Cao trên mây mù, ánh mặt trời vàng rực chiếu khắp đỉnh núi Xạ Nhật Thần Sơn cao vút trong mây. Thân thể khổng lồ của Liệt Phong Long Chuẩn lơ lửng trên trời, khẽ vỗ hai cánh, bộ lông màu nâu lẫn những sợi màu đen ánh lên dưới nắng mặt trời phát ra màu vàng lợt làm cho người ta lạnh người. Bên cạnh nó, Lục Nhĩ Toản Địa Thử toàn thân đầy gai, cùng với Liễu Hạ vác một thanh chiến phủ, Vũ Đồng Hải vác một thanh lợi kiếm trôi nổi đứng đó, trông oai phong như thần linh.
Vèo!
Một luồng hào quang từ đỉnh núi Xạ Nhật Thần Sơn bay lên, rồi dừng cạnh hai hư cảnh loài người, hai hư cảnh hai yêu thú. Chính là Thân Công Đồ đeo một cây cung thần. Bầu tên sau lưng hắn nạp tới mười sáu mũi tên.
- Ha ha, Liễu Hạ huynh, Đồng Hải huynh, ta mang theo sáu cây Phá Hư tiễn. Đến cả loại Liệt Hư tiễn nhất đẳng mà ta cũng đem theo tới mười cây.
Thanh âm Thân Công Đồ vang vọng.
- Xem ra, có Thân Công huynh ra tay, e rằng hai người chúng ta không cần phải ra tay rồi.
Liễu Hạ cũng mỉm cười nói.
Trong mắt Thân Công Đồ lóe lên vẻ tự tin:
- Năm đó Liệt Phong Long Chuẩn là thần thú làm bạn với Vũ Hoàng, tốc độ phi hành thuộc loại thiên hạ đệ nhất trên Cửu Châu. Còn Lục Nhĩ Toản Địa Thử cũng là yêu thú hư cảnh khoan đất đệ nhất ở Cửu Châu. Có chúng phụ trợ..., lại phối hợp với sáu cây Phá Hư tiễn của ta, đừng nói là hư cảnh đại thành, cho dù là cường giả động hư, sáu cây Phá Hư tiễn này nếu không giết được thì cũng phải khiến y trọng thương tới tàn phế! Nếu là hư cảnh đại thành, sáu cây Phá Hư tiễn mà không giết chết được hắn thì ta đây chỉ có nước tự sát, tạ tội với tổ sư Xạ Nhật Thần Sơn cho rồi.
- Thân Công huynh nói đùa rồi.
Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải cũng đều nở nụ cười.
Phá Hư tiễn uy lực kinh người, đại biểu cho vũ khí cực hạn của Xạ Nhật Thần Sơn.
Nó được cường giả hư cảnh trong thiên hạ tôn là "thiên hạ đệ nhất tiễn". Tiễn pháp này chắc chắn có thể uy hiếp tới cả cường giả động hư. Đằng Thanh Sơn cũng từng giao thủ với không ít cường giả hư cảnh, khi chịu công kích toàn lực của đối phương, nhiều nhất hắn cũng chỉ lui về phía sau khoảng vài chục mét. Người có thể khiến hắn lui về sau hai ba chục trượng thì xem như đã rất lợi hại rồi.
Nhưng Phá Hư tiễn lại làm Đằng Thanh Sơn phải bay lùi xa hai dặm, lại đập vào tường thành tới lũng thành.
Uy lực của nó vô cùng đáng sợ!
- Nhưng Liễu Hạ huynh, Đồng Hải huynh! các ngươi cũng đều là cường giả đại thành đã tu luyện Cửu Đỉnh Thiên Thư. Chỉ một người cũng đủ để giết chết Kinh Ý.
Thân Công Đồ cười nói:
- Lần này, trong ba người chúng ta xem ai giết được Kinh Ý trước, xem ai giết chết con yêu thú cả người đầy đao đó trước.
- Được, để xem ai giết chết trước.
Vũ Đồng Hải cười ha ha.
- Có lẽ là Liệt Phong đó. Liệt Phong còn mạnh hơn chúng ta một chút.
Liễu Hạ cũng cười lớn.
Ba người vừa nói chuyện vừa cười nói rất tự tin.
Ba cường giả hư cảnh cùng với hai yêu thú hư cảnh hóa thành một luồng lưu quang thật lớn bay trên chín tầng trời, lao về phía đông bắc.
*****
"Nghe nói cường giả hư cảnh Kinh Ý và Thiên Thần cung đã đoạn tuyệt rồi? Xem ra Kinh Ý rất trọng thị Quy Nguyên Tông. Ừm, có Kinh Ý ở Dương Châu, thật ra là chuyện tốt đối với Dương Châu ta, cũng ngăn cản một phần lực lực của Thiên Thần cung. Nhưng bất luận như thế nào, trong vùng Dương Châu này, giữa Quy Nguyên Tông và Thanh Hồ Đảo ta nhất định sẽ có một ngày quyết định ai sinh ai tử. Kinh Ý bảo vệ Quy Nguyên Tông, quả là không phải chuyện tốt với Thanh Hồ Đảo ta."
"Hơn nữa có hắn ở Quy Nguyên Tông, Thanh Hồ Đảo chúng ta muốn điều khiển quân đội thống nhất Dương Châu, ngăn cản Thiên Thần cung xâm lấn cũng khá là phiền toái."
Sau khi biết Kinh Ý và Thiên Thần cung đã trở mặt, Hạt Tử Kiếm Thánh chẳng biết nên vui hay nên lo nữa.
Đột nhiên.
- Thiết hạt tử!
Một thanh âm sang sảng vang lên bên tai Hạt Tử Kiếm Thánh.
- Hả?
Hạt Tử Kiếm Thánh cả kinh. Lão rõ ràng cảm giác được trên bầu trời Thanh Hồ Đảo có năm khí tức cường đại, mỗi một khí tức đều không hề yếu hơn Hạt Tử Kiếm Thánh hắn. Thậm chí còn có một luồng khí tức như có vô số lệ mang màu xanh biếc tụ tập, làm cho Hạt Tử Kiếm Thánh cảm thấy rất khiếp sợ.
"Khí tức đó là của Liệt Phong Long Chuẩn của Vũ Hoàng môn." Hạt Tử Kiếm Thánh kinh hãi.
- Thiết hạt tử! Ngươi mau chuẩn bị đi! Bây giờ ta theo người của Vũ Hoàng Môn đi giết Kinh Ý và con yêu thú đó. Thanh Hồ Đảo ngươi lo mà cấp tốc chuẩn bị đi. Đợi đến khi ta tiêu diệt xong Kinh Ý, ngươi có thể điều quân đạp bằng Quy Nguyên Tông rồi.
Thanh âm vừa rồi lại vang lên bên tai Hạt Tử Kiếm Thánh
- Thiết hạt tử! Việc này xem như ngươi thiếu ta một cái ơn.
Hạt Tử Kiếm Thánh vẻ mặt quái dị, bị tin tức vừa rồi làm ngẩn người ra.
Vũ Hoàng môn và Thân Công Đồ liên thủ muốn diệt trừ Kinh Ý?
- Ha ha... Thân Công huynh, ta sẽ nhớ kỹ nhân tình này của ngươi.
Hạt Tử Kiếm Thánh vội truyền âm, có vẻ cực kỳ hưng phấn.
Bây giờ trên trời, ba người hai yêu thú, đã bay ra khỏi phạm vi ba mươi bốn dặm, nhanh chóng bay về phía quận Giang Ninh.
"Muốn diệt Quy Nguyên Tông mấy lần rồi mà không thành công."
Hạt Tử Kiếm Thánh kích động vạn phần. "Chính là vì có Kinh Ý ở đó phá hỏng và ngăn trở. Bây giờ, Vũ Hoàng môn ra tay rồi. Ha ha... Vũ Hoàng môn không ra tay thì thôi, khi ra tay nhất định sẽ thành công."
- Thiết Phiền!
Hạt Tử Kiếm Thánh vội gọi lớn.
- Sư tổ.
Thiết Phiền tĩnh tu gần đó giật mình nhảy lên, vội chạy tới, trong lòng đầy nghi hoặc khó hiểu:
"Sao sư tổ lại cao hứng tới thất thố như vậy?"
- Thiết Phiền, ngươi cấp tốc chuẩn bị một chút. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đêm nay có thể xua quân đạp bằng Quy Nguyên Tông rồi.
Hạt Tử Kiếm Thánh hạ lệnh.
- Sư tổ, nhưng Kinh Ý...
Thiết Phiền hơi chần chờ, dù sao hắn đã thất bại không chỉ một lần.
- Ha ha, yên tâm.
Hạt Tử Kiếm Thánh cười vang:
- Qua hôm nay sẽ không còn Kinh Ý nữa rồi!
Không nói chuyện về Thanh Hồ Đảo đang bắt đầu chuẩn bị. Họ chuẩn bị sau khi Kinh Ý chết, sẽ tiêu diệt Quy Nguyên Tông không có cường giả hư cảnh bảo vệ.
Lúc này,... Ba người hai yêu thú dùng họ tốc độ kinh người đã bay vào tới cảnh nội quận Giang Ninh.
- Đi! Đi Nghi thành. Tên Kinh Ý ở Nghi thành.
Vũ Đồng Hải chỉ về phía trước.
- Ha ha! Các vị, cần phải đại khai sát giới rồi.
Ba cường giả hư cảnh đều có vẻ hơi hưng phấn. Trên Cửu Châu Đại Địa, giết một cường giả hư cảnh là việc rất thành công, chứ đừng nói là đi giết một cường giả hư cảnh vẫn có tiếng là không dễ đối phó.
Vèo! Vèo! Vèo!
Lưu quang khổng lồ trong nháy mắt lướt qua phía chân trời, bổ thẳng về phía Nghi thành.
*****
Nghi thành, giữa phủ đệ Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn vừa luyện quyền, người đầy mồ hôi, đang cười cười đi đến ngồi bên bờ ao cạnh Lý Quân. Lý Quân ngồi cạnh bờ ao, xinh đẹp như một đóa hoa sen đang nở rộ.
- Luyện xong rồi à?
Lý Quân quay đầu nhẹ giọng cười hỏi.
- Ừm!
Đằng Thanh Sơn ngồi xổm, cười xoa xoa bụng Lý Quân
- Để ta nghe một chút. Xem thử hài tử của Đằng Thanh Sơn bây giờ đang làm gì... Chậc chậc, ta có thể nghe được mạch đang đập đều. Nhỏ như vậy mà khí tức đã mạnh như vậy rồi. Xem ra, sau này nhất định là mầm non thích hợp với việc luyện nội gia quyền tuyệt đỉnh rồi.
Một hài tử do một cường giả hư cảnh và một tiên thiên cường giả sinh ra, khí huyết tiên thiên sẽ mạnh hơn trẻ bình thường nhiều.
- Thanh Sơn, chàng dạy con cho tốt, đem quyền pháp dạy cho nó.
Lý Quân cũng lộ ra nụ cười hạnh phúc.
- Ừm, đợi sau khi xong những việc này, không còn phải bận rộn với những việc ở đây, đợi sau khi hài tử ra đời, ta sẽ dạy nó chu đáo.
Lúc này, tâm tình Đằng Thanh Sơn rất khó diễn tả. Tận đáy lòng hắn đang dâng lên sự cảm kích khó hiểu. Cảm kích ông trời có thể ban cho hắn một thê tử luôn luôn chăm sóc yêu thương hắn, cũng ban cho hắn một đứa con...
Có những thứ đó đã là đủ rồi.
- Ầm ầm..
Trên bầu trời chợt vang lên tiếng sấm bí hiểm.
- Sắp trở trời rồi à?
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn trời. Bầu trời vốn trong xanh thăm thẳm, lúc này thoáng cái đã phủ đầy mây đen, sấm rền đùng đoàng, thi thoảng còn có từng đợt kình phong rít lên.
- Rào rào..
Đến cả mặt nước ao vốn yên lặng cũng cuộn sóng, từng cơn sóng vỗ bờ gây nên những tiếng động lạ tai.
Đột nhiên Đằng Thanh Sơn biến sắc, hắn rõ ràng cảm ứng được trong khu vực của hắn, ở phía nam, có năm luồng khí tức cường đại đang bay tới Nghi thành với một tốc độ cực cao. Năm luồng khí tức đó, không kể Liệt Phong Long Chuẩn cực mạnh, thì bốn khí tức còn lại cũng đều vượt xa bản thân hắn.
Hơn nữa hắn biết cả năm khí tức này. Trong nháy mắt hắn đã phán định ra thân phận đối phương: Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải Vũ Hoàng môn, cùng với Xạ Nhật Thần Sơn Thân Công Đồ. Còn có con Lục Nhĩ Toản Địa Thử khoan đất cực nhanh, hơn nữa còn cả yêu thú đáng sợ của Vũ Hoàng môn - Liệt Phong Long Chuẩn.
"Không ổn!" Thân thể Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt hóa thành một tàn ảnh, đồng thời xuất hiện trên luyện võ trường, vươn tay chụp lấy thanh Khai Sơn Thần Phủ.
- Đao Trì!
Đằng Thanh Sơn quát lớn một tiếng, trong nháy mắt truyền nhập vào phòng Lục Túc Đao Trì. Thật ra khi cảm ứng được năm khí tức cường đại, Lục Túc Đao Trì liền tỉnh lại ngay. Bây giờ nghe Đằng Thanh Sơn gọi một tiếng, nó lập tức gầm khẽ một tiếng, lao thẳng ra khỏi phòng đến luyện võ trường.
- Cái gì...
Lý Quân kinh sợ.
- Tiểu Quân, trước hết muội vào nhà đi.
Đằng Thanh Sơn vội truyền âm.
Đồng thời Đằng Thanh Sơn cầm Khai Sơn Thần Phủ nhảy lên lưng Lục Túc Đao Trì. May mà bình thường trên người Đằng Thanh Sơn đều mặc Hồng Thiên Thần Giáp gồm cả giày chiến, mảnh che tay, nội giáp. Ngoại trừ mũ trụ và và ngoại giáp, những thứ còn lại hắn đều đã mặc cả trên người, căn bản không phải phí thời gian mặc vào.
- Vũ Đồng Hải lão huynh, ba người các ngươi tới Nghi thành ta làm gì?
Thanh âm vang dội của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt vang lên bên tai ba người Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ, Thân Công Đồ đang tới tập kích.
Do tốc độ phi hành của ba người nhanh như gió, nên tiếng cười phát ra vang vọng cả thiên địa.
Cả Nghi thành ai ai cũng đều như run lên trong tiếng cười này.
- Kinh Ý, hôm nay ta tới đây để lấy mạng ngươi!
Vũ Đồng Hải hét lớn một tiếng. Tiếng hét trong nháy mắt vang vọng cả Nghi thành, làm không ít dân chúng trong Nghi thành bị dọa khiếp.
Giữa phủ đệ Đằng Thanh Sơn.
Vốn chín mươi tám thiếu niên đang luyện quyền cùng với Đằng Thú và Tiết Tân đều chấn động.
- Muốn giết Thanh Sơn?
Đang ở tại đây, trong nháy mắt Gia Cát Nguyên Hồng cũng lao ra khỏi phòng, ngửa đầu nhìn trời.
- Ai tới giết Thanh Sơn?
Lý Quân mang thai cũng ngửa đầu nhìn trời, trong lòng hoàn toàn hoảng loạn. Họ đều hiểu rõ, bây giờ cái tên Kinh Ý, và cái tên Lục Túc Đao Trì được truyền bá là những nhân vật lợi hại như thế nào. Nếu không nắm chắc, ai dám kiêu căng tới tìm giết Đằng Thanh Sơn như vậy?
- Đao Trì, đi!
Hai mắt Đằng Thanh Sơn lạnh đi. Vốn vì quan hệ với Vũ Hoàng, nên hắn cũng có chút hảo cảm với Vũ Hoàng môn, lúc này toàn bộ đã biến mất.
- Hống...
Lục Túc Đao Trì vỗ hai cánh, dùng tốc độ kinh người nhanh chóng bay về phía bắc Nghi thành.
Đại Duyên Sơn cơ hồ rộng tới hơn nửa cảnh nội Nghi thành. Phía nam Đại Duyên Sơn lại giáp với Nghi thành. Lục Túc Đao vừa vỗ hai cánh, đã bay ra khỏi phạm vi Nghi thành, tiến vào giữa Đại Duyên Sơn.
- Muốn giết ta, phải xem các ngươi có mấy phần bổn sự!
Tiếng hét phẫn nộ của Đằng Thanh Sơn vang lên giữa Đại Duyên Sơn.
Ầm...
Tốc độ Liệt Phong Long Chuẩn rõ ràng nhanh hơn Lục Túc Đao Trì một bậc, lưng cõng Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải, Thân Công Đồ xông thẳng vào Đại Duyên Sơn. Về phần con Lục Nhĩ Toản Địa Thử thì lao thẳng từ trên cao xuống cực nhanh, sau khi rơi xuống Đại Duyên Sơn, nó chúi xuống một chút đã hoàn toàn biến mất trong lòng đất Đại Duyên Sơn.