ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Quái vật to lớn lại lần nữa xuất hiện, đang ở ngay sau lưng.

Bạch Tai là sát thủ thân kinh bách chiến, tính cảnh giác cực cao, trong chớp mắt, hắn lập tức quay người, đỡ lấy đầu lâu khổng lồ đồng thời xoay chuyển, không có chút trì hoãn nào.

Đầu lâu xoay chuyển, trực diện với quái vật, cốt đao hơn ba mươi mét cứng cỏi sắc bén, mở ra mê vụ, đánh thẳng đến quái vật.

Quái vật nháy mắt phanh lại, tám đầu xúc tu tráng kiện cường đại, hướng phía xương Đao Hoàn đi vòng qua.

Gần như đồng thời, trong sương mù lại lần nữa cuồn cuộn, liên tiếp xông ra hai con quái vật to mọng, bao viên tới phía đầu lâu, đột nhiên lại tấn mãnh, đầu lâu lập tức quấn quanh rắn rắn chắc chắc, cũng dùng tốc độ nhanh nhất quấn chặt lấy hai đầu cẳng tay.

Mắt thấy cốt đao đã phải bổ tới phía trước quái vật, nhưng bởi vì cánh tay bị kiềm chế, nên đã cưỡng bức dừng lại, ngay sau đó bị quái vật phía trước vung lên xúc tu cuốn lấy.

Rống...

Ba con quái vật hét lớn, thân thể to lớn che mất cái đầu lâu hơn năm mươi mét, bọn chúng cứng cỏi, lực lượng mạnh kinh người, cơ hồ muốn sống sờ sờ xoắn nát đầu lâu, giác hút xúc tu càng khuấy động vòng xoáy mãnh liệt, thôn phệ cốt khí bên trong hài cốt.

- Ngu xuẩn, các ngươi chọn sai đối thủ rồi.

Đáy mắt Bạch Tai chợt hiện huyết quang, cốt khí toàn thân sôi trào trong nháy mắt, mặc cho giác hút không ngừng liên tục hấp thu.

Răng rắc... Răng rắc...

Ba con quái vật điên cuồng nhúc nhích, hai mươi tư cái xúc tu quấn quanh các khớp nối, tùy thời có thể phá giải đầu lâu, tiếng xương nứt thanh thúy chói tai để cho người ta rùng mình.

Khương Phàm và Hướng Vãn Tình đứng ở bên trong đầu lâu, đều cảm thấy cảm giác áp bách giống như ngạt thở.


Răng rắc...

Sau mấy hơi ngắn ngủi, toàn bộ khung xương bỗng nhiên sụp ra, toàn bộ vỡ vụn, ba con quái vật mở ra cái miệng to như chậu máu, lao tới phía Bạch Tai, Khương Phàm, Hướng Vãn Tình.

- Đâm!

Mái tóc dài của Bạch Tai bay loạn, hai con ngươi rướm máu, đưa tay thét lên một tiếng ra lệnh, cốt khí tràn vào trong thân thể quái vật trước đó lập tức ngưng tụ, hóa thành lưỡi kiếm sắc bén, bỗng nhiên quấy một phát trong cơ thể bọn chúng.

Rống...

Ba con quái vật đồng thời kêu rên, xúc tu nhào tới đã hỗn loạn tại chỗ.

- Chém!!

Bạch Tai khống chế hài cốt vỡ vụn, ngưng tụ thành ba mươi sáu chuôi cốt đao mười mét, lưỡi kiếm sắc bén, cuồng kích khung trời, ba con quái vật bị chém giết vô tình.

Tiếng kêu thảm thiết hùng hồn trong nháy mắt đã dừng.

Thịt nát đẫm máu vẩy xuống đầy trời.

- Không...

Bên trong vùng đất ngập nước truyền đến tiếng gào thét bi phẫn, một lão gia hỏa núp trong bóng tối muốn rách cả mí mắt, đó là chiến sủng hắn nuôi.

Lỗ tai Bạch Tai khẽ nhúc nhích, khóa chặt vị trí, khống chế cốt khí đầy trời, ngưng tụ cốt mâu bén nhọn, tràn ngập đất trời đánh xuống.

- Ngươi dám giết sủng vật của ta, ngươi chán sống rồi. Vụ Hải Cuồng Kích!

Lão giả trợn mắt trừng trừng, hai tay cuồng vũ, khống chế pháp trận được bố trí tỉ mỉ dâng lên cường quang, mê vụ đầy trời nhận phải dẫn dắt, nhanh chóng ngưng tụ thành chín tầng mây.

Ầm ầm...

Cốt mâu tiếp tục bạo kích, nhanh chóng sắc bén, nhưng lại bị mây mù tầng tầng ngăn chặn, uy thế tốc độ tiếp tục hạ xuống, cuối cùng bị tầng mây mù thứ chín tách ra.

- Lão phu khống chế mảnh mê vụ này đã ba năm, còn chưa từng có người nào dẫm vào ta mà đào thoát.

Lão giả lên cơn giận dữ, chiến sủng vất vả bồi dưỡng nửa đời vậy mà lại chết như vậy, hắn khống chế pháp trận, dâng lên lên mê vụ ngập trời, muốn đám gia hỏa kia triệt để bị vây ở trong lĩnh vực.

Nhưng... sau khi Bạch Tai phóng thích cốt mâu liền nhanh chóng lao xuống, đánh tới vùng đất ngập nước, lần theo giọng lão giả giết tới đây.

- A?

Lão giả phát giác được vấn đề ở phía sau, nhưng cốt khí dâng trào đã sát mặt đất đang nhanh chóng lao tới, đánh thẳng vào tâm pháp trận mai táng trong vũng bùn.

Cùng lúc đó, cốt mâu đầy trời một lần nữa cùng Bạch Tai thành lập liên hệ, tiếp tục bạo kích.


Mây mù tán loạn, lão giả ngưng tụ con ngươi, bị cốt mâu xuyên thủng đến vỡ nát.

- Là ta chủ quan.

Bạch Tai xin lỗi, mang theo bọn người Khương Phàm nhanh chóng xuyên qua mê vụ, cố ý không có xử lý thi thể tản mát trong vùng đất ngập nước.

Khương Phàm và Hướng Vãn Tình thì bắt đầu cảnh giác, còn không có chính thức tiến vào Đọa Lạc Thiên Quốc liền gặp phải nhân vật nguy hiểm như vậy, có thể nghĩ đến bên trong có bao nhiêu hỗn loạn.

Sau khi bọn hắn rời khỏi không lâu, mấy bóng đen đã đuổi tới nơi này, nhìn quái vật toái thi đầy đất, lập tức để lại vết tích chỉ dẫn, cũng yên lặng đuổi tới.

Ầm ầm...

Bạo tạc mãnh liệt quanh quẩn sâu trong mê vụ.

Sâu trong vùng đất ngập nước, hơn mấy ngàn vạn con cóc phun ra bọt khí kịch độc, nổ tung trong đất trời, chặn đánh bọn người Bạch Tai.

Nơi này có thi cốt đầy đất, đều là gia hỏa không may bị độc chết.

Bạch Tai khống chế hài cốt, ngưng tụ thành xương toa kín không kẽ hở, cường thế xuyên qua độc chướng, chính thức xuyên qua vùng đất ngập nước.

Lân cận vùng đất ngập nước chính là phiến hoang dã thê lương, phạm vi khổng lồ, khắp nơi đều có yêu hoa tà ác, tỏa ra ánh sáng u lãnh, có thể ảnh hưởng ý thức của con người.

Nơi này cơ hồ không có vật sống khác, nhưng có rất nhiều đạo tặc tà ác.

Bọn hắn ở lại nơi này là chờ đợi 'con mồi' xông vào Thiên Quốc.

Ví dụ như thương đội, ví dụ như kẻ chạy nạn.

Tóm lại, bất kỳ vật sống gì xuất hiện trong tầm mắt bọn hắn đều là mục tiêu đi săn cả.

Thân phận gì, bọn hắn không quan tâm.


Chỉ cần đánh thắng được, tuyệt đối không buông tha.

Bọn người Bạch Tai mới xuất hiện liền bị rất nhiều cuồng đồ ẩn nấp trong hoang dã tiếp cận, lộ ra ánh mắt tham lam.

Chỉ bằng ba người, vậy mà có thể xuyên qua vùng đất ngập nước?

Lấy kinh nghiệm của bọn hắn, đây không phải là tử thương thảm trọng bên trong vùng đất ngập nước, chỉ may mắn còn sống sót ba kẻ, chính là thực lực bọn hắn rất mạnh, mang theo vũ khí đặc biệt.

Nhưng bất kể như thế nào, nếu đã đi ngang qua vài trăm dặm tại vùng đất ngập nước, khẳng định đều tiêu hao rất lớn.

Có thể thử một chút!!

Nhưng... Không chờ bọn hắn bắt đầu hành động, Bạch Tai đã đột nhiên lao xuống, nhấc lên cốt khí ngập trời, hóa thành lít nha lít nhít cốt mâu, cuồng oanh loạn tạc đối với hoang dã trước mặt.

Một đám cuồng đồ còn chưa kịp hành động, bị vô tình oanh sát.

Huyết nhục văng tung tóe, tiếng kêu thảm liên miên.

Cử động tàn nhẫn, lập tức trấn trụ xa xa cuồng đồ.

- Hoa Cốt, Bạch Tai? Là phó cung chủ Vô Hoa cung!

Có người nhận ra thân phận của Bạch Tai liền lặng lẽ ẩn lui, đánh không lại, không chọc, chờ chút.

Bạch Tai mang theo Khương Phàm đi ngang qua hoang dã, năm lần liên tục lao xuống, oanh sát cuồng đồ đang ẩn núp, chẳng quản ngươi có ý đồ gì, chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt thì cứ giết chết trước lại nói.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi