ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Chỉ là tra được thân phận? Người không có tin tức?

- Lâm Ngữ Linh không hỏi qua, nhưng từ trong ý thức của nàng có thể nhìn ra, Đại Diễn Thánh Chủ - Tô Thiên Sóc hẳn là đã bí mật điều tra qua, cũng biết chút tình huống.

- Tô Niệm thức tỉnh linh văn lúc nào, cảnh giới bây giờ là như thế nào?

Đế Tử tự mình hỏi.

- Tô Niệm lúc hai tuổi đã liền thức tỉnh bản thân, tốc độ tăng cảnh giới cực nhanh, tại thời điểm cuối cùng khi Lâm Ngữ Linh nhìn thấy Tô Niệm, đã là Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên.

Tất cả trưởng lão nội tông âm thầm hít một hơi, tốc độ như vậy đơn giản là nghịch thiên.

Tuy nhiên, Thiên Hậu là chủ động luân hồi, mang theo ký ức, mang theo thực lực, mà linh văn vô cùng có khả năng tại vấn đề Thánh Vương thậm chí Thánh Hoàng, tốc độ như vậy cũng hợp tình hợp lí.

Có một trưởng lão nội tông nói:

- Muốn đuổi bắt Thiên Hậu, chẳng lẽ còn muốn bắt Tô Thiên Sóc?

Trưởng lão bên cạnh lập tức phản bác:

- Còn ngại đắc tội thánh địa không đủ triệt để sao?

Trưởng lão kia lại nói:


- Dù sao cũng đã đắc tội, còn kém lại bắt một cái?

Hai người đang muốn tranh luận, Đại trưởng lão đã đưa tay ngăn lại, xin chỉ thị giáo chủ:

- Nếu như đã nháo đến thế này, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ dở nửa chừng, nhất định phải bắt lấy Thiên Hậu! Về phần tổ sơn, đã đắc tội, lại đắc tội một lần cũng không sao.

Đế Tử không nói, chỉ nhìn giáo chủ, chờ đợi quyết định của hắn.

Giáo chủ trầm mặc một lát, rốt cuộc cũng tỏ thái độ:

- Đại Diễn thánh địa bị hủy, Lâm Ngữ Linh bị bắt, Tô Thiên Sóc khẳng định sẽ rời khỏi tổ sơn, tiến về Đại Diễn sơn mạch. Tổ sơn hẳn là sẽ cảm giác bây giờ chúng ta cũng đang khẩn trương ứng phó, không dám tùy tiện lộ diện, lại không dám ra tay với Đại Diễn thánh địa, chúng ta vừa vặn lợi dụng cơ hội này, tới đó mai phục! Bắt lấy Tô Thiên Sóc, hỏi ra tình huống của Thiên Hậu.

Nhị trưởng lão nhìn thấy giáo chủ cho phép, lập tức nói:

- Xin giáo chủ để cho ta lập công chuộc tội, ta nhất định tự mình mang Tô Thiên Sóc về!

Giáo chủ nói:

- Mặc dù Tổ sơn đoán được chúng ta sẽ không lại tập kích Đại Diễn thánh địa, nhưng vẫn phải cẩn thận. Chờ sau khi phó giáo chủ Dịch Thương Đồ trở về, các ngươi cùng nhau hành động.

Nhị trưởng lão vội vàng nói:

- Tô Thiên Sóc chỉ là cao giai Niết Bàn cảnh mà thôi, ta một bàn tay đã có thể bắt được! Xin giáo chủ tin tưởng ta, ta và Lục trưởng lão có thể hoàn thành nhiệm vụ!

- Ngươi xác định? Hành động lần này, tương đương với việc chúng ta chính thức đáp lại lời tuyên chiến của tổ sơn, nếu như ngươi muốn làm liền phải một mẻ hốt gọn người trong Đại Diễn thánh địa, một kẻ cũng không thể giữ!

Đối với chuyện Sát Sinh Tiễn giáo chủ vẫn canh cánh trong lòng, nếu muốn tuyên chiến, cũng không có cái gì tốt lo lắng, trực tiếp đồ Đại Diễn thánh địa, để tổ sơn xem thái độ của hắn, cũng đã hiểu Vạn Đạo Thần Giáo bọn hắn không dễ chọc.

Nhị trưởng lão trịnh trọng tỏ thái độ:

- Ta sẽ cầu xin Thánh Tổ Điêu gia chúng ta, mời ra Phong Ma Chiến Kỳ. Chỉ cần ra tay thì có thể phong cấm ngàn dặm sơn hà, bọn hắn ai cũng trốn không thoát!

Giáo chủ vừa nhìn về phía Lục trưởng lão, chờ đợi hắn tỏ thái độ.

Lục trưởng lão hơi do dự, nói:

- Ta sẽ cầu xin Thánh Tổ Vương gia chúng ta, tế ra Huyết Mẫu!

Giáo chủ thần giáo uy nghiêm nói:


- Đây là cơ hội cho các ngươi lập công chuộc tội, nếu như bắt được Tô Thiên Sóc, tha mạng cho các ngươi, nếu như thất bại, đừng trách ta không cho Thánh Tổ gia tộc của các ngươi mặt mũi!

Đại trưởng lão nhắc nhở:

- Các ngươi tốt nhất nên nhanh chóng hành động. Tính toán thời gian, bây giờ Tô Thiên Sóc cũng đã nhanh đến Tây Bộ rồi.

Nhị trưởng lão, Lục trưởng lão lĩnh mệnh lui ra, lại đi thẳng đến tổ từ của riêng tộc mình.

Ngũ trưởng lão nhìn Lâm Ngữ Linh hấp hối trong phòng.

- Còn giữ không?

- Bây giờ nàng còn đang ghi chép hết thảy xung quanh?

- Miễn là còn sống, huyết châu sẽ ghi chép. Nếu như mặc kệ, huyết châu sẽ hao hết tính mạng của nàng, cho đến chết.

- Một nữ tử thánh địa nho nhỏ, dám tính toán Vạn Đạo Thần Giáo, tự gây nghiệt. Ném tới trong địa lao, để huyết châu mài chết!

Tại thời điểm Vạn Đạo Thần Giáo 'Coi trời bằng vung' chuẩn bị săn bắt Tô Thiên Sóc, Khương Phàm đã vượt qua đại dương mênh mông đến gần Tân Hải Tây Bộ.

Chí Tôn Kim Thành đã từng hùng cứ Tân Hải lại một lần nữa nở rộ lên kim quang lộng lẫy, giống như rơi xuống đại dương mênh mông, chiếu khắp Tân Hải cùng hải dương.

Mặc dù trong chiến tranh lúc trước đã tổn thất nặng nề, đã không còn là hoàng tộc, nhưng mượn danh khí Hứa Như Lai, Hứa Đức Diệu và những người sống sót vẫn có thể trở lại tổ địa, trù hoạch kiến lập lên Chí Tôn Kim Thành mới.

Muốn trở lại hoàng tộc rất khó, nhưng ít ra dưới cục diện trước mắt, chỉ cần bọn hắn không chủ động gây chuyện, liền không có ai đến mạo phạm.

Khương Phàm tính toán bái phỏng Hứa Đức Diệu, thừa cơ đến bí mật hợp tác, nhưng không đợi đi đến Chí Tôn Kim Thành, lúc ở ngoài thành hắn đã biết được tin tức Đại Diễn thánh địa bị Vạn Đạo Thần Giáo hủy diệt.


- Vạn Đạo Thần Giáo bị thần kinh à, chẳng lẽ tra được Thiên Hậu rồi?

Khương Phàm tuyệt đối không nghĩ tới, tại thời điểm tổ sơn tập kết thánh địa Thương Huyền uy hiếp các phe, Vạn Đạo Thần Giáo lại còn có thể làm ra cử động điên cuồng như vậy.

Đơn giản là không quan tâm.

Bây giờ, nguyên nhân mà hắn có thể nghĩ tới, chỉ có Thiên Hậu!

Vạn Đạo Thần Giáo bắt đầu điều tra Thiên Hậu, cũng đã tra được Đại Diễn thánh địa!

- Chuyện đã xảy ra vào sáu ngày trước. Nhanh đi Đại Diễn thánh địa, có lẽ còn có thể đụng tới Thiên Hậu.

Khương Phàm thực sự không bình tĩnh được nữa.

Mặc dù Thiên Hậu đã tận lực xa lánh Đại Diễn thánh địa, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn rất coi trọng đoạn thân tình kia. Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng đến tình cảnh sau khi Thiên Hậu nhận được tin tức.

- Bây giờ đi Đại Diễn thánh địa còn dùng cái gì, hẳn là đi Vạn Đạo Thần Giáo!

- Hẳn là Thiên Hậu sẽ đi Đại Diễn thánh địa xem xét tình huống thương vong, sau đó lại đi Vạn Đạo Thần Giáo, chúng ta mau chóng đi qua, tới đó ngăn cản Thiên Hậu.

- Ngăn cản??

- Ta hiểu rất rõ nàng, nàng mà điên đến thì sẽ không quan tâm gì cả. Chuyện này, tốt nhất nên để chúng ta xử lý!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi