ĐAN ĐẠI CHÍ TÔN

 

 Nhưng, khi Quang Mang Thần Tôn đang nghênh kích Cửu Thiên Thần Tôn, trước một khắc, hư không bên cạnh hắn lại đột nhiên vặn vẹo, Vạn Giới Môn ầm vang mở ra. 

 - Đi!! 

 Đông Hoàng Toại dữ tợn, giống như điên cuồng mở rộng cánh cửa, đẩy ra sóng triều không gian. 

 Không gian như những sóng lớn vỗ cao vạn trượng, kịch liệt cuồn cuộn, một con Minh Hoàng toàn thân đều là đầu lâu giương cánh gáy to, đuổi giết Đông Hoàng Toại. 

 Là Khương Quỳ!! 

 Tại thời khắc Quang Mang Thần Tôn giết tới, Khương Quỳ nhét một quả tim rách rưới trong lồng ngực mình. 

 Đây là trái tim của Tru Thiên Thần Tôn bị Liệp Thần Thương đánh xuyên, trước đó một mực không có cam lòng dùng, còn muốn dùng để săn giết Thánh Hoàng, nhưng giờ khắc này chỉ vì cứu Thiên Hậu! 

 Khương Quỳ sôi trào huyết khí khắp toàn thân, Minh Hỏa thiêu đốt, liệt diễm cuồn cuộn như là đốt cháy Cửu Thiên Thập Địa, hắn chưởng khống trái tim Tru Thiên Thần Tôn tiến hành diễn biến thảm liệt. 

 Quả tim này mặc dù đã bị phá toái, còn tràn ngập khí tức sát phạt của Liệp Thần Thương, nhưng chung quy vẫn trái tim của Thần Linh, thần huyết ở bên trong có thể so với đại dương mênh mông, giờ phút này theo Khương Quỳ toàn lực diễn hóa, nó đã biến thành một thanh huyết kiếm, sau đó... Bị Khương Quỳ dùng Minh Hỏa đốt lên... 

 Huyết Kiếm bị thiêu đốt, huyết quang chiếu thấu Thương Thiên, như là trái tim Thần Linh nở rộ lần sau cùng, khí tức quá kinh khủng. 

 Sắc mặt Quang Mang Thần Tôn hơi biến đổi, bởi vì hắn rõ ràng đã nhận ra thần uy, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn mặc kệ kẻ tới là ai, mặc kệ là tình huống như thế nào, hắn liền bóp lấy Thiên Hậu đẩy đi qua, muốn bức bách đối thủ rút lui. 

 Nhưng... Khương Quỳ không có bất kỳ cái ý tứ ngừng lại gì, hắn vỗ cánh bạo kích, đuổi giết Quang Mang Thần Tôn. 

 Trái tim nở rộ đến cực hạn, Huyết Kiếm như trảm thiên diệt địa, huyết quang vô tận chiếu đầy hư không, hỏa diễm thậm chí còn hình thành hư ảnh của Tru Thiên Thần Tôn. 

 Phốc!! Keng!! 

 Huyết Kiếm bổ cơ thể Thiên Hậu ra, lại bổ vào bên trên cẳng tay Quang Mang Thần Tôn. 

 Cánh tay trái chỉ còn xương cố trắng xóa, không thể chịu được sát lục huyết kiếm này, liền vỡ vụn ngay tại chỗ. 

 Khương Quỳ trùng kích quá mạnh, đến mức căn bản không hãm lại được, toàn bộ đều đụng phải trên thân Quang Mang Thần Tôn. 

 - A a a… ! 

 Quang Mang Thần Tôn gào lên đầy đau đớn, toàn thân bộc phát ánh sáng bành trướng, như là có hàng tỉ tia lôi đình hoành kích giữa thâm không. 

 Khương Quỳ biến thành Minh Hoàng, vờn quanh thân thể tàn phế của Thiên Hậu, ngạnh kháng ánh sáng bạo kích. 

 Trong nháy mắt, hắn bị ánh sáng cuồng bạo trùng kích đánh bay ra ngoài, Minh Hỏa bị dập tắt, hài cốt bị vỡ vụn, như muốn bị thần uy làm cho bốc hơi. Minh Hoàng đặc chất tương đương với quỷ vật Địa Ngục, kiêng kỵ nhất thế công như thế này, ngay cả linh văn Quanh Minh cảnh giới Thánh Hoàng đều có thể uy hiếp được hắn, huống chi là Quang Mang Thần Tôn. 

 Tuy nhiên, Khương Quỳ đã liều chết cướp lại được Thiên Hậu! 

 - Trở về!! 

 Đông Hoàng Quỳ ngạnh kháng với sóng triều ánh sáng, không để ý bị ánh sáng oanh đến toàn thân phun tung toé cả máu, hắn điên cuồng tế lên mười một cái quan tài đá, diễn biến mười một đạo ngấn Không Gian, giống như là xiềng xích hoành kích, cuốn lấy Khương Quỳ, kéo vào Vạn Giới Môn. 

 Ầm ầm!! 

 Vạn Giới Môn ầm vang khép kín! 

 Cửu Thiên Thần Tôn lại giết tới tại thời khắc này, điên cuồng phát động trọng quyền, như là vạn dặm hư không áp súc đến cùng một chỗ. 

 Quang Mang Thần Tôn bị Huyết Kiếm chém vào mà chấn loạn thế công, rắn rắn chắc chắc nghênh đón đòn bạo kích của Cửu Thiên Thần Tôn. 

 Lồng ngực hắn bị Liệp Thần Thương đánh xuyên hai lần, bây giờ đã tán loạn tại chỗ, xương sườn xương cột sống đều bay lên tứ tán. 

 - Đều rút về Sí Thiên giới! 

 Tiếng Cửu Thiên Thần Tôn hét lớn đến rung trời, liên tiếp nhấc lên hư không trọng quyền, Quang Mang Thần Tôn bạo kích đến mấy ngàn dặm, triệt để đánh ra khỏi chiến trường. 

 Quang Mang Thần Tôn liên tiếp phản kích, cuối cùng ngược lại bị Cửu Thiên Thần Tôn đoạt lấy Quang Mang Thần Kiếm trong tay hắn, cuồng dã đâm vào trong đầu Quang Mang Thần Tôn! 

 - A a a… ! 

 Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng trong thâm không, Quang Mang Thần Tôn triệt để hỗn loạn! 

 - Thần Tôn... 

 Đông Hoàng Càn và đám người ngắm nhìn thân ảnh biến mất đang tại cuối hư không, tái tim đập loạn, đều ý thức được cái gì đó. 

 Các cường giả của Quang Mang Thần Điện lo lắng tức giận, bọn hắn chưa từng nghĩ đến Thần Tôn của mình sẽ gặp phải bi kịch như thế này. 

 - Đều vào Sí Thiên giới! Nhanh nhanh nhanh nhanh!! 

 Tại thời khắc này Cửu Thiên Thần Tôn đã triệt để kích phát ra tiềm lực sau cùng, thân thể già nua giống như đang bốc cháy lên, có thể rõ ràng nhìn thấy gợn sóng vặn vẹo, hắn tiếp tục bạo kích, liên miên bất tuyệt, đánh Quang Mang Thần Tôn không có chút uy lực chống đỡ nào tiếp tục tháo chạy. 

 - Thần Tôn!! Rút lui!! 

 Đông Hoàng Càn chứa lệ trong mắt, nghiêm nghị gọi tất cả võ giả không gian, di chuyển tất cả cường giả của Sí Thiên giới. 

 - Rút lui!! Mau bỏ đi! Tiến vào Sí Thiên giới! 

 Đan Hoàng bộc phát liệt diễm, xua tan cường địch, quát tháo tất cả những người còn đang hỗn chiến! 

 - Cản bọn họ lại! Chỉ cần Tru Thiên Thần Tôn chúng ta đuổi tới, chiến trường có thể thay đổi! 

 - Ngăn lại! Bọn hắn đều đã bị thương nặng, giải quyết triệt để bọn hắn! 

 Thánh Hoàng của Tru Thiên Thần Điện gầm thét, bổ nhào đi qua phía Hồng Hoang Thiên Long và các kẻ địch khác. 

 - Cuốn lấy bọn hắn, ai cũng đừng hòng chạy! 

 Các cường giả hoàng đạo nhao nhao bạo tẩu, hiện ra thế công hỗn loạn mà cuồng bạo. 

 - Đáng chết, trở về không được! 

 - Đi một người là được một người! 

 - Giết!! 

 Khương Bân và Lý Dần bộc phát tuyệt thế sát uy, Thiên Long liên thủ Bất Tử Điểu, liệt diễm bạo động, sát uy vô biên, giống như hai siêu cấp chiến binh hoành hành bạo kích.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi