[ĐAM MỸ] HÒA THÂN



Bởi vì hình thể chênh lệnh giữa hai người mà khi cởi quần áo xong Sở Mộ cảm thấy mình như thể cá nằm trên thớt, trôi nổi tới mức chấp nhận mặc người xâu xé, bàn tay thô ráp của Nhung Hách giống như cây dao khiến y rùng mình một chập.

Cửa huyệt phía sau đã được khuếch trương lúc tắm, cửa vào nhạt màu còn dính một chút bọt nước đang khẽ mấp máy, nước lạnh tràn vào khi nãy đang phun ra, men theo đáy chậu chảy xuống.

Sở Mộ xấu hổ ôm đùi, tay không ngừng run rẩy, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở khó nén, “Phu… phu quân… đừng… đừng nhìn…”
Vừa nãy trong chậu tắm, không biết có phải do từng làm qua một lần hay không mà khi ngón tay của Nhung Hách cắm vào, huyệt thịt lập tức tham lam mút lấy ngón tay hắn, kẹp chặt không muốn buông.

Ngón tay lần mò trong huyệt đạo, tìm được chỗ hơi hơi nhô lên kia ấn ấn, Nhung Hách nắm dương v*t của cả hai trong tay tuốt động, kích thích từ hai phía khiến Sở Mộ có hơi đứng không vững được, mấy lần xém chút rơi xuống nước, chỉ có thể đưa tay bám vào cổ Nhung Hách.

Thân thể trần trụi dán chặt vào nhau, nước dần nguội đi làm Sở Mộ theo bản năng vùi vào ngực Nhung Hách, y phát ra một tiếng nức nở, tinh dịch bắn ra từ lỗ sáo, chất nhầy trắng đục trôi nổi trong nước, Nhung Hách ôm y ra bước trở về lều.

Nhung Hách nâng hai chân y lên, vạch cánh mông trắng tuyết ra sau đó vùi đầu vào.


“A…” Sở Mộ sợ hãi kêu lên một tiếng.

Đầu lưỡi ướt mềm đảo quanh ngoài cửa huyệt, sau khi liếm sạch sẽ nước đọng trên đó thì vươn ra chui vào bên trong.

Cảm giác mềm ngứa xông thẳng lên não khiến cơ thể Sở Mộ nhũn cả ra, tay không còn sức nữa, chân nhẹ gác trên vai Nhung Hách, giọng nói mềm nhẹ cất lên, “Dơ…”
Nhung Hách vẫn không ngẩng đầu, chỗ này hắn đã rửa sạch sẽ rồi, hắn biết sẽ không dơ, đầu lưỡi dò vào trong lần mò, xem nước bên trong như mật hoa nuốt hết vào bụng.

Sở Mộ không chịu nổi loại kích thích xa lạ này, ngực cũng bắt đầu phập phồng lên xuống, đầu v* đỏ hồng dựng đứng run run trong không khí.

“Ưm… đừng mà… đừng làm vậy nữa mà…” Cảm giác xấu hổ lục đục trồi ra, Sở Mộ nắm tóc Nhung Hách nhưng sức lực lại mềm như bông.

Cửa huyệt không ngừng co rút kẹp lấy đầu lưỡi Nhung Hách, Sở Mộ không nhịn nổi rên lên, nhỏ tiếng thút thít, “Đừng… đừng liếm mà…”
Khoái cảm xa lại bao trùm lấy y, giữa cảm giác sung sướng lại có hơi không biết phải làm sao, Sở Mộ đỏ cả mắt, cửa huyệt bị liếm tới ướt mềm, Nhung Hách rút đầu lưỡi ra kéo theo một sợi chỉ bạc rồi lạ bị nam nhận cuốn vào trong miệng.

Tầm mắt Sở Mộ đã bị nước mắt phủ kín, chỉ cần chớp mắt một cái đã khiến nước mắt xuôi theo khóe mắt chảy xuống giường, Nhung Hách đè phía trên dò lại gần cạy mở môi hôn sâu với y, chất lỏng trong miệng hòa vào nhau như muốn cho Sở Mộ nếm thử mùi vị của bản thân.

Sở Mộ bị hắn hôn tới sắp không thở nổi, chỉ biết ấm ức kêu lên, tiếng nức nở nho nhỏ truyền ra từ mũi vừa ngọt vừa dính, nghiệt căn dưới thân Nhung Hách cương tới phát đau, hắn mút đầu lưỡi Sở Mộ thêm mấy cái, tới khi nó tê dại mới lui ra, lấy mỡ ngựa bên cạnh ra móc một khối lớn bôi lên dương v*t nổi đầy gân xanh, số còn lại thoa lên huyệt nhỏ của Sở Mộ.

“Mộ Mộ…” Cuối cùng Nhung Hách cũng mở miệng nói một câu, giọng nói trầm thấp dịu dàng mang theo dục vọng khó nén.

Sở Mộ khẽ đáp một tiếng, y che mặt lại, lau khô nước mắt vừa chảy ra vì quá thẹn thùng trên mặt, để lộ đôi mắt đỏ bừng từ kẽ tay.

Sau khi nhận được sự ngầm đồng ý, Nhung Hách cầm lấy dương v*t chống lên cửa huyệt mềm mại, một hơi cắm thẳng vào.

Cảm giác căng đau do đột ngột bị lấp đầy ập tới, Sở Mộ cuộn tròn cả ngón chân lên, huyệt thịt tham ăn xoắn chặt lấy dương v*t, Nhung Hách sung sướng thở dài một hơi, trong lúc chờ Sở Mộ thích ứng lại nắm lấy mắt cá chân y, hôn lên từng tấc da thịt, để lại một hàng dấu vết hồng nhạt.


Sở Mộ bị nhột vặn vẹo thân thể, lại vô tình khiến cây đồ vật kia của Nhung Hách tiến vào càng sâu.

“A…” Quy đầu cọ qua điểm mẫn cảm, Sở Mộ không nhịn được kêu một tiếng.

Tiếng rên rỉ của Sở Mộ vẫn luôn rất nhỏ, mềm mại khiến lòng người sinh ra tiếc thương, từ cánh môi khẽ hé có thể nhìn thấy đầu lưỡi hồng mềm lấp ló bên trong.

Nhung Hách vắt chân y lên hông mình bắt đầu thao tới, đôi chân trắng nhỏ tạo nên sự đối lập với vòng eo cường tráng màu lúa mạch, lắc qua lắc lại trên không trung.

dương v*t nhỏ xinh giữa hai chân không biết đã ngẩng đầu lên tự bao giờ, quy đầu hồng nộn dính đầy chất lỏng nhớp nháp, Nhung Hách nắm lấy nó cố ý dùng vết chai trên tay cọ qua lỗ nhỏ, Sở Mộ mở to đôi mắt mê mang, đưa tay bắt lấy tay Nhung Hách lại bị nam nhân nắm lại, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Lúc trên giường Nhung Hách vẫn trầm mặc cúi đầu chuyên tâm thao y, trong yết hầu phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.

Mỗi lần nam nhân đều đâm vào thật mạnh, tựa như muốn đâm xuyên qua người Sở Mộ, bộ lông đen rậm theo đó cọ lên cái mông non mịn khiến da nơi ấy đỏ bừng một mảng, vừa đau vừa ngứa.

Một tầng hơi nước phủ lên đôi mắt trong veo, Sở Mộ sụt sịt, “Đau, nhẹ một chút…”
Nhung Hách dần thả chậm nhịp, quy đầu cọ lên điểm mẫn cảm, khoái cảm nhanh chóng từ xương cụt lan nhanh ra khắp người Sở Mộ, chất lỏng chảy ra trên dương v*t ngày càng nhiều, Sở Mộ muốn lấy tay kia chạm vào nhưng động tác của Nhung Hách còn nhanh hơn, lúc y còn chưa kịp chạm tới đã lập tức ghì lấy cái tay đó ấn lên giường.

Sở Mộ ấm ức nhìn chằm chằm hắn, Nhung Hách hôn hôn lên khóe mắt an ủi y, động tác thao lộng dưới thân vẫn không ngừng nghỉ.

dương v*t không được an ủi khiến Sở Mộ bất giác vặn vẹo thân thể, dán sát người Nhung Hách cọ cọ dương v*t lên bụng hắn.

Mỡ ngựa tan ra trong huyệt đạo hòa cùng dịch ruột bị ép ra ngoài, nhỏ giọt lên thảm, tiếng nước dính nhớp cùng tiếng bạch bạch khi va chạm trộn lẫn vào nhau, trong lều ngập tràn hương vị tình dục.

Nhung Hách mau chóng đâm rút thêm mười mấy cái nữa, tay vẫn nắm chặt lấy tay Sở Mộ sau đó bắn vào điểm mẫn cảm của y, từng luồng tinh dịch bắn vào thành ruột, huyệt đạo Sở Mộ đột nhiên xoắn chặt, dương v*t không được chạm tới giữa hai chân cũng bắn ra theo đó, tinh dịch loãng phun đầy bụng hai người.

Huyệt đạo kẹp Nhung Hách cực kỳ sướng, hắn hít sâu một hơi, dương v*t lập tức cứng trở lại, nhẹ nhàng đâm vào rút ra mấy cái.


Sở Mộ bị làm tới run rẩy, hiển nhiên không ngờ bản thân sẽ bị thao tới bắn như vậy, đôi mắt trong veo bị tình dục xâm chiếm đến không thấy rõ, mê mang nhìn chằm chằm Nhung Hách.

Nhung Hách thả tay Sở Mộ ra, dịu dàng nói: “Mộ Mộ, ôm ta.


Phản ứng của Sở Mộ có hơi trì độn nhưng vẫn nghe được rõ ràng, y nghe lời vòng tay ôm lấy cổ Nhung Hách, ngay sau đó bị nam nhân bế lên, dương v*t căng cứng tiến thẳng vào chỗ sâu nhất, Sở Mộ dựa đầu vào vai Nhung Hách nhè nhẹ hít thở.

“Không… đừng mà…”
Nhung Hách biết là y đang thoải mái, hơi đẩy hông lên.

Thời gian lần này so với lần trước còn lâu hơn, trong lều một mảnh cảnh xuân, ánh nến lay lắt in bóng hai thân thể quấn quýt nhau lên màn che, tiếng rên rỉ ngọt ngào hòa cũng tiếng thở dốc của nam nhân, từng đợt từng đợt, mãi một lúc lâu sau mới lắng xuống.

Sở Mộ mệt tới không muốn động đậy, ý thức dần trở nên mơ hồ, y chỉ nhớ được Nhung Hách ôm mình đi tắm, lúc y sắp ngủ kia thì hình như có nhét thứ gì đó vào hậu huyệt y, như y quá mệt mỏi nên cứ thế thiếp đi.

Nhung Hách hôn hôn trán y, kéo y ôm vào ngực rồi cũng đi ngủ.

Gió ấm thổi qua trong mộng, cảnh xuân dào dạt.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi