ĐẠI GIÁ THẾ TỬ PHI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Chương 15: Kiếm tiền là chính
Trên mặt Lục Phương Đình lộ ra nghi hoặc, nữ tử này ngôn ngữ hành vi đều có chút cổ quái, không lẽ thực sự là trinh tiết liệt nữ có tình có nghĩa, xuất giá tòng phu, đối với mình cũng thực tình tin tưởng?
Nàng chỉ là một nữ tử thì làm sao mua bán được?
Trong lúc Lục Phương Đình lo lắng, khôi phục lại biểu tình, thì thông truyền một tiếng vào trong, nói với Tô Thê Thê đến giờ cần phải đi.
Tô Thê Thê cáo biệt với Lục Chiêu Nghi, cùng Lục Phương Đình quay về.

Trên đường về Tô Thê Thê lại ngủ, dựa vào người Lục Phương Đình, nhìn qua nhỏ nhắn xinh xắn vô hại, mềm mại lại mang tính trẻ con.
Lục Phương Đình nhìn nàng ngủ ngon cũng không động, mặc cho nàng dựa.

Đến Trấn Nam Vương phủ, Lục Phương Đình liền thức Tô Thê Thê.
"Huyện chủ, nô tỳ phải về chỗ vương phi phục mệnh..." Lục Phương Đình nói.

"Ngươi khoan hãy đi đã a, còn chưa đo ba vòng..." Tô Thê Thê dụi mắt, thanh tỉnh kéo Lục Phương Đình lại nói.
"Không cần..." Lục Phương Đình nói.

"Thử xem a, cũng không hại ngươi a....!chúng ta hiện tai xài yếm nhưng không có hiệu quả nâng ngực, rất dễ bị xệ...!tiết khố lại quá thô sơ, nhất là lúc đến kinh nguyệt.....!ta làm sẽ rất tiện dụng, ngươi có thể đến xem..." Tô Thê Thê kéo Lục Phương Đình không cho nàng đi.
"Được..." Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê nhiệt tình như vậy, cũng không tiện từ chối.


Tô Thê Thê mấy tháng qua học thêu thùa may vá đồ cưới cũng không phải là làm không, năng lực thủ công cũng đã nâng lên không ít.
Ngoại trừ thêu hoa ra còn biết tự làm cho mình một cái nội khố riêng cho mình, tiết khố này rộng thùng thình, cảm giác trống rỗng không an toàn, hơn nữa lúc đến kỳ kinh nguyệt, mặc cũng không được, vì vậy cái nội khố tam giác đầu tiên cứ vậy sinh ra ở Đại Sở.

Áo ngực, Tô Thê Thê hiện tại chưa cần, bất quá làm nội khố rồi, khi có kinh nguyệt mặc vào thì nàng cũng là học một biết mười, làm áo ngực kiểu Châu Âu, cho hai nha hoàn thử, cảm giác không tệ...
Loại đồ này, quá mức tư mật, Tô Thê Thê cũng không thể đem nó bán ban ngày ban mặt được, chủ yếu thuận tiện làm đồ cá nhân, mở tiệm may coi như cũng có thêm chỗ làm ăn lấy lời.

"Cởi áo khoác ra đi, ta giúp ngươi đo...." Tô Thê Thê đem Lục Phương Đình vào sân thế tử, về đến phòng nói với Lục Phương Đình.
"..." Lục Phương Đình không ngờ cái gọi là đo ba vòng còn phải cởi quần áo, hiện tại ngụy trang đơn giản cũng không làm nhiều, chỉ cởi áo khoác ngoài để lại trung y, Tô Thê Thê cũng không thể yêu cầu Lục Phương Đình cởi hết toàn bộ, từ bỏ áo lông dày là được.

Tô Thê Thê so với Lục Phương Đình thấp hơn một cái đầu, đem thước dây đo trên người Lục Phương Đình.
"Không ngờ, vóc người của ngươi lại tốt như vậy, nhìn gầy như vậy, mông lại có thịt, thắt lưng tinh tế...." Tô Thê Thê vừa đo vừa chảy nước miếng.

"..." Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê hai mắt tỏa sáng, hai tay nhỏ bé vẫn còn đang lưu luyến xoa xoa thắt lưng nàng, chân mày giật một cái, thê tử tân hôn của mình sao nhìn giống đăng đồ tử vậy, khụ khụ....
"Chỉ tiếc, ngực hơi nhỏ..." Tô Thê Thê cũng không dám giở trò gì, vội đo cho xong âm thầm lẩm bẩm một câu.

Lục Phương Đình nhìn băng quấn ngực bên trong, ngực tự nhiên cũng không như vậy.
Những thứ này Lục Phương Đình cũng không nói cho Tô Thê Thê biết.


Đo xong, Lục Phương Đình mặc y phục vào, liền đi mất.
Tô Thê Thê cho Tử Nhụy vào hỏi tình huống thế tử, Thanh Chỉ bên kia nói thế tử còn chưa tỉnh lại, Tô Thê Thê cũng xen vào, tiếp tục làm việc kiếm tiền của mình.

Kiếp trước công nghệ internet phát triển nhiều món đồ cũng được giải đáp cách chế tạo, những phương thuốc dưỡng da tự chế cổ truyền khắp nơi đều có, Tô Thê Thê cũng thử qua không ít, có chút tâm đắc, nàng chuẩn bị bắt tay vào làm những thứ này trước kiếm chút tiền.
Tuyết Minh cùng Tuyết Trản đã giúp nàng làm từ trước, mang chút tài liệu đến cho các nàng làm, Tô Thê Thê còn phân phó cho Tử Nhụy gọi các nàng đến giao thêm một việc, rồi năng mới bắt đầu căn cứ theo số đo làm nội y.

Kiếp trước nàng từng xem qua vài bản thảo thiết kế đồ, cũng biết đại khái làm sao chia khối, số đo ứng dụng ở chỗ nào, trước cũng thử qua vài lần, lần này nàng chỉ cần đem vải dựa theo số đo cắt, sau đó để cho Lăng Hương theo trình tự đã xếp may hợp lại.
Buổi tối, Lục Phương Đình bên kia có việc nên cũng không có qua chỗ Tô Thê Thê, Lý ma ma lại vội vàng qua nói vài câu, Tô Thê Thê chỉ mỉm cười nhìn, không phản bác cũng không đáp lại.

Ngày thứ hai Tô Thê Thê phải về nhà, không cho Lý ma ma đi theo, chỉ dẫn theo Tuyết Trản cùng Tuyết minh đi đến.

Hai nha hoàn này là ngự tứ, thân phận tự nhiên so với các nha hoàn khác cao hơn, quay về Hầu Phủ cũng không ai dám xem nhẹ.
Lý ma ma muốn xuất phủ không cho phép cũng không được, Tô Thê Thê muốn cho nàng biết ai mới là chủ tử.

Tô Thê Thê còn tưởng là thế tử không đi theo, nào ngờ sáng sớm vừa chuẩn bị đi, Lục Phương Đình đã được Thanh Chỉ đỡ đến rồi.
Áo khoác lông viền vàng, cùng nón lông cùng màu, bao gồm khuôn mặt nghiêm nghiêm thật thật nổi lên khuôn mặt anh tuấn tinh xảo càng lộ vẻ nhỏ nhắn hơn.


"Phu quân, thân thể ngươi không sao chứ..." Tô Thê Thê thấy sắc mặt Lục Phương Đình trắng bệch, so với áo lông còn trắng hơn, trong lòng thở dài.
"Không sao, hôm này về thăm nhà vợ, nên muốn đi..." Lục Phương Đình yếu ớt nói.

Lục Phương Đình kỳ thực không cần phải đi, bất quá nghĩ đến lời Tô Thê Thê hôm qua nói, nàng cảm giác mình cũng nên vì nàng làm gì đó,...!ít nhất...!có thể bày tỏ thế tử đã nhìn trúng nàng.

Lục Phương Đình đã nói như vậy, Tô Thê Thê cũng không tiện nói gì, cùng Lục Phương Đình lên xe ngựa, Lục Phương Đình vào xe ngựa rồi cũng không cởi áo khoác ra được, chỉ dám tháo mũ xuống.
Tô Thê Thê cùng Lục Phương Đình ngồi đối mặt nhau, Tô Thê Thê nhìn Lục Phương Đình ở gần, càng cảm thấy ngũ quan nàng tinh xảo, không có gì khó coi, nếu nàng đơn thuần chỉ yêu cái đẹp trên khuôn mặt, nói không chừng sẽ thích hắn, chỉ là nghĩ đến hắn còn có "thân nam nhi" cho dù có dễ nhìn hơn nữa, cũng vô vị.

Tô Thê Thê cúi đầu nghĩ còn có cái gì có thể kiếm tiền a, Lục Phương Đình híp mắt nhìn Tô Thê Thê đang suy nghĩ, dáng vẻ nàng trầm mặc, có vài phần thanh nhã ưu thương, hoàn toàn không giống lần trước vào cung đàm luận, không giống một tiểu lảm nhảm, trong mắt mang vui vẻ hiện lên nhiều tiểu tinh linh.
"Phu nhân có việc gì khó làm sao?" Lục Phương Đình nhìn Tô Thê Thê nhíu mày hỏi một câu.

"Hả? ah....!ta đang suy nghĩ làm sao để kiếm tiền...!ta hiện tại thế lực mỏng không ai dùng được....!đừng thấy ta có nhiều đồ cưới, có nhiều thứ ngự tứ gì đó, nhưng lại không bán được, còn có vô cùng vô dụng...!của hồi môn cửa tiệm, điền trang cũng không nằm trong tay ta...!khụ khụ, ta cũng không gạt ngươi, ta căn bản cũng không phải đích nữ hầu phủ, vì đích mẫu sợ đem nhi nữ gả cho ngươi, nên mới nhập ta vào gia phả, làm đích nữ, gả cho ngươi..." Tô Thê Thê nghe Lục Phương Đình hỏi liền nói ra.
Tô Thê Thê có chút sầu, tình hình kinh tế lại không có ai đáng tin, của hồi môn có mấy cửa hàng, chỉ là chưởng quỹ cửa hàng đều do đích mẫu an bài, khế ước bán thân của họ cũng nằm trong tay đích mẫu ở Hầu Phủ, mà họ còn có cả thân nhân người hầu ở hầu phủ, điều này hiển nhiên đều nằm trong tay đích mẫu, Tô Thê Thê lúc đầu không biết mấy thứ này là mờ ám, đến khi muốn mở cửa hàng khi thực hiện kế hoạch mới phát hiện, không dễ như vậy, căn bản không ai nghe nàng, nha hoàn bên cạnh đều là nữ hài tử chưa gả, làm việc cũng không có phương tiện.

"Khế ước bán thân, chuyện này ngươi không cần lo lắng, ta sẽ nói với nhạc phụ đại nhân, nói vậy khế ước bán thân này rất nhanh sẽ đến tay ngươi....!ta sẽ...!tìm một chưởng quỹ tốt cho phu nhân, đã hắn giúp phu nhân tra tài khoản ở cửa hàng, nhưng không thể cho người phái người đến thôn trang liền được..." Lục Phương Đình dừng lại rồi nói, đối với chuyện Tô Thê Thê là thứ nữ cũng không lo lắng.
"Đa tạ phu quân..." Tô Thê Thê nghe Lục Phương Đình nói sẽ giúp nàng, liền cảm kích nói.

"Phu thê là một thể, không cần nói cám ơn..." Lục Phương Đình nói, có thể giúp được Tô Thê Thê lòng nàng cũng cảm thấy tốt hơn.
Khi Tô Thê Thê cùng Lục Phương Đình đến Hầu phủ, đích mẫu Vương thị Tô Thê Thê, dẫn một đám oanh oanh yến yến đến đón các nàng, khi các nàng từ xe ngựa xuống hành lễ, cũng thấy được đây chính là dùng đẳng cấp áp chế, tuy trong lòng không thoải mái, lại khinh bỉ, nhưng vẫn phải hành lễ.


Lúc xuống xe, Lục Phương Đình tự tay khoát lên tay Tô Thê Thê, tỏ vẻ ân ái, Tô Thê Thê bị bàn tay lạnh đụng đến, phạn xạ theo điều kiện thông thường rụt lại.
Thấy Lục Phương Đình sửng sốt Tô Thê Thê mới phát hiện mình thất lễ, đưa tay ra với Lục Phương Đình, hai người cùng nhau xuống xe.

Sau lễ ra mắt, An Bình Hầu đưa Lục Phương Đình đến chỗ nam tân nói chuyện, Tô Thê Thê đi gặp các tỷ muội đã vài ngày không thấy, lúc này mới được giải phóng.
Ngũ tiểu thư cùng lục tiểu thư cũng theo Tô Thê Thê về nhà cha mẹ đẻ thăm viếng hôm nay, đến cả phu quân các nàng cũng mang đến.

Hai tiểu tỷ tỷ một người ôn uyển, một người lãnh ngạo, làm dâu rồi đều có thanh tao khác nhau, Tô Thê Thê nói chuyện với bọn họ cũng rất vui vẻ.
Bát tiểu thư trước sau như một luôn ngây thơ, Tô Thê Thê nói với nàng nhiều hơn một chút, còn muốn mượn trợ lực từ hoàng thương nhà bọn họ giúp đỡ.

Biểu tiểu thư Vương Sương Lộ vẫn như cũ khiến cho Tô Thê Thê cảm giác rất kỳ quái, còn lại những người khác đều giống nhau, có chút không được tự nhiên lộ ra.
Tô Thê Thê cũng không để ý, tiểu cô nương dáng dấp không tệ, nàng chỉ nhìn khuôn mặt.

Tô Thê Thê cùng các tỷ muội nói chuyện một hồi, mang theo nha hoàn đi thăm Tứ di nương Tần thị, nhưng lại nửa đường đụng phải tam hoàng tử.
"Vì sao lại tránh ta như độc xà? ta đã sớm muốn hỏi ngươi, vì sao không chọn ta? lúc đó, hôn nhân của ngươi và Lục Phương Đình, căn bản không cần giữ lời..." Tô Thê Thê hành lễ với tam hoàng tử liền muốn đi thật nhanh, tam hoàng tử lại cản lại Tô Thê Thê muốn nghe nàng nói.

"Nói đến thì có ích lợi gì? đích mẫu cùng di nương đã có lệnh buộc ta, ta hiện tại....!đã lập gia đình, mọi chuyện cũng không nên nói lại..." Tô Thê Thê khẽ nhíu mày, trầm ngâm một hồi nói, tam hoàng tử như vậy sẽ khiến đích mẫu khó chịu a!
Tô Thê Thê nói xong vội vàng đem nha hoàn đi, cũng không chú ý cách đó không xa còn có cái bóng áo lông...!
"Phương Đình huynh, ngươi chắc đã nghe rồi chứ, ta đã nói rồi, với tướng mạo của ta sao thua ngươi được?!" tam hoàng tử chờ Tô Thê Thê đi, liền nhìn người mặc áo khoác lông nói một câu.

Ed: các thím lại đây ed nói nhỏ nè, đừng có để mặt ngáo ngơ thế kia, hãy vào vote và comment ủng hộ ed đi chứ:)))).


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi