ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

- Không phải. Là con... Không muốn thành thân.

Lăng Vi lắc đầu, có thể do nàng tâm cao khí ngạo, cái gọi là thanh niên tuấn kiệt của Thiên Mộng đảo, nàng thật chướng mắt.

- Con đối với hắn, bây giờ còn có... ừm... Ý nghĩ?

- Không có... Vẫn luôn không có...

- Vậy là tốt rồi, giữa các ngươi là không thể nào.

- Nữ nhi... Biết.

- Đi xuống đi, đừng lại có bất kỳ liên hệ nào cùng Dương Biện.

- Phụ thân, Thiên Kiếm Thần Tông tới, là phó tông chủ Phó Hành Không.

- Ở đâu??

- Phía dưới.

- Vừa tới sao? Nhanh ngăn Dương Biện lại, đừng để bọn hắn đụng phải.

- Thời điểm Dương Biện vừa mới lên tới, đã thấy bọn hắn.

Lăng đảo chủ bất đắc dĩ thở dài, cuộc sống an ổn của Thiên Mộng đảo xem như chấm dứt.

- Mời lên sao?

- Đương nhiên phải mời, cho bọn hắn một lời giải thích.

Lăng đảo chủ ngồi nghiêm chỉnh, không muốn đắc tội Thiên Kiếm Thần Tông, càng không thể để Thiên Kiếm Thần Tông hiểu lầm.

Nếu như thế giới mới thật bộc phát nguy cơ, Thiên Mộng đảo còn muốn tới đó tị nạn đây.

- Lăng đảo chủ, hân hạnh.

Không lâu sau đó, Phó Hành Không cùng với cởi mở cười nói, phong độ nhẹ nhàng đi đến, đi theo phía sau chính là Bằng Vương, cùng Phó Tiêu Dao khôi ngô.

Lăng đảo chủ tranh thủ thời gian đứng dậy, nhiệt tình nghênh đón.

Ở trước mặt thế lực cấp hoàng đạo, 'Chuẩn hoàng tộc' như Thiên Mộng đảo bọn hắn này thật sự không dám khinh thường.

- Ta vừa mới nhìn thấy Dương Biện cứ như vậy rời khỏi? Lăng đảo chủ thật sự là tốt tính nhỉ, nếu đổi lại là ta, thì đã vây hắn ở chỗ này, để Hải Thần đảo đến chuộc người.

Khi Phó Hành Không đang nói chuyện, ánh mắt lại lưu ý Lăng Vi ở bên cạnh.

- Ai, Thiên Mộng đảo không thể trêu vào Hải Thần đảo. Mạo muội hỏi một chút, vì sao Dương Biện lại muốn trêu chọc Lăng Vi cô nương?

- Đừng nói nữa, gặp sắc nảy lòng tham, mưu đồ làm loạn.

- Thật sao? Hắn đường đường là đại thống lĩnh Hải Thần đảo, còn không đến mức lỗ mãng như thế này chứ?

Phó Hành Không lưu ý đến sắc mặt đôi phụ tử này, mơ hồ cảm giác trong này có bí mật gì đó.

- Không nói gạt ngươi, là Dương Biện muốn thông gia cùng Thiên Mộng đảo chúng ta, chúng ta từ chối, hắn muốn cướp tân nương, vừa mới bị ta đuổi đi.

Lăng đảo chủ không dám giấu diếm, tận lực bày ngay ngắn thái độ.

- Thông gia? Cùng Lăng Vi cô nương?

- Đều xử lý tốt, không cần ngài phí tâm.

- Ta cứ cho rằng Lăng Vi cô nương đã thành thân.

- Ai, xác thực hẳn là đã sớm thành thân, nhưng đứa nhỏ này tâm cao khí ngạo, một mực liền kéo lấy.

- Vị Đan Thánh kia cũng không xứng với Lăng Vi cô nương?

Phó Hành Không còn tưởng rằng sau khi Lăng Vi mời vị Luyện Đan sư kia thì đã sớm thành thân nữa, nếu không sao có thể giữ được đối phương.

- Đan Thánh? Đan Thánh gì??

- Năm đó Lăng Vi cô nương mang vị Thiên phẩm Luyện Đan sư kia từ Hải Thần đảo đi, chẳng lẽ hắn còn chưa tới Đan Thánh?


Trong lòng Lăng Vi hoảng hốt, vội vàng nói:

- Hắn... Hắn đã rời khỏi, hắn chỉ ở nơi này chờ đợi hai năm liền đi.

Trong lòng Lăng đảo chủ cảm thấy kỳ quái, còn có Đan Thánh?

Còn mang về nhà rồi?

Hai năm?

Đều đã giấu kẻ nào chứ?!

Nha đầu này còn có bao nhiêu chuyện giấu diếm hắn?

- Rời khỏi? Hắn đi đâu?

Phó Hành Không nhẹ nhàng thở ra, thì ra nơi này không có Đan Thánh.

- Không rõ ràng.

Phó Hành Không không tiếp tục tra hỏi, sau khi đơn giản khách sáo vài câu, ngược lại nói:

- Nếu Lăng Vi cô nương còn chưa thành thânh, không biết có hứng thú đến Thiên Kiếm Thần Tông hay không?

Lăng Vi hoảng hốt, tranh thủ thời gian cầu cứu phụ thân.

Lăng đảo chủ cố gắng tươi cười:

- Tiểu nữ tuổi đã lớn, không xứng với anh hùng nhân kiệt thần tông.

Phó Hành Không đột nhiên cười nói:

- Tuổi tác không là vấn đề. Các đệ tử ưu tú Thiên Kiếm Thần Tông chúng ta lúc đầu đều say mê tu luyện, sau Niết Bàn cảnh mới có thể cân nhắc thành thân. Ví dụ như tằng tôn ta đây, bây giờ gần năm mươi, mỗi ngày bận bịu tu luyện, còn không có cưới vợ.

Trong lòng Phó Tiêu Dao khẽ động, đánh giá đến nữ hài mỹ lệ khí chất không linh trước mặt này.

Lăng Vi cố gắng tươi cười, nhưng ánh mắt lại không ngừng liếc nhìn phụ thân.

Lăng đảo chủ uyển chuyển từ chối nói:

- Tiêu Dao công tử thiên phú phi phàm, danh chấn Thần Dụ Chi Hải, tiểu nữ thật sự không xứng với.

Phó Hành Không cười nhạt nói:

- Lăng đảo chủ, Thần Dụ Chi Hải bây giờ đã khác với dĩ vãng, ngươi phải hiểu được biến báo.

Ngôn ngữ không nhiều, lại hàm ẩn phân lượng cực nặng.

Nụ cười trên mặt Lăng đảo chủ có chút cứng ngắc, trong lúc nhất thời vậy mà không biết nên ứng phó như thế nào.

- Từ trên vị trí địa lý đến xem, Thiên Mộng đảo ở biên giới bản đồ thế giới mới, nếu quả thật có một ngày như vậy, Thiên Mộng đảo chỉ sợ dữ nhiều lành ít. Lăng đảo chủ làm đảo chủ, trách nhiệm là gánh vác sinh tử của Thiên Mộng đảo cùng ba tòa Không Mộng đảo ở phía dưới, hẳn là nên sớm làm chuẩn bị.

- Mà tại Thần Dụ Chi Hải này, bất luận là vị trí hay là thực lực, nơi an toàn nhất không thể nghi ngờ chính là Thiên Kiếm Thần Tông chúng ta.

Phó Hành Không vẫn một bộ dáng nhàn nhã an tĩnh, nhưng ý tứ trong lời nói lại càng ngày càng rõ ràng, cũng càng ngày càng nặng hơn.

Nụ cười cứng ngắc trên mặt Lăng đảo chủ từ từ tản ra.

Đây là muốn để hắn dùng thông gia đổi hòa bình?

Chỉ sợ không chỉ là như vậy.

Rất có thể là Phó Hành Không lo lắng bọn hắn thật sự liên minh cùng Hải Thần đảo, cho nên sớm ra tay, bắt lấy Thiên Mộng đảo trước tiên.

Phó Hành Không lại nói:

- Nếu như Lăng đảo chủ nguyện ý, Phó Hành Không ta có thể thay mặt Thiên Kiếm Thần Tông làm quyết định, cho phép Thiên Mộng đảo cùng Không Mộng đảo, chuyển dời đến vùng hải vực Thiên Kiếm Thần Tông khống chế kia, vị trí cụ thể do các ngươi tới chọn.

- Cái này... Ha ha... Cái này dù sao cũng là chuyện lớn, ta cần thương lượng cùng các trưởng lão trên đảo.

- Ha ha, không vội không vội, ta gần đây vừa vặn cũng rảnh, đến phía dưới Không Mộng đảo ở tạm mấy ngày. Chờ các ngươi làm xong quyết định, lại cùng ta bàn bạc.

Phó Hành Không cố ý ở lại nơi này, muốn bức Thiên Mộng đảo làm quyết định giữa bọn hắn cùng Hải Thần đảo.

Lăng đảo chủ khách sáo lấy đứng dậy đưa tiễn.

- Lăng Vi cô nương, đưa chúng ta một chút?

Phó Tiêu Dao đặc biệt mời.

Lăng Vi bất đắc dĩ, chỉ có thể đi theo ra.

Đám người rời phòng, trên đường câu được câu không trò chuyện với nhau, bỗng nhiên, Phó Hành Không lại hỏi.

- Lăng Vi cô nương, cô nương vừa mới nói vị Thiên phẩm Luyện Đan sư kia đã ở chỗ này hai năm?

- Là ở một thời gian.

- Giữa các ngươi hẳn là có chút hiểu rõ?

- Hắn không trao đổi nhiều cùng ta, chỉ là ở chỗ này luyện đan dược hai năm.

- Hắn không có đề cập qua sư phụ cùng lai lịch?

- Hắn luôn luôn có ý thức giấu diếm.

Lăng Vi rất cảnh giác nói.

Phó Hành Không có nhiều thâm ý nhìn nàng một cái, không hỏi thêm nữa.

Lăng đảo chủ đưa ánh mắt hỏi thăm Lăng Vi, Luyện Đan sư gì??

Lăng Vi lắc đầu, bây giờ không tiện nói rõ.

Nhưng... Khi bọn hắn thuận thang trời, trở lại thạch điện, toàn bộ lại đều ngây ngẩn cả người.

- Phó tông chủ, còn nhớ ta không? Ha ha, Nhị đệ Dương Biện, Lục Du!

Khương Phàm đứng chắp tay, nhìn Phó Hành Không giáng lâm, lộ ra nụ cười tươi quái dị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi