- Sở Phong Trần, lên đi!!
Các cường giả Vạn Đạo thần giáo phấn chấn hô to, tất cả khói mù quét sạch sành sanh, bọn hắn kích động đến sôi trào nhiệt huyết.
Đây không phải thần giáo bọn hắn dùng tài nguyên bồi dưỡng, mà là Bắc Thái Đế Quân tự mình mở cho ra cho hắn.
- Khương Phàm, ngươi chuẩn bị xong chưa?
Sở Phong Trần dâng lên lôi quang ở hai tay, lôi quang cũng không chói mắt, ngược lại có chút mông lung, tán loạn giữa huyết nhục hài cốt, để hai tay kia bàng trở nên vô cùng thần bí, phảng phất tuỳ tiện có thể đè sập thiên địa, đánh tan vạn loại võ pháp.
- Giao ra thánh cốt một khắc này, đã bắt đầu!
Khương Phàm khống chế tám mươi mốt tòa Đại Sơn Thượng Cổ, đưa tay chấn động, núi lớn oanh minh, giống như siêu cấp chiến binh đến từ Thượng Cổ, không thể phá vỡ, hoành hành vô địch, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên đánh về phía Sở Phong Trần.
Oanh
Sở Phong Trần đạp động xiềng xích, lập tức hành động, hai tay mông lung lại nặng nề, hắn hét lớn một tiếng, vung mạnh quyền xuất kích, cùng với tiếng vang đinh tai nhức óc, ngọn núi lớn đối diện đầu tiên bị đánh tan trong nháy mắt.
Núi lớn tới có bao nhiêu tấn mãnh, lui có dứt khoát bấy nhiêu.
Toàn trường kinh hô, đối với tràng cảnh tan tác trận đầu của Thiên Nhân Chiến Khu, thì ngay bây giờ tất cả mọi người đều rõ ràng cảm nhận được sự cường hãn của Sở Phong Trần.
Ầm ầm!
Sở Phong Trần dữ dội xuyên qua tám mươi mốt tòa Đại Sơn Thượng Cổ chặn đánh, ngang nhiên giết tới trước mặt Khương Phàm.
Đánh đâu thắng đó, rung động toàn trường.
Sở Phong Trần trực diện với Khương Phàm, Hoang Lôi bảy màu mông lung ở hai tay tại thời khắc này đã trở nên rõ ràng, cường quang chói mắt, lôi uy cuồn cuộn, hư không xung quanh đều giống như muốn vỡ ra.
- Đánh với ta, ngươi còn muốn trốn ở phía sau tảng đá? Không thể nào!
Sở Phong Trần vung mạnh quyền cuồng kích, ngay cả phiến thiên địa đều bắt đầu lay động, loại khí tức kia, sức chấn động kia, để cho người ta thần hồn bất ổn, muốn đi theo sụp ra.
Hai tay Khương Phàm phồng lên, nhiệt huyết cuồn cuộn, Bát Hoang Chiến Trụ giống như dung nham nóng hổi quán chú cánh tay, nắm đấm.
Trong nháy mắt đã đánh ra ngàn vạn cực cảnh, ngạnh kháng Sở Phong Trần.
Bạo khởi nắm đấm, tử khí cuồn cuộn, giống như sao chổi sáng chói đang đập xuống.
Ầm ầm!!
Đại La sơn lay động lịch liệt, xiềng xích xung quanh đều loạt soạt giòn vang.
Hai người đều theo đó mà run rẩy, nhưng ai cũng không có lui bước, mà trong chớp mắt đã liên tiếp huy động quyền cước.
Rầm rầm rầm!
Khương Phàm, Sở Phong Trần dã man giết tới cùng một chỗ, khẩn thiết va chạm, từng tiếng điếc tai.
Lôi uy cuồn cuộn, bá Liệt Cuồng dã, xé rách không gian.
Tử khí mãnh liệt, cương mãnh như đao, đất trời run rẩy.
Hai người càng đánh càng cuồng, đánh tới cực hạn, năng lượng tàn phá bừa bãi che mất Đại La sơn, thậm chí còn lan đến dãy núi xung quanh.
Số lượng lớn cường giả không thể không tháo chạy, là vì loại khí tức này mà cảm thấy tim đập nhanh.
- Thật mạnh!
Tất cả thiên kiêu nhân kiệt hoàng đạo đều có chút ngạc nhiên.
Sở Phong Trần không chỉ có thế công mãnh liệt, tốc độ lại tấn mãnh, giống như hoành hành ở trong hư không.
Khương Phàm thi triển Lăng Thiên Thuật, mạnh hơn Thiên Bằng nhanh chóng để lại tàn ảnh đầy trời.
Từ các dãy núi xung quanh trông qua, bọn hắn tựa như hai đoàn lôi triều đang di chuyển, không ngừng va chạm, tỏa sáng chói mắt, không gian đổ sụp, cảnh tượng cực kì khủng bố.
Rất nhiều người đã tái nhợt sắc mặt, không hổ là Thánh Vương Thiên phẩm quyết đấu, thật sự đáng sợ.