa ra khí chất xuất thần.

Hắn ta ngồi thẳng lưng ở vị trí hàng đầu, ánh mắt phức tạp đã nhìn về phía của Cố Thanh Hy từ lúc nào.

Lúc ở trong núi Hồ Lô Huyết, hình ảnh hai người y phục không chỉnh tề ôm nhau cứ lởn vởn trong tâm trí hắn ta.

Mùi hương của nàng vẫn còn vương vấn trên người hắn ta.

Lần này gặp lại hắn, ta đã nghĩ nàng sẽ có chút ít xấu hổ.

Nhưng một chút cũng không.

Nàng dường như đã hoàn toàn quên hết sự việc xảy ra ngày hôm đó. Ánh mắt nàng nhìn hắn ta bình thản như mặt nước không có một chút gợn sóng nào.

Nếu có thì cũng chỉ là cái nhìn lạnh lẽo.

Lạnh lẽo như băng.

Dường như nàng có điều bất mãn với Thiên Phần tộc.

Là bởi vì chuyện của Diệp Phong sao?

Hay là do Thiên Phần tộc đã cướp đoạt long châu?

“Xong rồi, đan dược đã thành hình rồi”, có người hô lớn khiến cho mọi người đều phải chú ý.

Nắp lò đan được nhấc lên, một đệ tử của Đan Hồi cốc lấy tới một cái mâm bày ra 5 viên tẩy tủy đan.

Rất nhiều người kinh ngạc nói: “Ôi trời, mới là lò đan thứ nhất mà đã luyện ra 5 viên tẩy tủy đan rồi, tỷ lệ đan dược thành hình cũng cao thật”.

“Còn không phải sao? Bình thường phải luyện cả bảy tám lò mới có thể cho ra được một viên thế mà hắn ta chỉ luyện một lò đã có thể cho ra được 5 viên, đúng là nghe rợn cả người”.

“Luyện đan sư này vẫn còn trẻ mà lợi hại thế sao?”

“Người như vậy ở môn phái nào chắc chắn cũng đều là thiên tài tuyệt đỉnh”.

“Thật đáng tiếc, ở môn phái của bọn ta thì không có cả một luyện đan sư”.

Nạp Lan cốc chủ vuốt chòm râu bạc của mình, trên khuôn mặt già nua hiện lên một chút kiêu ngạo.

Ông ta nhìn về phía đám người Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu, Băng Tộc, Ngọc Tộc và Thiên Thần Tộc.

Nhưng ông ta chỉ thấy sắc mặt của bọn họ vô cùng bình thản, dường như chẳng có phản ứng gì.

Nạp Lan cốc chủ trong nháy mắt lại cảm thấy có chút xấu hổ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi