Đoạn lời này khiến các trưởng lão Phù Lục phái nghe xong trong lòng ngạc
nhiên, Phù Lục phái và Đan Đỉnh phái chẳng phân biệt ngươi ta còn nói thông,
bổn phái từ khi nào cùng Yêu quốc chẳng phân biệt ngươi ta?
Nhưng nữ hoàng Yêu quốc cùng hai vị cường giả cảnh giới thứ bảy đích thân
tới, coi như là đủ nể mặt Phù Lục phái, sau một phen hàn huyên mang tính lễ
tiết, do Huyền Chân Tử tự mình dẫn bọn họ đi một tòa đạo cung nghỉ ngơi.
Lý Mộ đi đến đạo cung đỉnh núi cao nhất, Huyền Cơ Tử ý vị sâu xa nhìn hắn,
nói: “Bằng hữu Yêu quốc, phiền sư đệ chiêu đãi.”
Nhớ tới chuyện này, Lý Mộ liền cảm thấy đau đầu, Huyễn Cơ an ổn ở lại
Thiên Hồ quốc còn tốt, cứ phải tới nơi này vô giúp vui. Lý Thanh ngay tại bên
cạnh hắn, Liễu Hàm Yên cũng ở phía sau Ngọc Chân Tử nhìn hắn, hắn đi gặp
Huyễn Cơ không ổn, không đi gặp cũng không ổn...
May mắn nữ hoàng chưa tự mình đến, bằng không thật sự náo nhiệt.
Đại biểu nữ hoàng đến chúc mừng là Mai đại nhân cùng Xưng Tâm, Lý Mộ
dẫn các nàng đi một tòa đạo cung khác nghỉ ngơi. Song tu đại điển thật ra chính
là hôn lễ của tu hành giả, ba ngày sau mới bắt đầu, sớm đến Phù Lục phái, đều
là môn phái thế gia các thế lực có thân phận có địa vị, đợi tới ngày đó lễ mừng,
còn có thể có lượng tu hành giả nhiều hơn nữa đến.
Sau khi dưa các nàng vào đạo cung các nàng dừng chân, Lý Mộ nói: “Các
ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta còn cần đi chiêu đãi khách nhân khác.”
Mai đại nhân hỏi: “Ngươi trước khi đi, có phải lại chọc bệ hạ tức giận hay
không?”
Lý Mộ nói: “Bệ hạ chính là thích tức giận, đừng để ý nàng, nàng ổn ngay
thôi.”
Mai đại nhân nói: “Ta lúc đi đến, bệ hạ còn đang tức giận, ngươi chẳng lẽ
không thể dỗ bệ hạ xong lại rời khỏi sao?”
Ánh mắt Lý Mộ nhìn về phía nàng, hồ nghi nói: “Ngươi sẽ không là bệ hạ
biến thành chứ?”
Mai đại nhân thản nhiên nhìn hắn, nói: “Ngươi cho rằng bệ hạ sẽ nhàm chán
như vậy sao?”
Nàng căn bản không biết nữ hoàng có thể nhàm chán bao nhiêu, nàng biến
thành Mai đại nhân thử Lý Mộ cũng không phải lần một lần hai, nhỡ đâu lần
này lại tâm huyết dâng trào, lấy tu vi Lý Mộ, cũng không phân biệt được.
Vì tránh cho hắn lại nói gì không nên nói, hoặc là làm chuyện gì không nên
làm, Lý Mộ lấy ra linh loa, sau khi đưa vào pháp lực, đối diện rất nhanh truyền
đến tiếng của nữ hoàng.
“Làm cái gì?”
Lý Mộ xác định trước mắt là bản thân Mai đại nhân, nói: “Không có gì, chỉ là
lúc trước quên nói cho bệ hạ, song tu đại điển của chưởng giáo sư huynh, thần
về Bắc quận, mấy ngày nữa lại trở về.”
“Biết rồi.”
Nữ hoàng đầu kia nói xong một câu, liền rất dứt khoát ngắt linh loa, Lý Mộ
mang nó thu lại, nói với Mai đại nhân: “Ta thật sự có rất nhiều chuyện cần làm,
các ngươi đi đường lâu như vậy, nghỉ ngơi trước một chút đi, lúc muộn chút ta
lại đến.”
Mai đại nhân cũng vẫn chưa nói gì, chờ sau khi Lý Mộ rời khỏi, nói: “Chúng
ta cũng ra ngoài đi lại một chút.”
Nàng rời đạo cung, Xưng Tâm nhắm mắt theo đuôi đi theo sau nàng.
Lý Mộ một mình trở lại đạo cung đỉnh núi cao nhất, không phải là hắn cố ý
chậm trễ Huyễn Cơ cùng Mai đại nhân, mà là hắn có chuyện càng quan trọng
hơn phải làm.
Người Nam Tông cùng Bắc Tông đến chúc mừng vừa rồi cũng đến, giống với
Huyền Tông, bọn họ đều tự phái một thủ tọa cảnh giới thứ sáu, xem như bảo trì
lễ tiết cơ bản giữa mấy tông môn lớn.
Phù Lục phái ngày xưa cũng không có quá nhiều giao tình với Nam Tông
Bắc Tông, trong phường thị Thần Đô, cũng không có cửa hàng của hai nhà này.
Nếu là bọn họ có ý, khẳng định đã sớm phái người tiếp xúc với triều đình,
hiển nhiên, Nam Tông và Bắc Tông cũng không muốn vì ích lợi mà đắc tội
Huyền Tông, nói chính xác, là lợi ích Lý Mộ có thể cho ra, còn chưa đủ để đánh
động bọn họ.
Bắc Tông sở trường luyện khí, Nam Tông am hiểu luyện thể, pháp khí cùng
dịch rèn luyện cơ thể sản xuất từ hai tông này, ở giới tu hành rất được hoan
nghênh, nếu có thể tranh thủ được hai tông này, Thần Đô Như Ý phường có thể
hoàn toàn thay thế phường thị của Huyền Tông.
Hai vị thái thượng trưởng lão Linh Trận phái đã ở thiên điện chờ đợi Lý Mộ,
Lý Mộ đi vào thiên điện, hướng hai vị lão giả chắp tay, nói: “Ra mắt hai vị sư
thúc.”
“Sư điệt không cần đa lễ.” Một vị lão giả mặt đỏ khoát tay áo với Lý Mộ, nói:
“Nếu không phải Trấn Ma Đan của sư điệt, lão phu đã tự mình kết thúc, hôm
nay lại có thể sống tạm hơn mười năm, còn chưa cảm ơn sư điệt.”
Lý Mộ chỉ là cười cười, nói: “Sư thúc khách khí rồi, đây đều là điều các vãn
bối phải làm.”
Sau khi khách sáo với nhau vài câu, lão giả mặt đỏ rốt cuộc cắt vào đề tài
chính. Lão vươn tay, trong tay hiện ra một trang sách phong cách cổ xưa, chậm
rãi nói: “Một tờ thiên thư này của Linh Trận phái, liền kính nhờ sư điệt hỗ trợ
giải đọc.”
Lý Mộ đã giúp Đan Đỉnh phái giải đọc toàn bộ nội dung thiên thư, bởi vì việc
lần trước, Linh Trận phái cũng đứng ở cùng chỗ với bọn họ, Lý Mộ chưa bao
giờ sẽ bạc đãi minh hữu của mình, thái thượng trưởng lão tự mình đi Linh Trận
phái một chuyến, báo cho bọn họ biết chuyện mình có được Thất Khiếu Linh
Lung Tâm, có thể giải đọc thiên thư.
Sáu phái truyền thừa, bắt nguồn từ nội dung trong thiên thư, Linh Trận phái
rất rõ, hoàn toàn giải đọc thiên thư rốt cuộc ý nghĩa cái gì.
Bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội phát triển môn phái này, lần này
xuất động hai vị thái thượng trưởng lão, trừ chúc mừng Phù Lục phái, còn mang
theo nhiệm vụ quan trọng mời Lý Mộ giải đọc thiên thư.
Hắn nhận lấy thiên thư, gật đầu nói: “Hai vị sư thúc yên tâm, trong một
tháng, ta sẽ mang nội dung trong trang thiên thư này khắc vào trong ngọc giản,
đến lúc đó, các ngươi phái người tới lấy là được.”
Sau khi nhận lấy thiên thư, hắn rời thiên điện, một chỗ khác của đạo cung,
mấy bóng người tụ tập một chỗ, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Một người trong đó nhìn về phía Quảng Nguyên Tử của Linh Trận phái, nghi
hoặc nói: “Linh Trận phái các ngươi từ khi nào quan hệ với Phù Lục phái thân
mật như thế, lần này thế mà đến đây hai vị thái thượng trưởng lão...”
Quảng Nguyên Tử cười cười, nói: “Không lâu trước đó, sư thúc tu hành nhập
ma, nếu không phải Phù Lục phái giúp, Linh Trận phái ta đã mất đi một vị thái
thượng trưởng lão, tự nhiên phải biết ân báo đáp.”
Chuyện Linh Trận phái, mọi người có nghe nói, nếu Phù Lục phái đối với
Linh Trận phái có ân lớn vậy, loại cách làm này của Linh Trận phái liền chẳng
bất ngờ như vậy nữa.
Chỉ có Diệu Huyền Tử của Huyền Tông vẻ mặt không vui, sau khi nghe
Quảng Nguyên Tử nói xong, không nói một lời, phẩy tay áo bỏ đi.