CỬU TINH THIÊN THẦN QUYẾT

Oanh!

Đạo hào quang màu tím kia oanh kích ở trên người Kim Giác Thánh Hoàng, cả hai đồng thời nổ tung, thịt nát xương tan, chôn vùi ở trong hư không.

Trong lúc mơ hồ, một đạo Tử sắc linh hồn phiêu đãng tại không trung, đó là một nữ nhân phong hoa tuyệt đại, nàng ở trong hư không ngóng nhìn lấy cái gì, nàng còn nhớ rõ, ở giữa không trung xa xôi kia, nàng cùng Thánh Quân gặp nhau, tư thái Thánh Quân tuyệt thế phong độ, liền khắc ở trong lòng của nàng. Ở trong tuế nguyệt lưu lạc dài dằng dặc, nàng một mực truy tìm lấy tung tích Thánh Quân. Thời điểm nàng đối với Thánh Quân ái mộ, Thánh Quân vì Nhân tộc quật khởi, không có một khắc chú ý đến nàng, nhưng mà nàng chưa bao giờ cảm thấy cái gì, chỉ là ở xa xa nhìn xem nam tử kinh tài tuyệt diễm kia, cũng đã rất thỏa mãn.

Ai nói Tinh Hồn nhất tộc không thể không có tình yêu?

Kim Giác Thánh Hoàng tung hoành cả đời, cường hoành vô cùng, nhưng mà hắn lại có thể nào địch nổi Vũ Trụ Thần đỉnh phong cường giả đồng quy vu tận.

Hai tuyệt thế cường giả, đồng thời vẫn lạc.

Thánh Vương đang cùng quyết đấu Diệp Thần nhíu lông mày thoáng một phát, hắn không nghĩ tới Kim Giác Thánh Hoàng lại có thể sẽ chết! Nữ nhân Tử Yên này, lại có thể lựa chọn cùng Kim Giác Thánh Hoàng đồng quy vu tận.

- Nữ nhân Tử Yên này, chết chưa hết tội!

Thánh Vương hừ lạnh một tiếng.

Diệp Thần thần niệm quét đến lúc Tử Yên hồn phách tán đi, cái nụ cười thỏa mãn kia, cái thần sắc vô cùng ước mơ cùng tưởng niệm kia, không biết vì cái gì, Diệp Thần đột nhiên cảm thấy trong nội tâm một hồi đau nhức. Trong trí nhớ của Diệp Thần, sớm đã không nhớ rõ Tử Yên rồi, nhưng mà vì cái gì, tâm lại như là đao cắt?

Hẳn là Thánh Quân ý niệm, tuy Thánh Quân đã chết, nhưng linh hồn của hắn vẫn có một ít dung hợp tiến vào bên trong huyết mạch của Diệp Thần.

Tử Yên chết rồi, Thánh Quân rõ ràng cảm giác được đau lòng như thế, xem ra năm đó, Tử Yên ở trong nội tâm Thánh Quân, cũng là một người phi thường trọng yếu, bất quá cả hai cuối cùng tựa hồ không có ở cùng một chỗ.

Trong nội tâm Diệp Thần, không khỏi thở dài một tiếng, vì tình yêu ở giữa Thánh Quân cùng Tử Yên, cảm tình của một nhân loại cùng một chủng tộc Tinh Hồn đối địch.

Lúc này, bọn người Tiểu Thiên tình huống phi thường nguy hiểm, Diệp Thần muốn thoát ly cùng Thánh Vương chiến đấu, quay người đi cứu Tiểu Thiên.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Thánh Vương cười lạnh một tiếng, huy động Thánh Huyết chiến kích gắt gao dây dưa Diệp Thần, truyền âm cho Huyền Không, để cho Huyền Không chém giết đoạt Thiên Lân kiếm.

Bất quá còn không có đợi Huyền Không động thủ, Thiên Lân kiếm đã rơi vào trong tay một Tổ Ma lão tổ.

- Thiên Lân kiếm là của ta rồi! Ha ha ha!

Tổ Ma lão tổ kia đắc ý cuồng tiếu một tiếng.

- Thiên Lân kiếm là của ta!

Mấy cường giả trung lập nhao nhao lên để cướp đoạt.

Phốc phốc phốc!

Tổ Ma lão tổ huy động Thiên Lân kiếm, nguyên một đám Vũ Trụ Thần bị chém giết, Thiên Lân kiếm kiếm quang thôn phệ toàn bộ bọn chúng, trong đó thậm chí kể cả hai đồng tộc của hắn.

Ở trước mặt ích lợi thật lớn, bọn hắn mới không để ý đồng tộc đạo nghĩa, có được Thiên Lân kiếm, thực lực của hắn lập tức bạo tăng mấy lần, hai Tổ Ma lão tổ khác với hắn mà nói, chỉ là vướng víu!

Thiên Lân kiếm điên cuồng giảo sát lấy, mười một Vũ Trụ Thần vẫn lạc, những thứ khác thì xa xa chạy đi, không dám tới gần.

Chân Vũ Thánh Hoàng nhíu lông mày thoáng một phát, không nghĩ tới Kim Giác Thánh Hoàng cứ như vậy chết rồi, Thiên Lân kiếm cũng rơi vào trong tay Tổ Ma lão tổ, tiếp qua một lát, là hắn có thể đánh chết Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch, dùng thực lực của hắn nhất định có thể đoạt lại Thiên Lân kiếm!

- Giết!

Chân Vũ Thánh Hoàng hóa xuất ra đạo đạo hắc mang, quanh người vô số tòa sát trận cự đại, thiên vạn đạo sát trận, đồng thời xoắn hướng về phía Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch.

Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch nhìn nhau.

- Vì Nhân tộc!

Bọn hắn đến từ phân thân của một người, lại bởi vì sinh ra ý thức bất đồng, mỗi người đi một ngả, hơn nữa đã trở thành cừu địch không chết không ngớt, nhưng mà trong lòng của bọn hắn, y nguyên tồn lấy Nhân tộc đại nghĩa, Nhân tộc đại nghĩa này để cho bọn hắn vứt bỏ thù hận.

Hai cái thân ảnh đột nhiên giao thoa, dung hợp đến cùng một chỗ.

Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch dung hợp, đã phân không rõ rốt cuộc là ý niệm của Diệp Tinh Huyền hay là ý niệm của Nam Cung Trạch rồi.

Bọn hắn chỉ có một ý niệm, cái kia chính là vì Nhân tộc mà chiến!

"Hắn" mở to mắt, trong đôi mắt nổ bắn ra đạo đạo hàn mang, Tư Mẫu Tinh Bàn, Tử Lam Tinh La bỗng nhiên bộc phát ra uy lực vô cùng, đồng thời oanh hướng về phía Chân Vũ Thánh Hoàng.

Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch hợp thể đánh ra một kích toàn lực, ẩn chứa sức bật cường đại, trong hư không thần lực bắn ra bốn phía, hào quang sáng chói.

Rầm rầm rầm!

Liên tiếp bạo hưởng, vạn đạo sát trận chung quanh Chân Vũ Thánh Hoàng nhao nhao nứt vỡ.

- Đáng chết!

Thần sắc Chân Vũ Thánh Hoàng âm trầm rủa thầm một tiếng, hắn thiếu chút nữa bị kích thương, hắn như thế nào cũng nghĩ không thông, Diệp Tinh Huyền cùng Nam Cung Trạch, rõ ràng là hai người, như thế nào trong lúc đó dung hợp thành một cái? Hơn nữa thực lực rõ ràng không kém hơn hắn!

Bành bành bành!

Chân Vũ Thánh Hoàng cùng "Hắn" ở trong hư không không ngừng giao thủ, thần lực đối oanh, dù ai cũng không cách nào áp chế ai.

Thiên Lân kiếm trong tay Tổ Ma lão tổ, ở sau khi hấp thu Sinh Mệnh lực của người khác, trở nên càng thêm cường đại, phảng phất lâm vào một loại trạng thái sắp nổi giận, bắt đầu điên cuồng công kích tất cả mọi người.

Máu tươi giống như hoa quỳnh ở trong hư không tách ra, lập tức lại bị Thiên Lân kiếm hấp thu Sinh Mệnh lực, ảm đạm rồi sáng bóng, cuối cùng nhất hoàn toàn tiêu tán ở trong hư không.

Toàn bộ Hư Không Thế Giới, đều tràn đầy một loại khí tức bi tráng khắc nghiệt.

Nếu như lại tiếp tục như vậy, tất cả mọi người sẽ bị Tổ Ma giết chết!

Phốc!

Thiên Lân kiếm ở trên người Diệp Tĩnh Dao, mang theo một vòng huyết hoa.

- Phụ thân. . .

Diệp Tĩnh Dao cuối cùng lại nhìn thoáng qua Diệp Thần ở trong hư không, con mắt kia vốn là thanh tịnh sáng ngời, dần dần trở nên Hỗn Độn, đã mất đi sáng bóng.

- Dao nhi!

Diệp Thần tròn mắt muốn nứt, hét lớn, chứng kiến Dao nhi bị Thiên Lân kiếm giết chết, hắn lâm vào cuồng nộ, vung lên Tinh Diễn Phi Đao trong tay, hướng Tổ Ma lão tổ kích bắn đi.

Tinh Diễn Phi Đao ở trong hư không hóa ra một đạo hàn mang, tốc độ nhanh làm cho người khác không cách nào bắt.

Ở bên trong ba kiện Thiên Thần Binh, Tinh Diễn Phi Đao không thể nghi ngờ là binh khí nguy hiểm nhất, tùy thời có khả năng xuất hiện, đoạt tánh mạng người.

- Ha ha ha, ta cảm thấy lực lượng cường đại!

Tổ Ma lão tổ cầm Thiên Lân kiếm trong tay, ngửa đầu liều lĩnh cười lớn.

"Phốc" một tiếng!

Đạo hàn mang kia đem đầu Tổ Ma lão tổ xuyên thủng, Tinh Diễn Phi Đao uy lực kinh người, huống chi Tổ Ma lão tổ là bị trúng chỗ hiểm, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi