ĐẠI TIÊN CÁ KOI MUỐN RA MẮT

Tô Cẩm Lê và những người khác bắt đầu diễn tập không ngừng khi đến hiện trường, các nhân viên sẽ đưa họ đi làm quen với hoàn cảnh xung quanh, phòng khi họ tìm sai địa điểm vào ngày hôm đó làm chậm trễ thời gian.

Cẩn trọng trong từng bước đi, tổ tiết mục không muốn có thêm rắc rối nào nữa.

Vào bữa tối, An Tử Yến gọi An Tử Hàm đi, Tô Cẩm Lê ăn cùng Phạm Thiên Đình.

“Tôi tưởng An Tử Yến lần này cũng gọi cậu đi.” Phạm Thiên Đình vừa ăn vừa nói chuyện với Tô Cẩm Lê.

“Không đâu.” Tô Cẩm Lê dời đề tài, hỏi, “Cậu với An đại ca nói chuyện thế nào?”

“Tôi rất muốn đi Truyền Kỳ Thế Gia, có cậu cũng có thể làm bạn, An Tử Hàm cũng có thể nói chuyện được, ít nhất so với công ty hoàn toàn không hiểu gì tốt hơn. An đại ca đưa ra mấy điều kiện tôi cũng vừa lòng, nhưng lại không như mong đợi……”

Phạm Thiên Đình ước lượng được, nhưng không thể diễn tả được, sau đó nhìn Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê kỳ quái nhìn Phạm Thiên Đình, chờ đợi cậu ta nói tiếp, kết quả Phạm Thiên Đình không nói nữa chỉ tiếp tục ăn cơm.

Tô Cẩm Lê cảm thấy rất khó hiểu, còn muốn hỏi lại.

Ô Vũ lại ngắt lời Tô Cẩm Lê, nói chuyện khác: “Trận chung kết xong chúng ta có về lại trại huấn luyện không?”

“Trở về chứ, thu dọn hành lý, còn quay bù phỏng vấn, đừng nói với tôi tất cả hành lý cậu đều mang theo.” Phạm Thiên Đình không nhịn được hỏi Ô Vũ.

Ô Vũ tùy ý trả lời: “Hành lý của tôi vốn dĩ không nhiều.”

“Đúng vậy, vốn dĩ là trốn tới, có qu@n lót tắm rửa đã không tồi.” Phạm Thiên Đình vừa nghe lại cười.

“Kỳ thật đều vừa mua khi tới đây.”

“Đủ thảm.”

Chuyện này lại kết thúc.

Ô Vũ nhìn Tô Cẩm Lê, vẫn cảm thấy tốt hơn là không nên nói gì, nếu không lại dễ làm Tô Cẩm Lê không thoải mái.

Điều kiện An Tử Yến cho Tô Cẩm Lê làm Phạm Thiên Đình cho rằng nếu cậu cũng đi Truyền Kỳ Thế Gia cũng sẽ có đãi ngộ như vậy. Tuy rằng nhân khí kém hơn, cũng có thể kém vài điều kiện, không nghĩ tới…… sẽ kém nhiều như vậy.

An Tử Yến cho điều kiện, chỉ có thể nói là thỏa mãn yêu cầu của Phạm Thiên Đình, lại không có vẻ ưu việt đủ khiến Phạm Thiên Đình siêu cấp động tâm, tuyệt đối sẽ không suy xét công ty khác.

Phạm Thiên Đình cũng biết mình vẫn là không bằng Tô Cẩm Lê, những lời này cũng không dám nói, Phạm Thiên Đình không hay lải nhải dài dòng, dứt khoát không nói.

Được chính là được, không được chính là không được, so với Tô Cẩm Lê làm gì.

Chỉ là trong lòng vẫn cảm thấy mất mát một chút.

Ô Vũ lạ nhìn thấu, không nói gì coi như không biết, chờ lúc thích hợp thì hòa giải thôi.

Mà Tô Cẩm Lê tuy rằng không hiểu rất nhiều thứ, nhưng cũng biết xem mặt đoán ý, nhìn hai người bọn họ đột nhiên cảm thấy có chút hụt hẫng.

Vốn cho rằng cậu có thể làm bạn bè với những người này, hiện tại lại phát hiện càng đến trận chung kết, càng xuất hiện khoảng cách.

Bạn bè cậu đều có vài việc kiêng dè không muốn nói ra.

Lại ăn cơm một lúc, cậu nhắc nhở mình, đừng làm ra vẻ như vậy, mình cũng thế, vẫn luôn giấu giếm thân phận yêu tinh, không thể nói cho bọn họ.

Có tư cách gì nói những thứ này?

Cho dù là bạn bè cũng không thể không có gì giấu nhau.

Bây giờ cậu không chắc liệu mình có thực sự kết bạn sau khi đến thế gian không.

Buổi tối tổ tiết mục dẫn họ đi đổi trang, mặc thử trang phục đặt may, chỉnh sửa nếu có gì không phù hợp.

Lúc này An Tử Hàm mới trở về, trở về liền bắt đầu nói quần áo đặt may xấu.

Tô Cẩm Lê hỏi cậu ta: “Cậu ăn cơm chưa?”

“Anh tôi đem đến một cái bếp nhỏ.”

“Ồ……”

“Lần trước tôi biểu diễn không phải sơ suất sao, anh tôi đem lên cỗ vũ. Lại nói cũng thật xui xẻo, lúc tôi biểu diễn mưa lớn nhất, tạt không mở nổi mắt……”

Tô Cẩm Lê nhéo nhéo tay An Tử Hàm: “Không sao, kỳ thật tôi cảm thấy sai lầm kia không lớn, mọi người đều có thể hiểu.”

An Tử Hàm nhảy không có vấn đề gì nhưng lại hát sai lời.

Cũng may An Tử Hàm biểu hiện tốt, không có sơ hở, chỉ có vài khán giả cẩn thận mới phát hiện

“Trận tiếp theo không thể sai lầm……” An Tử Hàm thay quần áo xong đi ra, nhìn vào gương hỏi: “Hình như đầu của tôi hơi nhỏ, nhìn có chút kỳ quái.”

“Nhìn trong camera rất đẹp.”

“Tỷ lệ của anh trai tôi vừa phải, nhưng không biết liệu có ai khác nhận ra bàn chân anh ấy to còn đôi giày phải được đặt làm riêng không.” An Tử Hàm vô tình tiết lộ một bí mật khác của An Tử Yến.

Tô Cẩm Lê mím môi cười.

“Sao hôm nay anh ấy không gọi cậu?” An Tử Hàm không nhịn được hỏi, “Tôi còn cố ý kéo cậu mà anh Giang ngăn lại.”

Tô Cẩm Lê lắc đầu: “Không biết …… chắc muốn nói riêng với cậu?”

“Có cái rắm ……” An Tử Hàm lẩm bẩm một câu, lại đi thay quần áo.

Tô Cẩm Lê đứng trước gương nhìn mình, nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi lại nhanh chóng khôi phục tinh thần, đi qua hỏi Bobo tạo hình của mình thế nào.

An Tử Yến như vậy cũng khá tốt.

Ừm…… Khá tốt.

*

Phát sóng trực tiếp là cuộc khảo nghiệm năng lực của tổ tiết mục, lần này 《Thần Tượng Quốc Dân 》 mời đoàn đội chuyên nghiệp trợ trận, cũng mời người chủ trì nổi tiếng tới khống tràng, trận doanh không keo kiệt như hồi trước nữa.

An Tử Yến đi theo hai người chủ trì cùng lên sân khấu, tổ hợp thường thấy nhất một nam một nữ, thêm một cái An · bình hoa · Tử Yến.

Khi ba người họ lên sân khấu nói lời phát biểu khai mạc ngày hôm nay, toàn trường sôi trào.

Hình ảnh chờ mong đã lâu rốt cuộc cũng xuất hiện.

Trận chung kết!

Ngay hôm nay.

Hiện trường có 5000 người xem, cực kì náo nhiệt.

Đây là một sân vận động lại không còn chỗ ngồi nào trống, có thể thấy nhiệt độ của tiết mục này cao như thế nào.

An Tử Yến cùng hai người chủ trì đã diễn tập hôm qua, nhưng hôm nay sẽ có khách mời, hôm qua họ đã diễn tập trước những chiếc ghế trống.

Những người đầu tiên là đại diện của các công ty giải trí, sau đó là người nổi tiếng.

“Vị khách mời này thật tuyệt vời, là ảnh đế trẻ nhất trong lịch sử…” An Tử Yến mới nói được nửa câu, khán giả đã reo hò cổ vũ..

Nhân khí Thẩm Thành không phải khoác lác, quân nhà Thẩm mỗi người phun một ngụm nước bọt còn có thể tạo thêm một Thái Bình Dương.

Nhưng sau khi bầu không khí lắng xuống một chút, An Tử Yến đọc lại lời giới thiệu trong bản thảo, mỉm cười nói với Thẩm Thành, “Anh có điều gì muốn nói với khán giả không?”

“Ừm, hy vọng mọi người có thể nghiêm túc xem trận thi đấu này, tận mắt chứng kiến những vì sao trẻ quật khởi.” Thẩm Thành nhận microphone khách khí trả lời.

“Còn điều gì nữa không?” An Tử Yến tiếp tục hỏi, ngữ khí khách khí.

Anh cho rằng sẽ thấy Thẩm Thành kéo phiếu cho Tô Cẩm Lê, kết quả lại thấy Thẩm Thành mỉm cười nói ba chữ: “Thật là xấu.”

Sau khi tiết mục này phát lên, trên mạng lai có câu cửa miệng mới, chính là câu này: Thật là xấu.

Mà người ban đầu nói những lời này là Tô Cẩm Lê.

Thẩm Thành không trắng trợn giúp Tô Cẩm Lê kéo phiếu mà nói câu nói nổi tiếng trên mạng này, rất nhiều khán giả biết quan hệ anh em của họ nên tất nhiên bắt đầu hoan hô.

Không kéo phiếu nhưng kết quả còn tốt hơn kéo phiếu, còn có hiệu quả giải trí.

Ngoài ý muốn là Thẩm Thành sau khi nói xong lại đưa tới một trận ồn ào, thậm chí còn có huýt sáo thét chói tai.

MC nam không nhịn được cười hỏi: “Hai vị tương ái tương sát nhiều năm như vậy, không nghĩ tới các fan ở chung lại rất hài hòa.”

An Tử Yến chỉ có thể mỉm cười phủ nhận: “Không có không có, quan hệ giữa tôi với Thẩm Thành dưới sân khấu cũng rất hoà thuận.”

Lại ngẩng đầu, liền thấy Thẩm Thành nhếch miệng mỉm cười, không chút khách khí.

Đó thấy không, hai người bọn họ “Quan hệ thật tốt”!

“Vị khách quý tiếp theo cũng cực kì lợi hại.” An Tử Yến bắt đầu giới thiệu người tiếp theo, kết quả bị MC nữ đè tay lại.

“Từ từ, không được tốc chiến tốc thắng nam thần Thẩm của chúng ta! Lần đầu tiên tôi có cơ hội đối mặt với nam thần đó!”

Phần này không có lúc diễn tập, An Tử Yến chỉ có thể mỉm cười nhìn MC nữ tương tác với Thẩm Thành.

“Chúng tôi đều biết anh là anh trai Tô Cẩm Lê, đúng không?” MC nữ hỏi.

“Ừm, đúng.” Thẩm Thành trả lời.

“Trên mạng vẫn luôn có rất nhiều tranh luận, không hiểu tại sao hai anh em lại náo loạn đến như này, để Tô Cẩm Lê phải đến tiết mục này tìm người thân.” MC nữ hỏi rất sắc bén, này lại là hiện trường phát sóng trực tiếp, Thẩm Thành không có quá nhiều thời gian tự hỏi.

“Hai chúng ta chỉ có ở cùng nhau lúc thơ ấu, sau đó tách ra mỗi người lớn lên mỗi hoàn cảnh, lúc ấy tuổi em ấy rất nhỏ, cái gì cũng không biết, chỉ nhớ mang máng mình có một anh trai. Cụ thể tên gọi là gì, người như thế nào cũng không nhớ rõ.” Thẩm Thành cầm microphone bình tĩnh giải thích.

“Vậy sao anh tìm được Tô Cẩm Lê? Bởi vì trên mạng @ anh, nói anh nhận thân? Hẳn là anh nhớ mình có một em trai chứ, tại sao mấy năm nay không tìm em trai?”

Mấy ngày nay không ít phóng viên đều đuổi theo chặn đường Thẩm Thành, muốn đưa tin chuyện này.

Nhưng Thẩm Thành tới vô ảnh đi vô tung, một chút thông tin cũng không đào được.

Lần này Thẩm Thành làm khách mời của “Thần tượng quốc dân” là một cơ hội hiếm có, MC nữ cũng rất muốn tạo điểm nóng, nếu cô hỏi được còn có thể cọ nhiệt độ của anh.

“Tôi thừa nhận mình quả thực không phải là một người anh trai xứng chức. Gia đình gặp biến cố, sau đó chúng tôi trở nên mồ côi cha mẹ. Tôi còn tưởng rằng em ấy đã… đi rồi, cho nên sau khi gặp lại em ấy tôi thật sự rất vui. Quả thật là bởi vì tiết mục này đã giúp tôi tìm ra em ấy một lần nữa, tôi rất biết ơn tiết mục này.” Khi Thẩm Thành nói điều này, vành mắt đột nhiên đỏ lên, như đang cố nén nước mắt.

Hóa ra là gia đình gặp biến cố.

An Tử Yến nhìn hiện trường đua diễn của Thẩm Thành diễn tinh, cũng không thể phá hỏng, chỉ có thể hùa theo nói tiếp: “Không sai, tôi đã từng nói chuyện với Tô Cẩm Lê, cậu ấy không cha không mẹ, được một lão tiên sinh nuôi lớn, nơi ở hẻo lánh, chỉ có thể học tư thục, rất nhiều chuyện cũng đều không hiểu. Cậu ấy không phải giả vờ trong sáng hay giả ngốc bán manh như trên mạng nói, là thật sự không biết rất nhiều chuyện.”

An Tử Yến cùng Thẩm Thành bịa ngay tại chỗ, toàn trường đều cảm động.

Bán thảm kéo phiếu, không cha không mẹ, được người nhận nuôi, kiên cường lớn lên.

Phân đoạn mãn phân!

MC nữ xinh đẹp trợ công.

MC nữ còn muốn hỏi lại, đã bị An Tử Yến ngắt lời: “Mỗi gia đình đều có chuyện xưa, chúng ta lại không nên vạch trần vết sẹo lúc này. Một chốc nữa Tô Cẩm Lê là thí sinh đầu tiên lên sân khấu, nếu mà khóc lóc ra đây thì làm sao bây giờ? Hơn nữa, vị khách tiếp theo của chúng ta vừa mới vẫy tay chào nhưng chúng ta vẫn chưa phỏng vấn anh ấy, nhanh tốc chiến tốc thắng thôi.”

Tác giả có lời muốn nói:

Không sợ túc địch đánh nhau, chỉ sợ bọn họ lâm thời phối hợp, người bình thường đều không phải đối thủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi