Chương 989
Ban đầu hắn ta còn nghi ngờ rằng Cố Thanh Hy không biết luyện đan, nhưng bây giờ nghe Hoa Khởi La nói như vậy thì có vẻ như Cố Thanh Hy thật sự là một cao thủ luyện đan.
Đặc biệt khi nhìn thấy thuật khống hỏa cùng với kĩ năng phối hợp dược liệu điêu luyện của nàng, đó chắc chắn không phải là điều mà một người không biết gì về thuật luyện đan có thể làm được.
Chỉ có điều hành động của Cố Thanh Hy nhiều lần vượt xa tưởng tượng của mọi người, lúc này có lẽ nàng lại chuẩn bị khiến cho tất cả mọi người phải bất ngờ thêm một lần nữa.
“Ra rồi, ra rồi”.
Đột nhiên có một tiếng hô lớn vang lên, tất cả mọi người đều ngước mắt nhìn lên, liền thấy có một lò luyện đan đã được mở ra, hạ nhân lấy ra mấy chiếc hộp bày ra khay thì chỉ thấy bên trong có mấy khối dược đen sì không rõ hình dạng.
“Ôi… hỏng rồi, một lò đan này còn không có được một viên đan dược thành hình!”
“Tiêu rồi tiêu rồi, không thành hình được một viên đan dược nào, ta đã bỏ ra nhiều tiền như vậy mà đều đổ sông đổ biển, khi trở về sao ta có thể giải thích với chưởng môn đây?”
“Sư thúc, chúng ta luyện hai lò, vẫn còn một lò. Có lẽ lò đan kia sẽ luyện ra được rất nhiều đan dược thượng phẩm”.
Nắp lò lại được mở ra, đám hạ nhân thấp thỏm lấy thứ từ bên trong lò ra ngoài, chiếc hộp đầu tiên vẫn là một khối đen sì sì, không có một viên đan dược nào thành hình.
Người được gọi là sư thúc kia lảo đảo suýt ngã, khuôn mặt tái mét không còn một chút máu.
“Một viên… một viên cũng không có, ta đã dùng rất nhiều tiền của môn phái để đổ vào hai lò đan này. Ta còn mặt mũi nào mà đi gặp chưởng môn chứ!”
“Sư thúc, không phải là sư thúc vẫn còn một hộp sao? Bên trong hộp đó chắc chắn có đan dược thành phẩm”.
“Đúng đúng, mau mở hộp cuối cùng ra đi, lò đan đầu tiên có thể luyện ra năm viên tẩy tủy đan, lò đan này nhất định cũng sẽ có thể luyện ra mấy viên tẩy tủy đan nữa”.
Đến khi hộp được mở ra thì bên trong ngay cả một khối dược đen sì cũng không có chứ đừng nói là đan dược thành hình.
Vị sư thúc kia ngất xỉu tại chỗ, các đệ tử phải luống cuống khiên ông ta đi.
Vì chuyện này, sự tin tưởng của mọi người toàn bộ đều đã biến mất.
Sớm biết Nạp Lan cốc chủ không tốt bụng đến như vậy, đột nhiên thay đổi quy tắc đấu giá, hóa ra ông ta đã âm mưu từ sớm, muốn moi tiền của bọn họ.
Bằng không tại sao lò đan đầu tiên có thể luyện ra năm viên tẩy tủy đan nhưng hai lò đan tiếp theo ngay cả một viên cũng không luyện ra được?
Mọi người đều hướng ánh nhìn nghi hoặc về phía Nạp Lan cốc chủ.
Các đệ tử này đều rất lợi hại, mỗi đệ tử đều có kinh nghiệm phong phú trong việc luyện đan.
Ông ta thật sự không ngờ ba luyện đan sư hợp lại cũng không thể luyện ra được một viên đan dược.
Sau khi mở ra lò đan trống rỗng, đã có người bắt đầu đứng ngồi không yên mà chất vấn:
“Nạp Lan cốc chủ, sao mấy lò đan tiếp theo không có lò đan nào luyện ra được đan dược vậy?”
“Sao có thể như vậy được chứ, bọn họ đều là luyện đan sư kiệt xuất nhất của Đan Hồi cốc”.
“Cái gì mà kiệt xuất nhất, ngay cả một viên đan dược mà cũng không luyện thành hình được”.
“Cho dù không phải là đan dươc nhất phẩm thì cũng phải luyện được đan dược bình thường chứ, thế mà ngay cả đan dược bình thường cũng không luyện ra được. Nạp Lan cốc chủ, hóa ra thiên tài trong cốc của ông cũng vô dụng thế thôi”.