ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Phó điện chủ phân phó nói:

- Ngũ trưởng lão, trốn đi, thừa dịp người khác không chú ý, chuyển tới Chí Tôn Kim Thành nơi đó. Nếu như bọn hắn không chiếm được ngọc phù, cũng đừng có xuất hiện. Nếu như đạt được ngọc phù, cùng bọn hắn làm giao dịch.

Ngũ trưởng lão vội vàng bước lên phía trước:

- Xin mời phó điện chủ phân phó!

- Chúng ta yêu cầu không cao, hai bảo vật là đủ. Chỉ cần bọn hắn nguyện ý giao dịch, chúng ta không ra lên tiếng, nếu như không nguyện ý, lập tức tin tức truyền ra. Nhưng, muốn bảo vật gì, là do chúng ta định đoạt.

- Nếu như bọn hắn giả ý đồng ý, sau đó đổi ý thì sao?

- Mời ba vị truyền nhân của bọn họ tới Làm khách.

Vạn Đạo Thần Giáo nơi đó đang sốt ruột chờ đợi, Khoái Kiệt lại chậm chạp chưa hề đi ra, bọn hắn muốn đi đến điều tra, lại lo lắng gây nên chú ý.

Không bao lâu, bọn người Hứa Thừa n đã xuất hiện tại chỗ cửa thành Tây Bộ, làm ngụy trang đơn giản, nhìn như tán tu, ra vẻ bình tĩnh đi tới cánh rừng. Đầu tiên là liên hệ đến tộc nhân, sau đó mời thành chủ đến.

Thành chủ của Chí Tôn Kim Thành, Hứa Đức Diệu nhận được tin tức, vội vã gấp gáp trở về.

Hắn rất phấn chấn, càng nhiều hơn chính là cảnh giác.

Lúc này đột nhiên tiến vào Thượng Thương cổ thành, khẳng định sẽ gây nên hoài nghi.

Mà, tin tức này chẳng mấy chốc sẽ truyền ra cổ thành, gây nên náo động lớn, nếu như hắn tự mình tiến vào, tộc nhân ở lại bên ngoài liền sẽ gặp nguy hiểm.

Mà đi đến thì dễ, đi ra lại rất khó.


Phải làm sao bây giờ đây?

Trước tiên đưa bọn người Thiên Kỳ về Kim Thành, sau đó xin mời các lão tổ toàn thể xuất quan, tới nghênh đón.

- Ha ha, chúc mừng Hứa thành chủ, đạt được ngọc phù.

Một thanh âm kiềm chế từ trong cánh rừng truyền đến, để đám người Kim Thành đang hưng phấn bỗng nhiên biến sắc.

Ngũ trưởng lão mặc áo choàng đi tới:

- Tại hạ là Ngũ trưởng lão của Đại Quang Mang Thần Điện, tên Doãn Đông. Không cần khẩn trương, ta là phụng mệnh phó điện chủ, đến đây chúc mừng.

- Bùi Thiên Lam đưa tin tức ra tới?

Hứa Thiên Kỳ đã hiểu.

Người của Đại Quang Mang Thần Điện đều am hiểu tốc độ, nếu như muốn truyền tin tức ra, tự nhiên sẽ nhanh hơn bọn họ.

- Có ý tốt ta xin nhận, chuyển lời đến phó điện chủ, sau này sẽ đến nhà thăm.

Hứa Đức Diệu cũng đã hiểu.

Nhận được tin tức lại không lộ ra, ngược lại là đến đây chúc mừng, hiển nhiên là có âm mưu.

- Hứa thành chủ khách khí, thời điểm đi qua không cần mang lễ vật quá nhiều, hai kiện là được.

Ngũ trưởng lão cười khẽ, người biết chuyện nói chuyện chính là nhẹ nhõm.

- Hai kiện?

Bọn người Hứa Thiên Kỳ khẽ nhíu mày.

- Tặng quà coi trọng cái vừa lòng đẹp ý, ta nghĩ Hứa thành chủ hẳn là có thể làm tốt. Lúc ta tới, phó điện chủ còn phân phó, nếu như các ngươi muốn đi đến, liền mau chóng hành động, chờ tin tức truyền đến liền phiền toái. Còn nữa, các ngươi cứ việc yên tâm đi vào, chuyện bên ngoài cũng đừng có nhớ mong. Ba vị công tử, có thể tạm thời gửi vào Đại Quang Mang Thần Điện chúng ta.

Ngũ trưởng lão nói rất mịt mờ, nhưng ý tứ ai cũng hiểu.

Đây là muốn tạm giam Hứa Thừa n, Hứa Như Lai, cùng Hứa Thiên Kỳ làm con tin.

Chờ sau đó Hứa Đức Diệu đến nhà bái phỏng, sau khi đưa trước ‘lễ vật vừa lòng đẹp ý’, bọn hắn sẽ suy nghĩ thêm thả người.

Sắc mặt các tộc lão Kim Thành lập tức âm trầm xuống, muốn phản bác, nhưng ngẫm lại uy danh của Đại Quang Mang Thần Điện, cùng cục diện mẫn cảm bây giờ, chỉ có thể nhịn xuống.

Ngũ trưởng lão nhẹ giọng cười nói:

- Đại Quang Mang Thần Điện chúng ta hẳn là coi trọng cấp bậc lễ nghĩa nhất trong các hoàng đạo Thương Huyền, ba vị công tử sẽ nhận chiêu đãi rất tốt ở nơi đó, Hứa thành chủ không cần phải lo lắng.


Hứa Đức Diệu vùng vẫy một lát, cắn răng nói:

- Thiên Kỳ, các ngươi theo Ngũ trưởng lão đến Đại Quang Mang Thần Điện làm khách.

- Ba vị công tử, xin mời? Thế cục bây giờ vi diệu, kéo dài thêm một phần, liền nhiều thêm một phần nguy hiểm, đừng lại chậm trễ.

Ngũ trưởng lão đưa tay mời.

- Phụ thân, mọi người hãy ý an toàn.

Hứa Thiên Kỳ không có kiên trì, mặc dù rất không nguyện ý bị doạ dẫm, nhưng vì tài nguyên bên trong Thượng Thương cổ thành, chỉ có thể nhận mệnh.

Chờ sau khi bọn hắn rời khỏi, Hứa Đức Diệu lập tức phân phó:

- Đại trưởng lão, các ngươi mau rời khỏi, về Kim Thành xin tất cả Thánh Tổ xuất quan, mang lên Bảo khí trấn tộc, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến Thượng Thương cổ thành.

Chú ý ẩn nấp, không nên tùy tiện lộ diện, trước tiên hãy ẩn núp đến chỗ cửa thành Đông Bộ chờ lấy.

- Thành chủ, chính ngài đi đến?

- Chính ta có thể ứng phó. Đi mau, chờ đến khi tin tức công khai, Chí Tôn Kim Thành chúng ta sẽ biến thành mục tiêu công kích, các ngươi ở lại nơi này rất nguy hiểm.

- Thành chủ, ngài ngàn vạn lần phải cẩn thận.

Đại trưởng lão biết tình huống khẩn cấp, không cần phải nhiều lời nữa.

Lúc này, hai người Hồng Nguyệt trưởng lão chật vật trốn tới, nghiêm mặt tìm tới đội ngũ Kim Thành, xin lỗi vì đã không thể bảo trụ đầu lâu Tổ Kỳ Lân.

- Khương Phàm...

Sắc mặt Hứa Đức Diệu nhanh chóng âm trầm, đồ hỗn trướng, chuyện làm lớn bụng nữ nhi của ta còn chư có tìm ngươi tính sổ, lại còn dám đánh cướp chúng ta, muốn chút mặt hay không!


Sau khi bọn người đại trưởng lão bí mật rút lui, Hứa Đức Diệu đã lập tức bay lên không, lao thẳng đến Thượng Thương cổ thành.

Náo nhiệt lại thoáng an tĩnh tại thành khu Tây Bộ hỗn loạn.

Các phương đều không hiểu thấu mà nhìn một màn này.

Tiến vào?

Không sợ sau khi nhận áp chế sẽ bị người khác săn giết sao?

Chí Tôn Kim Thành muốn bảo vật đến điên rồi? Hay là của truyền nhân bọn hắn bị giết, thành chủ đi đến báo thù?

Phó giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo sốt ruột, các phương đã bắt đầu chú ý, nếu như bọn người Khoái Kiệt không thể truyền tin tức tới trước khi đi ra, hắn rất khó lại thuận lợi tiến vào Thượng Thương cổ thành.

- Nhanh đi, nhanh nhanh nhanh.

Các cường giả thần giáo âm thầm cầu nguyện.

Nhưng... sau ba giờ, tin tức liên quan tới ngọc phù đã truyền ra cổ thành, nhanh chóng dẫn bạo Tây Bộ.

- Thượng Thương cổ thành kinh hiện Thái Võ Nhân Hoàng điện, bên trong có Thái Tổ sơn, Thiên Phạt Kiếm, Nhân Hoàng giáp, di cốt Nhân Hoàng còn có dư uy, hoàn chỉnh không thiếu sót.

- Bên trong Thái Võ Nhân Hoàng điện xuất hiện năm miếng ngọc phù có thể giải trừ áp chế của Thượng Thương cổ thành.

- Khương Phàm đạt được hai miếng ngọc phù, Vạn Đạo Thần Giáo, Chí Tôn Kim Thành tất cả đạt được một miếng, một tên tán tu sau khi đạt được đã quy thuận Tru Thiên Thần Điện.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi