ĐẠI CHU TIÊN LẠI

Đạo môn năm tông còn lại, đều chỉ là tính tượng trưng phái một vị thủ tọa
cảnh giới thứ sáu, ngay cả một vị cường giả cảnh giới thứ bảy cũng không có.
Tu hành giả không lâu trước đó vừa mới tham gia xong song tu đại điển
chưởng giáo Phù Lục phái, trong lòng đối chiếu, khó tránh khỏi cảm thấy, cái gì
đạo môn đệ nhất đại tông, tựa như cũng chỉ có vậy mà thôi...
Huyền Tông cùng Phù Lục phái ai là đệ nhất đại phái, từ thái độ bốn phái còn
lại của đạo môn, rất dễ dàng có thể nhìn ra.
Trong một chỗ đạo cung của Huyền Tông, sắc mặt các trưởng lão đều không
quá dễ coi.
Lần này sinh nhật thái thượng trưởng lão, vốn vì triển lãm thực lực cùng ảnh
hưởng của Huyền Tông, vốn tưởng bốn tông còn lại lần trước cho Phù Lục phái
coi trọng như thế, lần này cũng nhất định sẽ không chậm trễ Huyền Tông,
nhưng ai ngờ, khác biệt của bọn họ đối với Phù Lục phái và Huyền Tông, vậy
mà lại to lớn như thế.
Như thế, Huyền Tông chẳng phải chính là tự rước lấy nhục sao?
Diệu Huyền Tử tức giận nói: “Đan Đỉnh phái, Linh Trận phái, Nam Tông Bắc
Tông, bọn họ rốt cuộc là có ý tứ gì, dám nhục Huyền Tông ta như thế!”
Trên chủ vị, trên mặt Đạo Thành Tử lộ ra sự kiêng kị thật sâu, trầm giọng nói:
“Hành động này của hai tông Nam Bắc, tuyệt đối có nguyên nhân nào đó, Phù
Lục phái rốt cuộc cho bọn họ lợi ích gì, làm bọn họ không tiếc quyết liệt với
Huyền Tông...”
Nam Tông.
Một nội môn trưởng lão đi vào một tòa đạo cung, khom người nói: “Chưởng
giáo, thái thượng trưởng lão, Diệu Huyền Tử trưởng lão của Huyền Tông tới
tông ta, nói là có chuyện quan trọng thương lượng, muốn gặp chưởng giáo chân
nhân.”
Sinh nhật Huyền Tông thái thượng trưởng lão vừa mới chấm dứt, bốn phái
đều không có Siêu Thoát cường giả đi Đông Hải chúc mừng, khiến Huyền Tông
lại một lần nữa bị nhục ở trước mặt tu hành giả Tổ Châu, lúc này, Diệu Huyền
Tử tới cửa, khẳng định là vì việc này mà đến.
Song tu đại điển của Phù Lục phái chưởng giáo Huyền Cơ Tử, Nam Tông đi
một vị thái thượng trưởng lão, sinh nhật thứ một trăm năm mươi của Huyền
Tông thái thượng trưởng lão, Nam Tông lại chỉ đi một thủ tọa, nếu không thể
cho bọn họ một lý do thích hợp, chỉ sợ sẽ hoàn toàn đắc tội Huyền Tông.
Nhưng giờ phút này, chưởng giáo cùng thái thượng trưởng lão Nam Tông lại
không rảnh để ý tới Diệu Huyền Tử, đều nhìn chằm chằm một ngọc giản lơ lửng
ở trên không, mắt lộ ra ánh sáng kỳ lạ.
“Thật là thần thông mới!”
“Môn thần thông này, ba trăm năm trước, một vị tiền bối trong môn chỉ lĩnh
ngộ bộ phận, thế mà được Linh Cơ Tử bổ toàn rồi...”
“Quả nhiên, quả nhiên là Thất Khiếu Linh Lung Tâm, Nam Tông quật khởi
có thể chờ mong...”
...
Nửa canh giờ trước, Huyền Chân Tử của Phù Lục phái đưa tới một ngọc giản,
xem xong nội dung trong ngọc giản, ba vị Siêu Thoát cường giả của Nam Tông
cũng nhịn không được động dung.
Trong một ngọc giản này ghi lại, chính là nội dung trong thiên thư của Nam
Tông.
Thứ bọn họ từ trong thiên thư lĩnh ngộ được, trong ngọc giản này có ghi lại,
thứ bọn họ chưa từ trong thiên thư lĩnh ngộ được, trong ngọc giản này vẫn có
ghi lại, cái này đủ để nói lên Linh Cơ Tử có năng lực giải đọc thiên thư, mười
năm thời gian tuy dài, nhưng so sánh với Nam Tông quật khởi, căn bản không
tính là cái gì.
Chưởng giáo Nam Tông sau khi bình ổn tâm tình, nói với tên trưởng lão kia:
“Nói cho Diệu Huyền Tử, nói bổn tọa cùng hai vị thái thượng trưởng lão bế
quan tìm hiểu thần thông, bảo Linh Vũ Tử thủ tọa đi chiêu đãi.”
Dựa vào lòng mà nói, sự cường đại của Huyền Tông, là điều mọi người đều
biết.
Có lẽ chỉ có năm tông liên hợp, mới có tư cách so sánh với Huyền Tông,
Nam Tông vốn không muốn vì Phù Lục phái, đi nhiều lần đắc tội Huyền Tông,
nhưng ai bảo Phù Lục phái cho thật sự quá nhiều...
Sáu phái cùng thuộc đạo môn, một cái bảo bọn họ làm trâu làm ngựa, một cái
cho bọn họ cơ hội quật khởi, ngu nữa cũng nên biết đứng ở một bên nào.
Trong tòa đại điện nào đó của Nam Tông, Diệu Huyền Tử vừa mới biết được
tin tức chưởng giáo cùng thái thượng trưởng lão Nam Tông bế quan.
Hắn vừa mới từ Bắc Tông tới đây, không lâu trước đó, Bắc Tông cũng là nói
cho hắn như vậy.
Cái này nói lên hai tông Nam Bắc căn bản không muốn gặp hắn, Diệu Huyền
Tử đã cảm nhận được tình huống nghiêm trọng, trong lòng thậm chí không có
phẫn nộ, tâm sự nặng nề hướng phía Đông Hải bay đi.
Sư tôn đoán hẳn là không sai, Phù Lục phái nhất định là cho mấy tông này lợi
ích cực lớn, lợi ích có thể khiến bọn họ lựa chọn đối lập với Huyền Tông, nên
lớn bao nhiêu?
Diệu Huyền Tử mơ hồ cảm thấy, Huyền Tông đã bỏ lỡ một cơ duyên to lớn...
Đông Hải, Huyền Tông.
Gần đây, toàn bộ Huyền Tông bầu không khí liên tục hạ thấp, ai cũng không
dự đoán được, hội giao lưu đạo môn biến thành một bước ngoặt khí vận của
Huyền Tông. Trước hội giao lưu, Huyền Tông làm đạo môn đệ nhất đại tông,
vinh quang vô hạn, sau hội giao lưu, Huyền Tông người ghét chó chê, chỉ có thể
co mình ở Đông Hải, đệ tử Huyền Tông cũng không mặt mũi nào đi lại ở bên
ngoài.
Không ít người sinh lòng bất mãn đối với quyết sách của thượng tầng tông
môn, lại cái gì cũng chưa thể thay đổi, xuất phát từ tín nhiệm đối với trưởng lão
Thiên Cơ Tử, bọn họ mang tất cả nghi ngờ đều giấu ở đáy lòng.
Trong một chỗ hồ thiên không gian.
Hai tay Thiên Cơ Tử cầm một cái mai rùa, nhẹ nhàng lay động, trong mai rùa
phát ra một trận rầm tiếng vang, không bao lâu, liền từ trong đó vung ra mấy
đồng tiền.
Diệu Vân Tử khoanh chân ngồi ở một bên, hỏi: “Sư thúc tổ, quẻ tượng như
thế nào?”
Thiên Cơ Tử từ từ nói: “Đã hơn nửa thành.”
“Tỷ lệ giới tu hành ngăn cản hạo kiếp, vậy chỉ hơn nửa thành?” Trên mặt
Diệu Vân Tử lộ ra nét chấn động, lẩm bẩm: “Xem ra, nửa thành biến hóa này,
hẳn chính là nguyên nhân bốn tông còn lại quyết liệt với Huyền Tông, sư thúc
ngài quả nhiên là đúng...”
Lão giả không nói gì, một tia máu tươi từ khóe miệng tràn ra.
Diệu Vân Tử khẩn trương nói: “Sư thúc, ngài...”
Thiên Cơ Tử tùy tay lau đi tơ máu, không thèm để ý nói: “Yên tâm đi, trong
thời gian ngắn, lão phu còn chưa chết được, cũng không thể chết. Lão phu nếu
chết, đại địa mười châu, liền ngay cả nửa thành sinh cơ cũng không có...”
...
Đại Chu, Thần Đô.
Hai năm qua, Thần Đô yên tĩnh hơn rất nhiều.
Vài năm trước, đảng cũ đảng mới tranh đấu gay gắt, mang toàn bộ Thần Đô
quấy chướng khí mù mịt, dân chúng lầm than, mà hôm nay, Tiêu thị hoàng tộc
đã xuống dốc, không chỉ ở trên triều đình đã không còn quyền phát biểu, ngay
cả cường giả trong cung thủ hộ tổ miếu cũng bị đuổi ra hoàng cung.
Vô luận là dân chúng hay quan viên, đối với chuyện nào đó, trong lòng đã
biết rõ.
Đó là, Tiêu thị hoàng tộc nắm giữ Đại Chu mấy trăm năm, chỉ sợ sắp vĩnh
viễn mất đi hoàng quyền.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi