ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

Ôm được mười chín khối tại Đại La sơn, sau khi nổ ba khối, còn lại mười sáu khối.

Ánh mắt mọi người nhanh chóng nóng như lửa, đồng loạt tập trung vào bảo cốt Khương Phàm liên tiếp dẫn ra từ trong Thông Thiên Tháp.

Đây cũng không phải đơn giản là xương cốt tùy tiện tháo ra từ bên trên di thể Thánh Vương, mà là bọn hắn dùng dược liệu đặc thù, dung hợp máu tươi Thánh Vương, dung luyện mà thành Bảo khí, một ít bên trong đó còn lưu lại linh hồn Thánh Vương.

Đều là năng lượng nguyên mà tất cả hoàng đạo dùng để duy trì pháp trận, càng là chí bảo bảo vệ tổ từ.

Lúc trước Tu La dùng một đao bổ Vạn Đạo Thần Giáo, tiếc nuối nhất chính là bảo cốt Thánh Vương đều bị Đại Tư Tế thu vào trong tổ từ mang đi.

- Kiều Hinh, Vô Hối, Khương Diễm, Khương Uyên, Triệu Thời Việt, mỗi người một khối bảo cốt Thánh Vương. Khương Quỳ, Khương Qua, các ngươi không cần, trước tiên luyện hóa hoàn toàn năng lượng đế cốt cùng đế huyết. Mục tiêu của các ngươi là Thánh Vương cảnh.

Khương Phàm chiếu cố đám Phượng Hoàng của hắn đầu tiên, bảo cốt Thánh Vương không thể dùng để biến đổi thăng hoa linh văn, nhưng khí tức Thánh Vương bên trong có thể tăng lên sức chiến đấu cực lớn, thời khắc tất yếu còn có thể làm vũ khí.

Kiều Vô Hối và những người đuợc chọn phấn chấn nói lời cảm tạ, cẩn thận từng li từng tí thu lại.

- Khương Bá, di cốt Chu Tước giao cho ngươi, thăng hoa linh văn, tăng lên cảnh giới.

Khương Phàm giao Chu Tước dực cho Khương Bá, thuận tay còn cho hắn một khối bảo cốt Thánh Vương.

Thời điểm Khương Bá tiếp nhận di cốt cùng bảo cốt Thánh Vương, tâm đều mềm xuống, hắn không có nhiều lời, chỉ là gõ gõ ngực, xem như cho Khương Phàm cam đoan.

- Các huynh đệ đều đang chờ ngươi.

Khương Diễm ở bên cạnh nhẹ nhàng một câu, cũng làm cho Nhân Hoàng hoàng triều kiêu ngạo như Khương Bá đây có sự cảm động chưa bao giờ xuất hiện qua.

- Hàn Ngạo, Khương Bân, Lý Dần, mỗi người một khối bảo cốt Thánh Vương, tận lực kích phát lực lượng Hồn Thiên Linh Bảo của các ngươi. Chu Thanh Thọ không cần, ngươi có cơ duyên trong Trạch Thiên Các.

Khương Phàm lại lấy ra ba khối bảo cốt, đưa cho bọn người Hàn Ngạo đang mang theo mặt mũi tràn đầy mong đợi.

Ba người Hàn Ngạo liên tục nói cám ơn, chỉ là nắm bảo cốt Thánh Vương ở trong tay mà đã có cảm giác trĩu nặng ép tay.

Cái này không chỉ là ban ân, mà còn là trách nhiệm, mang ý nghĩa Khương Phàm đối kỳ vọng rất cao đối với Hồn Thiên Linh Bảo mà bọn hắn khống chế, cũng hi vọng bọn họ có thể mau chóng mạnh lên.

- Kim Bằng, Kim Hống, Tô Lăng, Luân Hồi Huyết Sư. Các ngươi hàng không nổi năng lượng trong này, khi dùng ngàn vạn lần phải cẩn thận.

Khương Phàm giao bốn khối bảo cốt cho khế ước thú của Thiên Hậu, mặc dù bọn chúng không có vũ khí như Hồn Thiên Linh Bảo chống cự năng lượng của bảo cốt Thánh Vương, nhưng nương theo khế ước với Thiên Hậu, có thể chậm rãi hấp thu.

Mà, hắn cần thông qua bọn khế ước thú này biến đổi kích thích Thiên Hậu trưởng thành càng nhanh.

- Còn lại ba khối bảo cốt Thánh Vương, ta giữ lại trước, ai cần thì sẽ cho người đó.

Khương Phàm Không thể nào phát đết được, nếu không rất dễ dàng để cho người ta hoài nghi không công bằng, để lại mấy khối cạnh tranh là tốt nhất.

Long Cốt Cự Ngạc và Huyền Quy hạ miệng, mặc dù tiếc nuối, nhưng cũng không tiện há miệng muốn.

Hai huynh đệ Khương Dương và Khương Hách khẽ nhíu mày, không có chúng ta sao?

- Ta còn có chút di thể Bán Thánh, hai mươi khối thánh cốt.

Khương Phàm lấy di thể Bán Thánh săn giết được cùng trên người thánh cốt bọn hắn từ trong Thông Thiên Tháp ra, lại hấp dẫn thiêu đốt kích tình của đám người.

Hai huynh đệ Khương Dương, Khương Hách có chút động thân, bây giờ hẳn là có bọn họ.

Bọn người Độc Cô Sát của Huyết Kiếm đường đứng ở phía sau cùng, trơ mắt nhìn, hâm mộ càng rung động.

Chênh lệch, thật sự là quá chênh lệch!

Trước đó bọn hắn sinh sống tại thành khu thứ năm của hoàng thành, cũng coi là gặp qua bao nhiêu tràng diện lớn, nhưng cùng với những gì ở trước mắt so ra thật sự là quá hổ thẹn.

Cho dù là tại Xích Thiên hoàng thành, loại thành lớn kia của Thương Huyền, thánh huyết, thánh cốt, đều là tồn tại giống như cấm kỵ, xuất hiện một giọt một khối đều có thể dẫn phát oanh động, cảnh giới Bán Thánh càng là ngưỡng vọng tồn tại mà bọn hắn luôn muốn.

Đến chỗ Khương Phàm nơi này, vậy mà đều là đầy đất!

Về phần trước đó bọn hắn muốn đánh cược tôn nghiêm tranh thủ đan dược, bên trong Sí Thiên giới thì là đến trình độ tùy tiện dùng.

Những chuyện này đều giống như là đang nằm mơ.

- Huyết Kiếm đường, năm khối thánh cốt.

Khương Phàm phân ra năm khối thánh cốt, đầu tiên chào hỏi Huyết Kiếm đường ở phía sau cùng.

Số lượng lớn ánh mắt đồng loạt đảo qua, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, không nghĩ tới Khương Phàm lại chủ động chiếu cố cái đội ngũ mới chiêu đến này, huống chi còn có chỗ bẩn.

Bọn người Độc Cô Sát cũng theo bản năng mà nhìn lại về phía sau, ai đây??

Chào hỏi ai đây?

- Chính là các ngươi, nhìn cái gì đó! Còn không mau đi đón lấy!

Bên cạnh có người thúc giục.



- Chúng ta?

Độc Cô Sát sững sờ, toàn thân nổi lên sơn sóng nhiệt, gấp gáp lại hoang mang rối loạn đi đến phía trước.

Khương Phàm giao năm khối thánh cốt to lớn đến trên tay Độc Cô Sát, rất tùy ý nói một câu:

- Năm khối, chính các ngươi tự phân.

Độc Cô Sát kinh ngạc nhìn bảo cốt trên tay, con mắt đều nóng lên, lại bất chợt ẩm ướt.

Sống nửa đời người, cũng coi là biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi phong phú, sành sỏi, nhưng giờ khắc này cảm xúc lại cuồn cuộn, suýt chút nữa nghẹn ngào.

Khương Phàm nhắc nhở:

- Thánh cốt tuy tốt, nhưng năng lượng quá mạnh, phối hợp với đan dược để sử dụng, có cần trực tiếp liên hệ gia chủ Lưu gia.

- Ừm! ừm mừm ừm!

Độc Cô Sát dùng sức gật đầu, mím chặt môi lại không biết nói cái gì.

Bọn người Độc Cô Kiếm Ma lại có vẻ mặt phức tạp, đều cho rằng mình là nhân vật râu ria, trong vòng năm tháng đều có ý tứ kết giao cùng những người khác, không nghĩ tới Khương Phàm lại trực tiếp cho năm khối bảo cốt.

Cái này không chỉ là ban ân, cũng là một loại tán thành, càng là làm cho những người khác nhìn, để người bên trong Sí Thiên giới biết, Huyết Kiếm đường thuộc về nơi này, không phải nhân vật râu ria.

Độc Cô Kiếm Ma tính cách quái gở lại lãnh ngạo, nhưng giờ khắc này vẫn còn có chút tin phục.

Cái này là mị lực nhân cách chăng.

[Quyển thứ ba, bắt đầu!

Vạn Thế Thần Triều!

Sí Thiên có thần! Man Hoang có đế!

U ảnh khôi phục! Tinh Linh diệu thế!

Khi lời cầu nguyện của chúng sinh vang vọng Thương Huyền, khi ánh sáng tổ sơn chiếu thấu hư vô, Chư Thần từng ngày điên cuồng rung động Thiên Khải bách (trăm) tộc!

Khi hoàng đạo bãi bỏ chiến ước bay lả tả khắp đất trời, khi tiếng hoàng tộc gào thét vang vọng Chư Thiên, mất khống chế chiến tranh đã tàn phá bừa bãi tổ địa chúng sinh!

Cửu Thiên chết, phương bắc kịch biến.

Hắc ám xâm nhập, Liệp Thần Thương xuất hiện.

Đế tộc tám phương toàn diện khôi phục, Thiên Khải bách tộc gào thét Cửu Châu.

Tên Vạn Thế đúc thành uy lực Thượng Thương, tiếng Chu Tước huýt dài tỉnh lại chuông tang tồn vong!

Chiến tranh! Hủy diệt!

Sinh tồn! Quật khởi!

Chiến tranh thật sự... Kéo ra đại mạc như máu... Quyển thứ ba, chính thức mở sách!!…]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi