CỬU TINH THIÊN THẦN QUYẾT

Trong lòng Diệp Thần trầm xuống, suy nghĩ một chút, đối với Thần Hải Võ Giả kia nói:

- Để cho hắn đến biệt viện của ta a!

Ở trong phần đông trạch viện, Diệp Thần tự mình tuyển một sân nhỏ tương đối yên tĩnh, để cho bọn người Cố Lan cũng đều chuyển đi qua, một mực ở tiểu viện trong khu dân nghèo kia chung quy là không có an toàn như lãnh địa của mình.

- Vâng!

Thần Hải Võ Giả kia lên tiếng lui xuống.

Diệp Thần đi vào trong trạch viện của mình, trong tiểu viện trồng mấy cây đại thụ, dưới cây bày biện một bàn đá, mấy cái ghế đá, có chút thanh tao lịch sự.

Sau một lát, một người trẻ tuổi mặc áo bào trắng đi đến, khuôn mặt hắn tuấn lãng, tư thái tiêu sái, một bộ nhẹ nhàng, đúng là Lăng Vũ.

Đi theo phía sau Lăng Vũ chính là Thiên Hải Thần Di, sau khi đi vào sân nhỏ, Thiên Hải Thần Di liền nhìn quanh bốn phía, tựa hồ đối với tiểu viện của Diệp Thần có phần cảm thấy hứng thú.

- Các hạ là Diệp Thần a?

Lăng Vũ mỉm cười nhìn về phía Diệp Thần.

- Đúng vậy, mời ngồi.

Diệp Thần mời Lăng Vũ ngồi xuống, mình ngồi ở đối diện Lăng Vũ, cầm lấy ấm trà trên bàn đá, rót trà cho Lăng Vũ cùng mình, thần thái tự nhiên, không kiêu ngạo không tự ti.

Không biết Lăng Vũ tới chơi mục đích là cái gì, trước khi Lăng Vũ cho thấy ý đồ đến, hắn đều không thể xác định Lăng Vũ là địch hay bạn, vẫn là không muốn mạo muội đắc tội Lăng Vũ cho thỏa đáng.

Dù sao sau lưng Lăng Vũ, là hào phú của Tử Hoa Thần Triều, tùy tiện dựng nên một địch nhân như vậy tuyệt đối không phải cử chỉ sáng suốt gì.

Lăng Vũ nhập tọa, ngắm nhìn bốn phía, cười nhạt một tiếng nói:

- Ngươi tại đây ngược lại cũng không tệ lắm, rất thanh tĩnh, đáng tiếc ta không phải một người yêu thanh tĩnh.

Nghe được Lăng Vũ nói, thần sắc Diệp Thần hơi chậm lại, những lời này của Lăng Vũ là có ý gì, bới móc? Tựa hồ không giống.

Diệp Thần cúi đầu hớp một miệng trà, cũng không nói gì, suy đoán ý đồ đến của Lăng Vũ, mình cùng Lăng Vũ coi như là có một ít tiểu ân oán như vậy, bởi vì hắn đoạt một mảnh lãnh địa mà Lăng Vũ nguyện nhất định phải có, liền xem Lăng Vũ là cái dạng người gì rồi, có phải vì sự tình trước kia canh cánh trong lòng hay không.

Lăng Vũ nhìn nhìn nước trà trên bàn, lại hơi nhíu lông mày thoáng một phát, nói ra:

- Đây là Thương Mộc trà bình thường a, dùng thân gia của ngươi hôm nay, rõ ràng uống nước trà như vậy. Không ngại ta đổi một ly a?

Diệp Thần nao nao, gật đầu nói:

- Tùy tiện.

Lăng Vũ từ trong một quả Ngân sắc giới chỉ móc ra hai cái ly, động tác thong dong để vào vài miếng lá xanh óng ánh sáng long lanh, sau đó lại lấy ra một cái ấm nước phong cách cổ xưa tinh xảo, chậm rãi đem nước ở bên trong ấm đổ vào trong chén, trong hồ đem vài miếng lá xanh trong nước kia giải khai, một mùi thơm thanh nhã lập tức đập vào mặt.

- Cái lá xanh này gọi là Thiên Vực thánh thảo, nguyên bản sinh tại Thiên Vực Chiến Hoàng Giới, chỉ có Chiến Hoàng cấp cường giả mới có thể tiến nhập, về sau bị gia tộc của ta nhập giống tốt. Một mảnh lá xanh nho nhỏ như vậy, liền giá trị trăm vạn Ảnh Kim, mà cái nước này, chính là lấy từ biển sâu của U Hải Đại Thiên Nguyên Giới ngưng dịch, một bình như vậy cũng muốn mấy trăm vạn Ảnh Kim. Trà này gọi là Thánh Linh Thanh Hư, uống vào tựa như thân lâm tiên cảnh, đây mới là nhân sinh cực hạn hưởng thụ!

Lăng Vũ đem ấm nước thu lại, sau đó đem một ly bên trong đẩy hướng Diệp Thần nói:

- Mời!

Chính hắn khoan thai bưng lên một ly, chậm rãi phẩm một ngụm, lộ ra thần sắc hưởng thụ hoàn toàn buông lỏng.

Diệp Thần xem lên chén trà trước mặt kia, có chút trố mắt, Lăng Vũ tới nơi này, chẳng lẽ là vì khoe của? Bên trong một chén nước trà có năm sáu lá Thiên Vực thánh thảo, nói cách khác, hai chén liền giá trị ngàn vạn trở lên rồi, người này tới nơi này, không biết gần kề chỉ là vì mời mình uống một chén trà a?

- Thế nào, cân nhắc thoáng một phát?

Lăng Vũ cười mỉm nhìn về phía Diệp Thần nói.

- Cân nhắc cái gì?

Diệp Thần lại sửng sốt, không phải hắn đần, mà là tư duy của Lăng Vũ thật sự quá nhảy lên rồi, cái vấn đề này hỏi đến không hiểu thấu.

- Đi theo ta, ta bảo vệ ngươi cả đời phú quý.

Lăng Vũ tin tưởng mười phần nhìn xem Diệp Thần nói.

Đi theo hắn... trong nội tâm Diệp Thần cười khổ, cái Lăng Vũ này cảm giác mình không khỏi cũng quá hài lòng đi.

- Ta xem ngươi là nhân tài, có phần năng lực, ta là nam nhân nhất định trở thành gia chủ Tử Hoa Thần Triều Lăng gia, tương lai nói không chừng càng là quốc quân của Tử Hoa Thần Triều, đi theo ta, ngươi có thể phát huy tài năng càng lớn.

Lăng Vũ nhìn xem Diệp Thần nói ra, trên mặt hơi có chút kiêu ngạo, ở hắn xem ra, chỉ cần hắn thoáng hiển lộ ra một tia thành ý, dùng nhân cách mị lực kinh người kia, Diệp Thần còn không nạp đầu liền bái?

Diệp Thần kinh ngạc nhìn xem Lăng Vũ, thằng này không phải là đầu óc nước vào đi à nha?

Lăng Vũ cho rằng Diệp Thần bị khí tràng cường đại của mình khiếp sợ, có chút dương dương tự đắc.

- Tử Hoa Thần Triều quốc quân?

Diệp Thần cau mày nói.

- Không sai!

Lăng Vũ hào khí ngàn vạn nói.

- Tuy ngươi Tinh Hồn dung hợp độ là 0, vốn lấy tài hoa của ngươi, có thể bất tất câu nệ vấn đề tu vi, chỉ cần ngươi làm quân sư phía sau màn của ta, một ngày nào đó ngươi cũng có thể ánh sáng muôn đời!

Diệp Thần có chút đã minh bạch, ở Lăng Vũ xem ra, bình dân cùng quý tộc tầm đó, có hào rộng khó có thể vượt qua, hắn lần này tự mình tới, đã là hạ mình hàng quý, thành ý như vậy mời Diệp Thần, Diệp Thần còn không cảm động đến rơi nước mắt? Mà Lăng Vũ cũng vì mình cầu hiền nhược khát mà cảm thấy tự đắc, ở hắn xem ra, hắn nhất định có thể từng bước một trở thành Lăng gia gia chủ, thậm chí trở thành quốc quân Tử Hoa Thần Triều, thiên thu vạn tái, vạn dân truyền tụng, chuyện ngày nay mình đi theo hắn, tự nhiên cũng là lưu danh muôn đời.

- Mục tiêu của ngươi là quốc quân của Tử Hoa Thần Triều? Cách cục không khỏi cũng quá nhỏ a?

Diệp Thần mỉm cười một tiếng, đã biết mục đích của Lăng Vũ, cuối cùng trong lòng hiểu rõ rồi, đem chén trà kia uống một hơi cạn sạch nói.

- Cách cục? Cái cách cục gì?

Lúc này đến phiên Lăng Vũ sửng sờ, có chút khó có thể tin nói.

- Cách cục quá nhỏ?

- Đúng vậy, quốc quân Tử Hoa Thần Triều có ý gì, có cái gì dễ làm hay sao? Thiên Nguyên Đại Lục có bao nhiêu Thần triều?

Diệp Thần tùy ý nói, cái thần sắc kia, giống như quốc quân với hắn mà nói tựu như rau cải trắng đồng dạng không đáng giá nhắc tới.

- Cách cục quốc quân Tử Hoa Thần Triều như thế nào nhỏ! Đó là vua của một nước, trong tay nắm giữ lấy một phương thiên hạ to như vậy!

Lăng Vũ tự nhiên là bất mãn phản bác.

- Lăng gia chúng ta tuy nói là có tài sản trăm tỷ, nhưng cùng quốc quân Tử Hoa Thần Triều vẫn là không cách nào đánh đồng, Hoàng tộc Tử Hoa Thần Triều nắm giữ lấy mạch máu toàn bộ Thần triều, hàng năm thu nhập vượt qua mấy ngàn triệu Ảnh Kim, đồng thời gia tộc đệ tử trải rộng tất cả đại Chiến bộ, Đạo Huyền cảnh cường giả chỗ nào cũng có, sau lưng quốc quân Tử Hoa Thần Triều, càng là có năm vị Chiến Hoàng cường giả ủng hộ, cái cách cục này như thế nào lại nhỏ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi