ĐÃ MỘT THỜI TÌNH THÂM

Chiến đội Mục Tiêu sau khi trải qua 15 trận thắng liên tiếp, thì lặp phải đội lão làng DREAM.

Nhắc đến chiến đôi này, không ít dân mạng đều sẽ cảm thấy tiếc nuối. Người từng là xạ thủ mạnh nhất phiên bản, thành tích tốt nhất của chiến đội DREAM chính là giành được chức á quân của trận tổng chung kết. Đó cũng là mùa giải làm nên tên tuổi cho đại thần Nam Kha, từ đó được gọi với biệt hiệu xạ thủ đứng đầu KPL. Không cần biết là Bách Lý Thủ Ước đứng từ xa đánh chết tướng địch, hay Tôn Thượng Hương lộn nhào linh hoạt, thu hoạch bùng nổ, hay là Lý Nguyên Phương chuyên trách đẩy trụ, còn có Marco một tuyệt chiêu lấy được penta kills.

Mùa giải đó, anh ấy khiến cho phần lớn xạ thủ bị khóa vào vị trí BAN, đôi khi các chiến đội khác đối đầu với DREAM, thậm chí còn tiến hành BAN liên tiếp 3 tướng xạ thủ. Tương tự như khi họ đối đầu với Thiên Hoàn, phải BAN liên tiếp 3 tướng đi rừng của Thời Việt. Phương pháp này của các huấn luyện viên, chính là sự khẳng định và kiêng dè lớn nhất đối với một tuyển thủ.

Đáng tiếc, theo như quy tắc mới của mùa này, chiến sĩ nâng cấp, tank phòng thủ tăng, xạ thủ lại giáp mỏng, năng lực tự bảo vệ càng kém, lại thêm khuyết điểm phát triển trong thời gian dài còn bị tăng lên, khiến cho đội hình xạ thủ kết hợp phụ trợ đường biên làm mưa làm gió một thời, dần dần rời khỏi sân khấu KPL, đặc biệt là 2 mùa giải gần đây, xạ thủ bị ép đi rừng, chuyển thành đội hình mới, hệ thống tự do.

Nam Kha của chiến đội DREAM, là trọng tâm thu hoạch tuyệt đối, anh ấy lại sở trường về xạ thủ, sự xuất hiện của hệ thống tự do tuy rằng tạo ra một không gian để anh hoạt động, nhưng đổi lại, sau khi anh đi rừng, tuyển thủ jungler bắt buộc phải đi đường biên. Chiến đội DREAM cũng do vậy mà hoàn toàn từ bỏ hệ thống rừng trọng tâm và hê thống lam dẫn đầu, trở thành chiến đội chỉ thuần chơi hệ thống tự do.

Nhưng như vậy, chiến thuật đơn nhất sẽ rất dễ bị đối thủ nhắm vào.

Tuy nhiên, thực lực của đại thần Nam Kha thực sự rất khủng bố, cho dù có bị đối thủ tìm mọi cách nhắm vào, chiến đội DREAM ở mùa giải này vẫn giành được thành tích không tệ. Trong bảng xếp hạng khu Tây hiện tại, giành được vị trí thứ 3 chỉ sau Long Tộc và Kinh Cức trong bảng xếp hạng, và riêng về Nam Kha, anh đã có thành tích MVP 10 lần, gia nhập vào hàng ngũ tuyển thủ MVP của mùa giải này.

Có 2 chiến lược để đấu với DREAM, một là Thời Việt chọn đi rừng trọng tâm, ví dụ Huyền Sách, Lão Hổ, Luna và những dạng tướng thích khách, trực tiếp phản dã rồi cường sát xạ thủ của Nam Kha. Mà cách thứ 2 chính là để Diệp Phong chọn xạ thủ, dùng hệ thống tự do giống với đối phương, cho xạ thủ 2 bên có thời gian phát triển, rồi phối hợp với hai đường biên, mở đường tại đó, sau đó lại tiến công rừng.

Dựa theo lý thuyết, với thực lực của Thời Việt, đối đầu với Nam Kha tại rừng thì hoàn toàn không có vấn đề, hơn nữa tỷ lệ thắng cũng cực kỳ cao. Nhưng trong lần hội ý trước đó, Tiêu Minh Hiên lại đưa ra quyết định khiến nhiều người hoài nghi: “Đấu với DREAM, không cần biết đấu bao nhiêu trận, chúng ta đều chọn hệ thống tự do, A Việt đi đường biên, Diệp Phong tới dẫn trận đấu.”

Diệp Phong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng gấp bội, tuy rằng cậu là streamer game, cũng từng bởi vì trung tình với xạ thủ mới thu hút hàng trăm vạn fan theo dõi. Nhưng nếu so sánh với xạ thụ Nam Kha đứng đầu KPL, vẫn là có sự cách biệt. Diệp Phong rất biết thân biết phận, nhưng mà huấn luyện viên đã tin tưởng giao cho cậu trọng trách như vậy, Diệp Phong cũng không từ chối được, bèn gật đầu đáp: “Được, em sẽ cố gắng!”

Tiêu Minh Hiên mỉm cười nói: “Anh đưa ra quyết định như vậy, là bởi vì đội chơi hệ thống tự do tốt nhất hiện nay chính là chiến đội DREAM, hệ thống của chúng ta vẫn còn rất nhiều khuyết điểm, vừa lúc có thể học hỏi từ đối phương.”

Mọi người lập tức hiểu ra.

Tần Như mỗi lần họp đều sẽ đứng bên cạnh ghi chép lại nội dung, nghe tới tay bèn đưa ra một bảng số liệu: “Trước mắt, điểm số của chúng ta đúng đầu khu phía Đông, trận thường quy đã tiến hành được một nửa. Từ mặt số liệu phân tích, nếu như trong nửa thời gian còn lại chúng ta lại thua liên tiếp 15 trận, liền không có cơ hội tiến vào lập hâu. Mà trong thời gian đó chỉ cần thắng 2-3 trận, tiến vào lập hậu là không thành vấn đề. Có thể nói, khả năng AIM không thể tiến vào lập hậu là 0%.”

0%, con số này khiến mọi người nháy mắt cảm thấy an tâm.

Liên tiếp thua 15 trận? Trừ phi điện thoại của cả năm người bọn họ đều bị hư.

Từ lịch trình trận đấu, lúc đầu họ gặp phải 3 đội mạnh, thua liên tiếp 3 trận, trận thứ 4 gặp phải đội mạnh nhưng vẫn gian nan giành được chiến thắng. Chiến đội AIM giống như phượng hoàng hồi sinh, sẽ không còn bất kỳ ai ngăn được bước chân của họ. Một tháng gần đây còn xuất hiện thành tích ngoạn mục, trạng thái hiện tại rất tốt, chỉ cần mọi người giữ vững, không chỉ có thể tiến vào lập hậu, có thể họ sẽ trở thành một trong hai đội đứng đầu của khu vực tiến vào giải lập hậu.

Vậy nên, Tiêu Minh Hiên rất có lòng tin, xem trận quyết đấu với DREAM như một trận luyện tập, để mọi người mạo hiểm thua cuộc để học được chiến thuật của hệ thống tự do từ đội mạnh nhất.

***

Tuần huấn luyện căng thẳng bắt đầu, để chuẩn bị cho trận quyết đấu với DREAM, Diệp Phong tuần này mỗi này đều giảm thời gian stream xuống còn 1 tiếng, hơn nữa đến thời gian ăn cơm còn vừa ăn, vừa stream.

Các fan đều lần lượt cảm thấy đau lòng cậu, còn có người trực tiếp nói: “Làm tuyển thủ game làm gì chứ, khổ như vậy!” “Phong ca anh trước đây luôn chuyên môn chơi xạ thủ, hiện tại sau khi vào chiến đội lại không chơi nữa, có phải huấn luyện viên không cho anh chơi không?” “Dù sao AIM cũng có Việt thần, nếu như Việt thần đi rừng trọng tâm rất khó chơi xạ thủ đường biên, chỉ có thể chơi chiến sĩ!”

Cũng có vài bình luận đến nghênh chiến, ví dụ như “chắc chắn là bởi vì thực lực xạ thủ của anh ta không ổn, vậy nên huấn luyện viên mới không cho anh ta chơi!” “Thực sự bi ai, từng là streamer chuyên chơi xạ thủ hiện tại phải vì đồng đội mà từ bỏ, chơi chiến sĩ haha!”

Diệp Phong nhìn thấy mấy bình luận đó, cũng không hề để tâm. Từ lúc cậu tiến vào chiến đội AIM tới nay, trên mạng có rất nhiều ý kiến trái chiều, phần lớn mọi người đều nói thực lực xạ thủ của cậu quá kém, so không lại tuyển thủ chuyên nghiệp, vậy nên chiến đội mới không cho cậu chới xạ thủ mà bắt đi đường biên, để Thời Việt đi rừng trọng tâm.

Lúc AIM giành được kết quả thắng liên tiếp, phần lớn các trận đúng là do Việt ca dẫn nhịp. Nhưng mà, trong lòng Diệp Phong vẫn có chút không cam tâm, lúc đầu Việt ca mời cậu gia nhập chiến đội, là bởi vì xạ thủ của cậu chơi rất tốt, hiện tại chiến đội muốn cậu bỏ chơi xạ thủ, vì sao hiện tại lại kéo cậu vào lại?

Tuy rằng vì để điều chỉnh đội hình với đồng đội, cậu đi đường biên chơi mấy loại chiến sĩ như Bạch Khởi, Lưu Bị, Lão Phu Tử,… cũng rất tốt, nhưng cậu vẫn như cũ thích nhất xạ thủ.

Lần này gặp được chiến đội DREAM, huấn luyện viên cho cậu cơ hội, nói chọn hết hệ thống tự do, anh ấy cũng muốn cậu có thể bắt lấy cơ hội chứng minh bản thân – cho dù không bằng Nam Kha đứng đầu KPL, nhưng xạ thủ của cậu cũng rất mạnh!

Phù Âm thấy Diệp Phong mỗi ngày đều dậy sớm huấn luyện, biết cậu muốn nắm bắt tốt chiến thuật tự do, không khỏi cổ vũ: “Diệp Phong anh đừng có tạo áp lực quá lớn với bản thân, đại thần Nam Kha tuy rằng rất mạnh, nhưng đồng đội của anh ấy không có mạnh như đồng đội của anh nha! Em và Việt ca đi đường trên và đường dưới, sẽ tùy thời đi chi viện cho anh, anh không phải đang chiến đấu một mình.”

Đồng đội của anh ấy không mạnh như đồng đội của anh, lời này của Tiểu Âm cũng quá tự tin rồi.

Diệp Phong nhịn không được cười nói: “Không sai không sai, trung đơn và đường biên của chúng ta đều là mạnh nhất KPL, xạ thủ da giòn của anh sẽ được các đồng đội bảo vệ toàn diện, anh căn bản không cần sợ Nam Kha!” 

Lưu Tư Nguyên nghe tới đây nhịn không được tằng hắng: “Còn có em nữa!”

Diệp Phong lập tức bổ sung: “Phụ trợ nhà chúng ta cũng là dễ thương nhất KPL.”

Lưu Tư Nguyên lầm bầm: “Vì sao người khác đều là mạnh nhất, còn em lại là dễ thương nhất?”

Diệp Phong vỗ vai cậu: “Thực lực của em cũng rất mạnh, có được chưa?”

Lưu Tư Nguyên lúc này mới vừa lòng, ôm ba chú mèo cười híp mắt nói: “Lời này em thích nghe.”

Phù Âm lại cảm thấy, cái gương mặt búng ra sữa của Tiểu Nguyên, còn có khung cảnh ôm mấy chú mèo thực sự rất đáng yêu, vậy nên Diệp Phong diễn tả cậu nhóc là phụ trợ đáng yêu nhất, không sai tí nào.

***

Nháy mắt đã tới thứ bảy, AIM tuần này chỉ có một trận đấu, vậy nên mọi người cũng giành toàn bộ tinh lực đặt vào trận đấu với DREAM.

Hiện trường người đông vô cùng, fan của AIM dưới sự dẫn dắt của Thời Nhan đã có quy mô cơ bản, hơn nữa không ngừng phát triển, tiếng hô cổ vũ vẫn giống như những trận trước khí thế bừng bừng.

Giai đoạn BP đầu tiên, huấn luyện viên đối phương chọn cấm Bùi Cầm Hổ, hiển nhiên là kiêng dè Lão Hổ của Thời Việt, Tiêu Minh Hiên BAN Quan Vũ chuyên quấy nhiễu đoàn chiến, đối phương lại cấm Biên Trừng, Tiêu Minh Hiên cũng theo sau cấm Dương Hoàn Ngọc, đem toàn bộ tướng chức vị bố mẹ nuôi khóa lại.

Cứ như vậy, tất cả xạ thủ đều được thả.

MC Thất Thiếu khẽ nhíu mày: “Đấu với chiến đội DREAM, giai đoạn BP đầu tiên phần lớn huấn luyện viên đều BAN Marco hoặc Lý Nguyên Phương, đây thực sự là lần đầu, tất cả xạ thủ đều được thả.”

Dữu Tử nói: “Hiện tại Bách Lý Huyền Sách vẫn còn ở ngoài, AIM nếu như muốn đi rừng trọng tâm thì chọn Huyền Sách vô cùng ổn, nhưng đường biên tướng mạnh trừ bỏ Quan Vũ ra thì toàn bộ đều còn đó, phải xem hai phe chọn thế nào trước, chọn đường biên hay chọn đi rừng trước.”

Chiến đội DREAM đầu tiên không hề chọn Lý Nguyên Phương, mà là chọn tướng gia tốc nhanh nhất ở đầu kỳ: Khương Tử Nha.

Huấn luyện viên chọn như vậy hiển nhiên là đối với tướng của Nam Kha vô cùng tự tin, nếu đã thả toàn bộ xạ thủ, vậy thì không cần gấp gáp chọn, dù sao Nam Kha chọn xạ thủ nào cũng có thể chơi rất tốt.

Tiêu Minh Hiên theo sau chọn Tô Liệt và trung đơn Doanh Chính, DREAM chọn Lão Phu Tử cùng Lý Nguyên Phương. Tiêu Minh Hiên chọn xạ thủ Marco.

Lựa chọn này khiến Dữu Tử cực kỳ ngoài ý muốn: “Huyền Sách còn đó, thế mà lại không chọn? Hai phe đều chơi hệ thống tự do sao?”

Thất Thiếu đáp: “Xem ra, trận này là quyết đấu giữa Lý Nguyên Phương và Marco rồi.”

Đội hình cuối cùng của 2 phe đã được quyết định. DREAM là Khương Tử Nha đi đường giữa, Lý Nguyên Phương đi rừng, Trương Phi phụ trợ, Hoa Mộc Lan và Đạt Ma đi đường biên. AIM là Thời Việt chọn Tô Liệt, Phù Âm chọn Lưu Bị, Lục Thanh Vũ chọn Doanh Chính, Diệp Phong chọn Marco, Tiểu Nguyên chọn Đông Hoàng Thái Nhất.

Hai phe đồng thời chơi hệ thống tự do, xạ thủ chính diện đối kháng.

Lựa chọn như vậy thực sự khiến phần lớn người cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Huyền Sách vẫn còn đó, Thời Việt thế mà lại không chọn, ngược lại đi chọn Tô Liệt đường biên, làm cho rất nhiều fan không cách nào lí giải được.

Trận đấu bắt đầu, bởi vì Đông Hoàng Thái Nhất cấp 1 vô cùng mạnh, phụ trợ, đường biên, xạ thủ của chiến đội AIM cùng nhau xâm nhập khu rừng buff, kết quả đối phương có 4 người đang ẩn nấp ở đó. Một màn 3v4, 2 phe đồng thời bị yếu máu, Tô Liệt của Thời Việt bị dính chiêu bị động, Lục Thanh Vũ lập tức giúp anh hồi sinh, rồi nói: “Việt ca, thấy tớ đối với cậu có bao nhiêu tình đồng đội chưa.”

Thời Việt không thèm để ý tới anh, sau khi hồi sinh lập tức tháo chạy.

Anh chỉ còn chút xíu máu, nếu như không chạy trước thì sẽ bị Lý Nguyên Phương đánh chết, dù thế nào cũng không thể Nam Kha giành được first blood.

Tô Liệt vừa rời đi, AIM lập tức rút lui, màn đấu đầu tiên ba người không giành được quá nhiều tiện nghi, nhưng may mắn là, Diệp Phong nhà mình vẫn bình an quét quái, Marco của cậu sẽ đạt cấp 4 trước Lý Nguyên Phương.

Kỹ thuật đi rừng của Diệp Phong là do Thời Việt chỉ, bao gồm thời gian quái tạo mới, kinh nghiệm tạo thành đều tính toán rất chuẩn.

Sau khi đạt được cấp 4, cậu liền tới đường trên, giúp đường của Phù Âm, Lục Thanh Vũ từ bản đồ nhỏ thấy hướng đi của Diệp Phong, lập tức quét sạch binh rồi đi theo.

Ba người ngồi xổm ở đường trên bắt người, nhưng Trương Phi của đối phương cực kỳ cảnh giác, chủ động đi tới thâm dò lùm cỏ, sau khi nhìn thấy bọn họ lập tức tháo chạy, bảo vệ Hoa Mộc Lan nhà mình rút lui.

Màn bắt người này không thu thập được gì, trận đấu thế này thường thấy ở trận đấu, nói cho cùng tuyển thủ phụ trợ nào cũng biết phải đi thâm dò lùm cỏ.

Diệp Phong quay về rừng tiếp tục phát triển, khiến cậu hoài nghị là, Lý Nguyên Phương vẫn chưa xuất đầu lộ diện, điều này khiến cậu bất an vô cùng, cậu lập tức đi tới khu vưc bạo quân vừa được tạo, kết quả trong nháy mắt, màn hình xuất hiện nhắc nhở —- bạo quân đã bị tiêu diệt!

Hóa ra đại thần Nam Kha đang tiêu diệt bạo quân!

Cậu vừa rồi đi tới đường trên chi viện, vào khoảnh khắc cậu xuất hiện ở đường trên, Nam Kha lập tức đưa ra quyết định, trực tiếp đi tiêu diệt bạo quân.

Lúc đó, Tô Liệt và Đông Hoàng đang bị Khương Tử Nha và Đạt Ma phân tán sự chú ý ở đường dưới, mọi người đều không dám nghĩ rằng Lý Nguyên Phương lại dám một mình đi tiêu diệt bạo quân.

Fan của chiến đội DREAM lập tức bình luận: “Đại thần Nam Kha thực sự tuyệt!” “Thực sự quá giỏi, anh ấy nắm bắt thời cơ vô cùng tốt!”

Thân là jungler, nếu như bị giành mất bạo quân tự nhiên sẽ cảm thấy không tốt, Thời Việt an ủi nói: “Không sao, đối phương có Khương Tử Nha, đẳng cấp so với chúng ta cao hơn, bạo quân đầu tiên bị giành, tiếp sau đó khó nói.”

Sự tồn tại của Khương Tử Nha giúp gia tốc khả năng thăng cấp của toàn đội, hơn nữa, Marco là loại jungler xạ thủ, không giống Huyền Sách, Bùi Cầm Hổ những dạng tướng thích khách có thể mạnh mẽ khống chế Khương Tử Nha, chỉ cần Khương Tử Nha không chế, kinh nghiệm của đối phương sẽ vẫn luôn tồn tại.

Trong nháy mắt, Lý Nguyên Phương đã đạt cấp 6, mà Marco vẫn ở cấp 5.

Năng lực của Marco là nằm ở tốc đánh, mà đầu kỳ chính là “mạt thế” giúp cậu tạo nên trang bị nhanh nhất. Diệp Phong biết đối phương có Khương Tử Nha giúp tăng kinh nghiệm cùng thăng cấp nhanh hơn so với bản thân. Do đó không muốn chủ động tiến công, mà mai phục ở trong rừng điên cuồng tăng cấp, để sau giai đoạn “mạt thế” này có thể tìm được cơ hội bắt người.

Nhưng Lý Nguyên Phương lại không đứng yên mà chờ đợi cậu, thừa lúc Marco vẫn chưa xuất đầu lộ diện, lập tức triệu tập toàn đội áp chế đường dưới, bao vây đẩy trụ.

Lúc này, đường dưới chỉ có Tô Liệt và Đông Hoàng, mà đối phương có tận 4 người tiến công, chỉ dựa vào hai người chắc chắn không thể trụ được. Trung đơn Lục Thanh Vũ lập tức chạy tới chi viện, 3v4, Trương Phi mở tuyệt chiêu áp chế, Khương Tử Nha mở chiêu đông cứng, Lý Nguyên Phương điên cuồng nhắm vào trụ, trụ ngoài tựa hồ trong nháy mắt bị đánh vỡ.

Mà Nam Kha cũng vô cùng thông minh, biết truy bắt người dễ dàng xảy ra chuyện, nên sau khi đẩy trụ lập tức rút lui.

Tiếp sau đó, Lý Nguyên Phương dẫn theo đồng đội thâm nhập khu rừng buff đỏ, quét hết quái, lại đi tới đường giữa, quét hết binh, sau đó tiến tới đường trên.

Lý Nguyên Phương dẫn theo đồng đội quét sạch binh của ba đường, đây là cách phân tán lực đánh!

Không giết người, chỉ đẩy trụ, đây chính là chiến lược hệ thống tự do của họ.

Trận đấu đến phút thứ 6, trụ ngoài của đường trên và dưới đều bị vỡ, đường giữa cũng bị đánh thành thiếu máu, cách đánh này của đối phương thực sự khiến chiến đội AIM cực kỳ đau đầu.

Trụ ngoài đường trên dưới, ảnh hưởng rất lớn đến rừng, trụ đường giữa nhất định không thể mất.

Đối phương lúc này bắt đầu ép đoàn đường giữa, Thời Việt núp trong cỏ, Tô Liệt tung một tuyệt chiêu hoàn mỹ, trực tiếp nhắm vào Lý Nguyên Phương đứng phía sau, nhưng phản ứng của hắn thực sự quá nhanh, dùng chiêu số 2 thao chạy sang đường khác, đại chiêu thế là rơi trúng khoảng trống giữa đoàn chiến.

Tuyệt chiêu phi tiêu có thể giảm tốc trong phạm vi, Hoa Mộc Lan theo sau đi tới, đánh Tô Liệt tới yếu máu.

Đông Hoàng của Tiểu Nguyên trcjw tiếp chạy tới trợ giúp Đạt Ma, đáng tiếc đồng đội theo không kịp, Đạt Ma không bị chết, trái lại bị một đám của anh túm vào tường, thế là bị đánh chết.

Trương Phi mở tuyệt chiêu phía trước bảo vệ binh tuyến, mắt thấy trụ đường giữa bị phá vỡ, may mắn là Doanh Chính của Thời Việt ở phía sau di chuyển theo hình chữ S, phối hợp với chiêu 1, quét sạch đám binh, đợt đẩy trụ này của DREAM không thể tiếp tục, Trương Phi bị trụ đánh cho yếu máu, không thể không rút lui.

Mà lúc này, một thân ảnh màu lam đột nhiên từ trên trời giáng xuống!

Là Lưu Bị!

Tuyệt chiêu của Lưu Bị có thể truyền tống toàn bản đồ, hơn nữa truyền tống tới vị trí của đồng đội có gia tăng phòng thủ.

Phù Âm trực tiếp điểm lên Tô Liệt của Thời Việt.

Lúc này Tô Liệt chỉ còn đúng 1 giọt máu, mắt thấy Hoa Mộc Lan chỉ cần đánh 2 chiêu là anh liền treo, mà lúc này, Lưu Bị đột nhiên chi viện, giáp trong 6 giây, khiến Hoa Mộc Lan phải lập tức từ bỏ việc đánh Tô Liệt, mà bắt đầu rút lui.

Tập thể năm người DREAM đều yếu máu rút lui, nhưng đột nhiên, lúc này một thân ảnh tay cầm súng, đột nhiên dùng kỹ năng 2 phóng nhanh tới nhập trận.

—- Là Marco!

Lúc này Marco đã trang bị đầy mình, hơn nữa cậu đã ở trong rừng phát triển rất đầu, đã tạo đủ trang bị trọng tâm.

—- Triple kill!

Một màn đoàn chiến, Marco nhập trận lúc đối phương yếu máu, trực tiếp thu 3 kills.

Lý Nguyên Phương và Khương Tử Nha đứng phía xa, không đánh tới, nhưng những người còn lại đều bị dính.

Thời Việt nhịn không được nói: “Tuyệt vời.”

Anh không chỉ khen Diệp Phong, mà còn là khen Phù Âm, nếu không nhờ Tiểu Âm truyền tống tới, anh cũng sẽ bị treo, chắc chắn không thoát được.

Hai người trong thời khắc mấu chốt nhất đến chi viện, đổi thành một màn 1 đổi 3, thất thế đầu trận nháy mắt đã lội ngược trở lại. Cộng thêm việc Lý Nguyên Phương và Khương Tử Nha đều thiếu máu rút lui, mọi người thuận thế thu lấy trụ ngoài đường giữa, còn xâm nhập rừng, kinh tế bị thua hụt cũng kéo trở về.

Trận đấu sau đó, nhịp đấu bắt đầu được chiến đội AIM dẫn dắt.

Tô Liệt của Thời Việt quá mạnh, luôn là mở chiêu nhập trận nhắm vào hàng sau của đội hình đối phương, cộng thêm Đông Hoàng luôn quấy nhiễu vị trí khiến Đạt Ma hoặc Hoa Mộc Lan không thể nhập trận, Lý Nguyên Phương có khuyết điểm là cận chiến, dần dần bị lộ rõ, mà tác dụng cuối trận của Doanh Chính lại vượt xa Khương Tử Nha. Chiến đội DREAM căn bản không ai có thể địch nổi Doanh Chính của Lục Thanh Vũ, kết quả liền để cho Lục Thanh Vũ trong lúc đoàn chiến đứng phía xa bắng phi tiêu, tạo ra sát thương.

Tô Liệt và Đông Hoàng mở trận, Doanh Chính đứng từ xa tiêu hao áp chế đối phương, Lưu Bị quét binh, rồi đợi thời cơ mà truyền tống bảo vệ đồng đội, Marco sẽ là người nhập trận sau cùng thu hoạch. Chiến đội AIM càng lúc càng phối hợp nhuần nhuyễn chiến thuật này, một hơi áp chế DREAM tới cao địa!

Đoàn chiến cao địa, Tô Liệt dùng tuyệt chiêu ép lui, Marco gia tốc đẩy trụ, đầu tiên là trụ đường dưới, Lưu Bị của Phù Âm mang binh phá trụ đường trên, đường giữ đẩy không được bèn lập tức rút lui, đi xâm lược rừng cướp tài nguyên, cho dù là đang rất có ưu thế, nhưng AIM vẫn rất bình tĩnh, chưa từng mất cảnh giác.

Trận này rất nhanh đã kết thúc, lúc phân tích trận đấu, MC rất bình tĩnh nói: “Hệ thống Khương Tử Nha, đầu trận bị đối phương áp chế cũng là điều bình thường, chỉ cần xem có thể tìm được cơ hội khống chế ngược lại không. Có thể nói, trận đoàn chiến đường giữa đó, Lưu bị và Marco nhập trận rất chuẩn! Truyền tống của Lưu Bị trực tiếp khiến đối phương từ bỏ việc tiến công, chớp nhoáng của Marco cũng tạo ra đợt thu hoạch hậu hĩnh, một hơi thu được 3 kills, kinh tế vượt xa Lý Nguyên Phương, cũng bắt đầu từ lúc đó, nhịp đấu liền bị AIM giành lại!”

Dữu Tử gật đầu: “Không sai! Rất nhiều lúc, mở đầu thua thiệt muốn giành lại cục diện, thì phải dựa vào một màn đoàn chiến xuất sắc! Màn đoàn chiến này, Phong Tử cũng đã chứng minh được xạ thủ của bản thân không yếu, Marco thu hoạch 3 kills, đấy được trụ ngoài đường giữa, giúp AIM giành lại quyền chủ động một cách triệt để! Cầu tuyết càng lăn càng lớn, tác dụng của Khương Tử Nha ở cuối trận không còn lớn nữa, Lý Nguyên Phương lại thuộc diện cận chiến, yếu điểm đội hình của DREAM càng lúc càng phóng đại, nhờ vậy AIM mới giành được chiến thắng!”

MVP của trận này, giành cho Marco của Diệp Phong.

Cậu và Doanh Chính cống hiến tầm 35%, nhưng bởi vì số kills cao hơn, vậy nên MVP thuộc về cậu.

Đây là trận đầu tiên cậu giành được MVP từ lúc bước vào KPL!

Diệp Phong kích động đến đỏ cả mắt, nhịn không được cười nói: “Làm sao đây, tớ muốn hát một bài!”

Phù Âm mỉm cười: “Lần đầu lấy được MVP, cậu có thể đưa yêu cầu với Việt ca để hát khúc nhạc thành danh của bản thân.”

Thời Việt nghiêm túc nói: “Đợi tụi này đeo bịt tai đã, rồi cậu hãy hát.”

Diệp Phong: “…………..”

Streamer nổi danh hát dở vẫn bị đồng đội ghét bỏ như cũ, nhưng Diệp Phong lại vui vẻ cực kỳ, có thể kinh nghiệm của cậu so với đại thần Nam Kha vẫn có sự chênh lệch, trận này lúc bắt đầu đến bạo quân còn bị cướp tận 2 lần, đầu trận không thể ngẩng mặt lên, căn bản không dám ra khỏi rừng chi viện.

Nhưng mà, trong thời khắc mấu chốt, cậu vẫn không chút do dự đứng ra!

Việt ca đã chịu phần lớn kỹ năng của đối phương, Vũ thần đã tiêu hao máu, Tiểu Nguyên vì ngăn cản Đạt Ma nhập trận mà hi sinh ở chỗ bụi cỏ, Tiểu Âm quyết đoán truyền tống tới chi viện, nếu như cậu vẫn ẩn núp, vậy sao xứng làm đồng đội của họ chứ?

Thế nên, lúc nên nhập trận thì phải quyết đoán nhập trận.

Xạ thủ của cậu, đứng trước mặt xạ thủ hàng đầu KPL, không chút sợ hãi.

Bởi vì cậu có đồng đội để dựa vào, mỗi một người trong chiến đội Mục Tiêu, đều là trợ lực mạnh nhất cho cậu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi