ĐẠI MINH TINH LÀ CHỒNG TÔI!


Lúc Nhất Dương bước ra, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo thì cô đã ngồi một góc xem lại lịch trình của anh trong ngày.

Trong người khó chịu lại bắt gặp cái cảnh anh cùng Trương Nhã Dư vui vẻ trò chuyện, thậm chí là đùa giỡn.

Mấy cái này chẳng phải là kiểu hậu trường vui nhộn của cặp đôi nam nữ chính sao? Sau bộ phim này chắc họ cũng mang về không ít fan hâm mộ tình nguyện trèo cả hai tay, hai chân để đẩy cái thuyền couple này ra khơi.

Nghĩ đến thôi là trong lòng như ngàn ngọn lửa thiêu đốt, Cẩm Nhiên chán ghét đưa mắt nhìn hướng khác, vẫn là mắt không thấy, tai không nghe thì tim sẽ không đau.
Các cảnh quay chuyên nghiệp nhanh chóng kết thúc, Trình Nhất Dương tiến về phía cô nhưng chưa kịp nói gì đã bị cô phất lơ bỏ đi nơi khác.

Thế là đại minh tinh nào đó phải tự lấy khăn lau mồ hôi, tự tìm nước để uống chứ không dám ho he.
Cả ngày hôm ấy Cẩm Nhiên một dấu chấm câu cũng không dành cho anh.

Nhất Dương không hiểu mình đã làm sai chuyện gì nhưng vẫn cố chạy theo sau cô giải hòa.

Vậy mà Cẩm Nhiên vẫn mãi thờ ơ với anh, cũng chính vì chuyện này mà tâm trạng của Trình Nhất Dương cũng khó chịu đôi chút.
Rời khỏi đoàn phim, Lục Cẩm Nhiên một mạch bước ra xe mà không cần chờ đợi anh.

Nhất Dương cũng chỉ biết thở dài bước ra sau.

Ngồi trên xe mà cảm giác lại trở nên vô cùng ngột ngạt.

Cuối cùng vẫn là anh lên tiếng trước.

- Hôm nay, cô bị làm sao vậy?
- Bị sao là bị sao?
- Sao lại cứ cáu gắt? Sáng giờ tôi đã làm gì cô đâu?
- Chẳng ai làm gì tôi cả, chỉ là muốn cọc nên cọc thôi!
Xe dừng lại trước cửa nhà cô, Cẩm Nhiên mở cửa xe một cách nặng nhọc rồi bước xuống.

Nhất Dương một ngày chạy lịch trình thôi cũng đã đủ mệt.

Anh ngã người ra sau ghế an yên nhắm mắt lại nghỉ ngơi rồi ra lệnh cho tài xế đưa mình về biệt thự riêng.
Sáng hôm sau, Nhất Dương qua nhà cô với trên tay là hai ly trà sữa đặc biệt full topping.

Vừa thấy đồ ăn là mắt Cẩm Nhiên sáng rực lên.

Cô đưa tay dự lấy liền bị anh giật ngược lại.
- Hết giận tôi đi rồi tôi cho cô.
- Ai thèm giận anh?
- Được, vậy cho cô đấy.
Nhất Dương ngồi xuống sofa xem hoạt hình cùng cô.

Cẩm Nhiên hút một ngụm trà sữa liền vui vẻ không thôi.
- Ngon quá.
- Hôm qua không biết cô buồn bực chuyện gì.

Nhưng mà sau này, có chuyện gì thì cứ nói ra.

Tôi chia sẻ cùng cô.
Cẩm Nhiên hút một ngụm trà sữa lớn khiến hai má cô phồng lên.

Cái đầu liên tục gật gù khiến anh bật cười vì sự đáng yêu này.

Cẩm Nhiên cản tay anh đang xoa rối mái tóc mình lại.

Bất giác cô lại muốn nghiêm túc hỏi anh.
- Nhất Dương này, anh có nghĩ mình sẽ yêu đương trong thời gian sắp tới không?
Nhất Dương nhìn cô nhưng rồi lại lắc đầu khiến cô hụt hẫng.
- Sao vậy?
- Sự nghiệp của tôi đang rất quan trọng, tôi còn có fan nữa.

Thật sự cũng muốn yêu ai đó nhưng tôi sợ người đó sẽ vì tôi mà bị tổn thương.
- Chẳng phải yêu thì sẽ cùng vượt qua sao?
- Không đơn giản như cô nghĩ đâu.


Sức ép dư luận và truyền thông là rất lớn.

Đặc biệt là những con mồi ngon như tôi.
- Vậy là anh sẽ thật sự không yêu đương?
- Khi nào vòng tay này đủ bảo vệ cho người mình yêu thì tôi sẽ yêu.
- Chuẩn bị đi, sắp tới giờ quay rồi.
Cẩm Nhiên đứng dậy bỏ lên lầu.

Cô không biết bây giờ mình nên làm gì nữa.

Chỉ biết là cảm xúc bây giờ thật sự rất tệ.

Nhất Dương thở dài mở điện thoại check lịch trình hôm nay của mình.

Một ngày mệt mỏi với lịch trình kéo dài đến tận 4 giờ sáng hôm sau.

Tới phim trường, Nhất Dương lại vui vẻ với các fan của mình.

Nhận những món quà yêu thương và đầy ý nghĩa.
- Nhất Dương à, em yêu anh.
- Lại còn yêu cơ đấy! Cái này cho em này.
- Oaaa, Nhất Dương à...anh thật tốt bụng.
- Thay vì khen tốt bụng hay khen anh đẹp trai, anh sẽ hạnh phúc lắm đấy!
- Nhất Dương đẹp trai lắm ạ.
Anh vui vẻ sau lời khen ngợi từ fan rồi mới bước vào phim trường.

Do mối quan hệ của nam nữ chính đã đến đoạn yêu nhau.


Vì vậy, mà những cảng quay thân mật liên tục xuất hiện.

Cẩm Nhiên buồn bực sáng giờ, bây giờ tâm trạng còn tệ hơn nữa.
- Mình đúng là bị điên rồi.
Lúc này, Nhạc Hạo bước tới ngồi cạnh cô.

Ánh mắt anh ta thật sự lúc nào cũng phóng đãng.

Nhìn anh ta yêu đời như vậy cô cũng thầm ngưỡng mộ.
- Anh lại tới đây ra kiến nghị cho tôi làm quản lý cho anh đấy à?
- Haha không có, chỉ là dạo này thấy tâm trạng cô không được tốt nhỉ?
- Chuyện của anh sao?
- Không, chỉ là muốn quan tâm người đẹp thôi.

- Cảm ơn lòng tốt của anh.
Nhạc Hạo lại bị nữ nhân xinh đẹp kia phũ phàng.

Cảm giác như khuôn mặt đẹp trai của Nhạc Hạo không một chút trọng lượng trong mắt của Cẩm Nhiên.

Nghĩ đến đây thôi thì trái tim non mềm của Nhạc Hạo cũng bị tổn thương không ít rồi.
- Đúng là rất xinh đẹp, càng hung dữ lại càng xinh đẹp...Lục Cẩm Nhiên, em phải là của tôi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi