ĐẠI HỌC YÊU QUÁI

Tuy Diệp Tiếu đã dặn không được mua quá nhiều, nhưng đám yêu lại thấy mua nhiều có sao đâu, bọn họ chỉ nhặt đồ ăn, tới tối ăn sạch thế là xong!

Ý định này quá toẹt vời!

Gì cơ, cả hàng đồ ăn vặt này đều chưa được nếm thử?! Mua mua mua!

Gì cơ, gà nướng này mới ra lò?! Mua mua mua!

Gì cơ, mua ba tặng một?! Mua mua mua!



“Siêu thị này lớn ghê ha thầy, còn cả đồ ăn miễn phí nữa.” Hồ Đa Đa nhét đồ ăn đầy mồm, cảm khái, “Haiz… Em cảm giác hai ngàn năm sống trên đời của em đều uổng phí, chậc chậc…”

“Thầy ăn thử món này xem, vị lạp xưởng này ngon phết đấy.” Hồ Đa Đa nhặt một que tăm lên, xiên lạp xưởng đưa đến bên miệng Diệp Tiếu.

Diệp Tiếu, “…”

Diệp Tiếu cũng không phụ lòng tốt của Hồ Đa Đa, há miệng ăn miếng lạp xưởng, vừa nhai vừa phỉ nhổ: Té ra anh sống hơn hai ngàn năm chỉ để ăn mấy món vớ vẩn này? Tôi là con người chỉ sống nhiều nhất trăm năm cũng muốn khinh bỉ anh!

Ừm, công nhận lạp xưởng này ngon thật, tí mình cũng mua một ít về.

Đám yêu chả khác gì châu chấu, thấy cái gì vừa mắt cũng nhét đầy vào giỏ, không buồn xem giá, hơn nữa không cần bận tâm xem món đó là gì, cứ đồ ăn là chơi tuốt, hai mắt tỏa sáng liên tục mua mua mua, cái tốc độ ấy thiệt là ~ Có yêu quái nhét chật cứng giỏ rồi, quyết định quay đầu lấy xe đẩy, bị Diệp Tiếu nhíu mày nhìn liền vỗ ngực cam đoan tối sẽ ăn hết sạch, thầy chớ có lo!

Diệp Tiếu không biết nói gì, bây giờ có cậu để mắt còn như này, không biết về sau đám yêu tốt nghiệp sẽ thành ra sao, cả đám như mấy tên phá gia chi tử tiêu sài hoang phí, thấy cái gì là mua cái đấy, căn bản không biết hai từ “tiết chế” viết thế nào.

Mua sắm tại siêu thị đã vậỵ, mai này mua trên mạng còn thế nào, chưa gì Diệp Tiếu đã tưởng tượng được tình huống tương lai rồi.

Các khách hàng khác trong siêu thị đều phải ghé mắt nhìn, ít ai mua sắm kiểu này lắm, bọn họ đang có chuyện gì quan trọng hay sao mà vội vàng thế.

Ban đầu Diệp Tiếu tính đưa đám yêu đến trải nghiệm, mười giờ tối siêu thị mới đóng cửa, bọn họ sẽ có thư thả thời gian, ai ngờ đám yêu nhanh như cơn bão, xoẹt xoẹt chưa được bao lâu đã mua xong rồi.

Đã vậy, Diệp Tiếu còn phát hiện đám yêu rất cơ trí, ví dụ như khi mua bánh quy, vì có rất nhiều loại, tự mình lấy hết tất cả các loại thì không khả thi lắm, thế là đám yêu phân công hợp tác, chia quầy bánh quy thành mấy khu vực, mỗi yêu quái sẽ đảm nhận hốt hàng ở một khu vực, sau đó về cùng nhau chia sẻ ~

Đúng, tụi tôi đoàn kết hữu ái vậy đó!

Mấy người dùng IQ vào cuộc sống hàng ngày được không! Bình thường ngốc muốn chết, cứ động đến ăn là lại thông minh đột xuất! Diệp Tiếu yên lặng phỉ nhổ.

Mua đồ xong, đám yêu thể nghiệm lần đầu quẹt thẻ. Bọn họ thấy lần mua sắm này quá ngầu quá happy, không biết vì lý do gì, cơ mà vì không xài tiền mặt, cho nên cứ cảm thấy như mua đồ không phải trả tiền ý ahihi. (Tác giả: Nghe nói đám tiêu xài hoang phí đều có cảm giác này…)

Trong khi đám yêu phấn khích mua sắm, Eaton trốn trong chăn lên mạng. Giờ hắn mũi sưng mắt bầm không thể gặp người, tắm rửa vội vàng xong là rúc ngay vào chăn trốn, không biết bao giờ Kim Thụy về, để tình địch thấy bộ dạng này của hắn thì đúng là ê chề mặt mũi.

Chủ thớt: Chiều nay tôi và người tôi thích hôn nhau nồng nhiệt hơn mười phút, cơ mà không biết vì sao, sau đó người ta lại đánh tôi một trận tàn bạo, mong mọi người trả lời giúp tôi, tại sao lại như vậy?

Lầu 1: Sát, lại thêm một đôi tú ân ái.

Lầu 2: Rõ ràng là đang ngượng rồi, còn có thể có lý do nào khác ư.



Lầu 11: Đánh là thương mắng là yêu, yêu đến nỗi phải dùng chân đạp, yên tâm đi chủ thớt, người ấy yêu thớt dữ dội sâu soắc lắm đó~



Eaton, “…” Đánh là thương, mắng là yêu, yêu đến nỗi phải dùng chân đạp?!

Ừm… Nói vậy tức là, Tiếu Tiếu yêu mình yêu quá dữ dội? Dữ dội đến mức phải dùng quyền cước đấm đá để bày tỏ?!

Mịa, thế mà lúc trước mình không biết!

Eaton lập tức vui tươi trở lại, hắn nghĩ giờ phút này mình chính là người hạnh phúc nhất thế gian!

Đây quả là một hiểu lầm xinh đẹp, nó đã khiến cuộc sống ngày sau của hai người xảy ra tình huống như vầy:

Mỗi khi Diệp Tiếu oánh Eaton, Eaton lại phấn khởi vui sướng như nhai thuốc kích thích.

Theo nguồn tin bí mật ở Ma giới, hồi xưa, chính vì Vương phi có cử chỉ thô bạo thích đánh người cho nên mới chiếm được trái tim Vương tử điện hạ, Vương tử điện hạ kết nhất món này! Hẳn nào Vương tử điện hạ mãi vẫn không đại hôn, thì ra chính là vì không tìm được đối tượng “Thích hợp”!

Khẩu vị đúng là quá quá nặng!

Lúc ấy, những người được đề cử làm Vương phi ở Ma giới vốn bất mãn với việc Vương tử điện hạ chọn một nhân loại đã vỗ ngực thở phào: Mịa, may mà hồi xưa không bị chọn!

….

Eaton lên mạng đúng lúc Phong Sở cũng đang trực tuyến, gã đang cùng Diệp Trạch rúc trong chăn vừa lên Weibo vừa nói chuyện phiếm.

“Này Diệp Trạch, em mau nhìn xem, đây có phải là Tiếu Tiếu không?” Phong Sở dụi mắt.

“Sao? Ai vậy, trông giống Tiếu Tiếu lắm à?” Diệp Trạch nghe không hiểu lắm, tưởng trên mạng có người giống Diệp Tiếu.

Nhưng mà em trai mình mồm ngang mũi dọc thế nào Diệp Trạch là người rõ ràng nhất, anh vừa ngó xem đã ngây ngẩn cả người, đây là Diệp Tiếu mà! “Sao lại thế này…”

“Em xem người này đi, đây chính là người có bộ mặt gợi tiền mà hôm trước anh bảo với em đấy, anh nghĩ mãi vẫn không nhớ ra đã gặp ở đâu.” Phong Sở kích động, “Anh biết ngay là đã gặp ở đâu rồi mà, thì ra là học sinh của Tiếu Tiếu!”

Sáng nay Eaton bị người ta nhận ra, cho nên ngay lập tức đã bị tung ảnh lên mạng, vì vậy nên Diệp Tiếu cũng bị đưa ra ngoài ánh sáng. Người đi đường lúc ấy cũng nghe rõ ràng, đây chính là thầy giáo mỹ nam trong truyền thuyết, JQ sờ sờ ngay trước mắt a!

Nửa ngày sau, hai người trở thành topic đứng đầu, mọi bí ẩn rốt cuộc đã sáng tỏ, mỹ nam với mỹ nam, thiệt quá vui tai vui mắt mà ~

“…” Diệp Trạch há hốc mồm nhìn tin tức trên Weibo, em trai anh yêu rồi?!

Phong Sở không để ý tí gì đến vấn đề yêu với chả không yêu trong topic, gã chỉ hưng phấn vì cuối cùng mình cũng tìm được khuôn mặt gợi tiền kia rồi, mấy ngày nữa phải đi chiêu mộ nhân tài thôi! Tên này vừa nhìn đã biết có thể kiếm bội tiền! Quá toẹt vời ~



Diệp Tiếu đứng ngoài cửa chờ đám yêu thanh toán, chợt điện thoại rung rung, mở ra xem thì thấy hiện lên cuộc gọi từ: Anh trai.

“Anh.” Diệp Tiếu vui vẻ nhấn nút nghe.

“Tiếu Tiếu, em đã lên Weibo chưa?”

“Chưa ạ, sao thế, hôm nay em đưa học sinh đi thực tập, hơi bận nên chưa có thời gian rảnh lên mạng.”

“Vậy giờ em lên xem đi.”

“Chuyện gì thế, anh lại lên top trend rồi à?” Diệp Trạch là siêu sao, lên đầu bảng là chuyện bình thường, lẽ nào gần đây anh ấy có hoạt động gì lớn?

“Không phải anh, là em đấy, em lên top trend rồi.”

“Hả? Sao em lên được, em có phải người nổi tiếng đâu.” Diệp Tiếu không hiểu gì.

“Em cứ xem sẽ rõ.”

Diệp Tiếu cúp máy, nghi hoặc vào Weibo.

Một phút sau…

Diệp Tiếu, “…” Ai đó nói cho tôi biết tên khốn nào làm chuyện này được không?! Để tôi đánh hắn cho mẹ cũng không nhận ra!

Quả nhiên vừa nãy đánh tên ngu si kia quá nhẹ tay, hận cũ chồng thù mới, xem ra phải đánh thêm trận nữa mới thoải mái được!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi