Chương 999
Đan Hồi cốc bọn họ chủ yếu là luyện đan, ông ta rõ ràng hơn bất kỳ người nào, một lò muốn luyện ra hai loại đan là chuyện không thể nào, bởi vì điều kiện nhiệt độ của mỗi loại đan không giống nhau, nàng không thể dùng một nhiệt độ luyện ra hai loại đan dược khác nhau.
Trái tim của các thái thượng trưởng lão Đan Hồi cốc bế quan đã lâu cứ đập thình thịch, đến bây giờ vẫn không thể tin nổi trên đời còn có thiên tài như vậy.
Nếu nàng có thể ở lại Đan Hồi cốc, Đan Hồi cốc bọn họ lo gì việc đứng trên đỉnh thiên hạ.
“Cố cô nương, ta van ngươi, ngươi bán đan Toàn Năng cho chúng ta đi, Địa Ngục môn chúng ta sẽ vô cùng cảm kích”.
Cố Thanh Hy phủi tay, rời xa lò luyện đan, tìm một vị trí ngồi xuống, vắt chéo hai chân nghỉ ngơi.
“Ta vừa nói rồi, chuyện bán đấu giá để tối nói, các ngươi lui ra sau chút đi, nóng chết ta rồi”.
Cố Thanh Hy ngước mắt, nở nụ cười hào hoa phong nhã, yểu điệu yêu kiều: “Cốc chủ Nạp Lan, dù sao cũng nên thông báo ngôi quán quân của đại hội luyện đan lần này rồi chứ”.
Nàng muốn lấy quán quân.
Lời này của nàng… đều đã luyện ra đan dược tốt như vậy rồi, nàng không được quán quân thì ai được?
Chuyện này căn bản không cần bình xét có được hay không!
Mấy thái thượng trưởng lão của Đan Hồi cốc không ngồi yên được nữa, chạy như bay đến trước mặt Cố Thanh Hy, khuôn mặt đầy nếp nhăn ngập tràn ý cười: “A Hy cô nương, Đan Hồi cốc chúng ta có dược liệu cao cấp nhất trên đời, cũng có đại pháp luyện đan cao cấp nhất trên đời, hay là ngươi gia nhập Đan Hồi cốc chúng ta nhé, chắc chắn chúng ta sẽ dốc lòng truyền thụ”.
“Đúng, chỉ cần ngươi chịu gia nhập vào chúng ta, cho dù ngươi đưa ra ý kiến gì, chúng ta đều sẽ tận sức để ngươi hài lòng”.
“Gia nhập Đan Hồi cốc sao? Không hứng thú”. Đầu óc nàng đâu có vấn đề gì! Đệ tử trình độ cao nhất của Đan Hồi cốc bọn họ cũng chỉ có thể luyện ra đan dược nhị phẩm, hơn nữa, ngay cả một số thuật luyện đan cơ bản nhất mà họ còn không biết, vậy mà vẫn muốn dạy nàng á?
Bảo nàng dạy bọn họ còn tạm được.
Nghe thấy nàng nói không hứng thú, toàn bộ người của Đan Hồi cốc đều sốt ruột.
Thậm chí có thái thượng trưởng lão nói: “A Hy cô nương, cho dù ngươi không suy xét đến chúng ta thì ngươi cũng nên nghĩ đến Lăng Nhược chứ, chỉ cần ngươi gia nhập Đan Hồi cốc, chúng ta lập tức sắp xếp hôn lễ cho ngươi và Lăng Nhược. Hơn nữa chúng ta còn có thể yêu cầu cốc chủ lập tức nhường lại vị trí cho Lăng Nhược, đến lúc đó ngươi chính là cốc chủ phu nhân, trong Đan Hồi cốc, không kẻ nào dám bất kính với ngươi”.
Ông già này muốn dụ dỗ nàng đến điên rồi à!
Cốc chủ phu nhân thì có là gì, ghê gớm lắm sao?
Cốc chủ Nạp Lan có một bụng những câu dụ dỗ Cố Thanh Hy đây, ông ta còn chưa lên tiếng mà những trưởng lão này đã người một câu ta một lời như thế khiến cho ông ta không có cơ hội nói chuyện với Cố Thanh Hy.
Nạp Lan Lăng Nhược vỗ đùi, trong đầu lóe lên một suy nghĩ.
Xong rồi, tiêu rồi…
Những thái thượng trưởng lão này còn đang lo thiên hạ chưa đủ loạn sao?
A Hy vốn không bằng lòng gả cho hắn ta, bây giờ nhắc đến chuyện này, thế chẳng phải càng làm người ta càng thêm hiểu lầm rằng hắn ta cưới nàng chỉ bởi vì nàng biết luyện đan.
Ma chủ nghe thấy lời của thái thượng trưởng lão Đan Hồi cốc thì lập tức trở mặt, cảnh cáo: “Lão già, nói chuyện cẩn thận cho bản tọa, tỷ ấy là vị hôn thê của bản tọa”.