CỬU TINH THIÊN THẦN QUYẾT

Trư Củng Củng hừ hừ hai tiếng, viên cầu này giống như là một thái dương, hào quang tỏa sáng, so với trước càng thêm cường thịnh.

Thần hồn của Diệp Thần ở dưới tia sáng này chiếu rọi xuống, lại một lần lui bước, Yêu Vương cấp yêu thú thật sự quá cường đại, thần hồn của Diệp Thần căn bản không đủ để thu phục Yêu Vương cấp yêu thú, huống chi Trư Củng Củng tựa hồ có năng lực đặc thù.

- Hừ hừ, rốt cục lui a, muốn thu phục Trư Củng Củng ta, cửa cũng không có! Trư Củng Củng ta chính là nam nhân như gió, không, thần trư như gió, bất luận kẻ nào cũng lưu không được ta!

Trư Củng Củng rất là đắc ý nhúc nhích thân thể, cái đuôi nhỏ phía sau mông cuốn thành một vòng tròn, bảo vật đeo trên người phát ra tiếng vang đinh đinh đang đang, tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng đối với một huyền thú Yêu Vương, nó cũng không dám đại ý như vậy, không dám ngừng lại tiếp tục chạy như điên mà đi.

Diệp Thần mặt như giấy trắng, thần hồn chấn động gay gắt, hắn tranh thủ thời gian thúc dục huyền khí, bên trong huyền khí, một tia khí tức thần hồn bốc lên đến không trung, làm cho thần hồn được đến bổ sung.

- A Ly, lại thử một lần cuối cùng!

Diệp Thần trầm giọng nói, cứ như vậy phóng thích Trư Củng Củng chạy trốn, Diệp Thần cũng có một chút không cam lòng, chuẩn bị cố gắng lần nữa, tuy hắn biết rõ hi vọng thành công thập phần xa vời.

A Ly đứng ở trên bờ vai của Diệp Thần, trong đôi mắt cũng là thần quang đại phóng, thần hồn bay lên, dung hợp vào trong thần hồn của Diệp Thần, thần hồn của nàng, chỉ có một phần mười có thể dung hợp tiến vào trong thần hồn của Diệp Thần, nhưng đối với thần hồn của Diệp Thần còn là có tác dụng tăng cường rất nhiều.

Tiểu Dực đứng ở một bên khẩn trương nhìn xem Diệp Thần cùng A Ly, lúc này hắn lại là giúp không được gì, hắn là thượng cổ dị chủng, thuộc về phạm trù yêu thú. Không có loại vật hồn niệm này, cũng vô pháp tu luyện huyền khí. Hơn nữa là tu luyện lực lượng thân thể, còn có lực lượng huyết mạch đặc biệt thuộc về thượng cổ dị chủng. Đối với hồn niệm còn có huyền khí, lại là dốt đặc cán mai.

Dung hợp một bộ phận thần hồn của A Ly, thần hồn của Diệp Thần đột nhiên tăng cường rất nhiều, tất cả thần hồn hóa thành kim châm, bỗng nhiên hướng trong đầu Trư Củng Củng trát đi.

Trư Củng Củng không cảm giác hồn niệm của huyền thú Yêu Vương, đang có điểm buông lỏng, đột nhiên trong lúc đó. Một đạo hồn niệm tựa như châm nhỏ bén nhọn trát hướng trong đầu của nó, đầu óc Trư Củng Củng đột nhiên truyền đến một tia đau đớn.

- Ông trời của ta a!

Trư Củng Củng sợ tới mức tè ra quần, phòng ngự trong đầu của nó là phi thường chắc chắn, mà thần hồn của Diệp Thần rõ ràng thiếu chút nữa công đến, mặc dù chỉ là một điểm đau đớn, nhưng đây đối với Trư Củng Củng mà nói. Lại là cực kỳ khủng bố, bởi vì nó biết rõ, một khi đạo hồn niệm đó thật sự công tiến đến, vậy nó thật sự mất đi tự do!

Trư Củng Củng quát lên một tiếng lớn, mãnh liệt thúc dục bảo vật trên người, "Bùm" một tiếng. Lại một lần chấn khai thần hồn của Diệp Thần, nhanh chân bỏ chạy.

Sưu sưu sưu, Trư Củng Củng ở trên đường cái hóa thành một đạo tàn ảnh, bùm bùm bùm, vài chục bức tường gạch bị Trư Củng Củng phá khai. Những tường gạch này ở trước mặt thân thể Yêu Vương cấp cường giả, giống như là giấy vậy. Sau một lát, Trư Củng Củng đã chạy trốn tới hơn năm sáu ngàn mét, ngay cả ảnh cũng không.

Thần hồn của Diệp Thần bị Trư Củng Củng chấn động, sắc mặt trắng nhợt, một cái lảo đảo, thiếu chút nữa nhổ ra một búng máu, nhìn xem Trư Củng Củng một đường chạy như điên, dùng thần hồn trước mắt của mình, muốn thu phục Yêu Vương cấp yêu thú thật là quá khó khăn.

Diệp Thần đối với thu phục Trư Củng Củng nguyên bản sẽ không có ôm hi vọng quá lớn, chỉ là đáng tiếc, đợi về sau thần hồn cường đại lên, đụng phải Yêu Vương yêu thú không có bị huyền thú Yêu Vương thu phục sẽ rất khó, mà ngay cả Thiên Sư Huyền sư cấp yêu thú cũng rất khó tìm, càng không nói đến Yêu Vương cấp.

Được rồi, Diệp Thần hiểu rõ, làm người không thể quá tham lam, hắn vận chuyển huyền khí, một tia khí tức thần hồn bốc hơi mà dậy, bổ sung thần hồn tiêu hao quá độ của Diệp Thần.

- Tiểu Dực, A Ly, nó chạy mất.

Diệp Thần cười khổ một cái nói.

Tiểu Dực cùng A Ly cũng không có quá mức thất lạc, bọn họ ngay từ đầu sẽ không có ôm hi vọng quá lớn.

- Đợi về sau Diệp Thần ca ca cường đại rồi, nhất định có thể thu phục Yêu Vương cường đại hơn.

Tiểu Dực ở một bên nói.

- Ừ.

Diệp Thần cười cười, đối với lần thất bại này, cũng là thập phần lạnh nhạt, dù sao đây là làm một chuyện tình ngoài khả năng của mình, hắn đang chuẩn bị thu hồi thần hồn, đột nhiên trong lúc đó, đã nhận ra một tia khí tức cổ quái, thần hồn theo đạo khí tức đó truy tung mà đi, chỉ thấy địa phương Trư Củng Củng trải qua, tường gạch lấp kín sụp xuống, như là vùi vật gì đó, tỏa ra một tia bảo quang ẩn ẩn.

Trong lòng Diệp Thần vừa động, chẳng lẽ thời điểm Trư Củng Củng chật vật thoát đi, rớt xuống vật gì đó? Mà ngay cả Diệp Thần không thừa nhận cũng không được, bảo vật trên người Trư Củng Củng thật sự nhiều lắm, tối thiểu có mười mấy món, những bảo vật kia đối với hồn niệm có tác dụng phòng ngự đặc biệt, nếu không có những bảo vật kia, Trư Củng Củng khả năng sớm đã bị huyền thú Yêu Vương khác thu phục.

- Tiểu Dực, A Ly, chúng ta đi!

Diệp Thần nói, thân thể như tiễn kích xạ ra, phải ở trước khi Trư Củng Củng đi mà quay lại, đem kiện bảo vật này nắm bắt tới tay!

Bay vút mấy ngàn thước, Diệp Thần rơi xuống bên tường sụp xuống, nơi này khắp nơi đều là gạch đá nghiền nát, Diệp Thần ở trong gạch đá tìm kiếm, sau một lát, một cái vòng ngọc bị Diệp Thần tìm được, vòng ngọc này thoạt nhìn cùng vòng ngọc bình thường không khác, chỉ là ẩn ẩn lộ ra một tia bảo quang, vào tay ấm áp trơn bóng, làm cho người ta cảm giác được có chút không giống người thường.

Diệp Thần nhận ra được, đây chính là vòng tay của Trư Củng Củng!

Không biết vòng tay này có làm được cái gì, nhưng Diệp Thần nhận định, vòng tay này hẳn là có chút bất phàm.

- Diệp Thần ca ca, vòng tay này là làm gì dùng, có đáng tiền hay không?

Tiểu Dực mở to hai mắt đánh giá vòng tay trong tay Diệp Thần hỏi.

Đáng tiền? Bảo vật sao biết dùng để bán lấy tiền?

Thu hoạch không tệ, cầm gì đó đi trước nói sau, miễn cho Trư Củng Củng đi mà quay lại, nếu thật sự đánh nhau, Diệp Thần, Tiểu Dực còn có A Ly cộng lại cũng không phải đối thủ của Trư Củng Củng!

- Đi!

Ba thân ảnh vài cái nâng lướt, biến mất ở bên trong nhai đạo.

Trên thực tế bọn người Diệp Thần nghĩ nhiều lắm, Trư Củng Củng đối với huyền thú Yêu Vương thực sự quá sợ hãi, hồn niệm của huyền thú Yêu Vương có thể thoải mái bao trùm cả đế đô, tăng thêm tốc độ di động của huyền thú Yêu Vương, đem nó truy tung mấy ngàn dặm cũng không nói chơi, nó nào còn dám quay đầu lại?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi