ĐẮN ĐO - THỤY BẤT TỈNH

Thời gian phẫu thuật của Bạch Tương dài hơn gấp đôi so với dự đoán, lúc này người nhà cũng bắt đầu luống cuống, Tào Giai Giai kiên nhẫn trấn an: “Hiện tại không có tin tức chính là tin tức tốt nhất, tuy rằng thời gian dài thật, nhưng chứng minh là bác sĩ rất thận trọng khi phẫu thuật, vẫn tốt hơn nhiều so với lần đầu tiên, bác trai bác gái đừng lo lắng, hãy nghĩ đến điều tích cực.”

Tư Thừa Nam nhìn sự bình tĩnh của Tào Giai Giai, nghĩ rằng cô cũng chỉ là một đứa trẻ, lại còn được gia đình nuông chiều cho đến lớn, sao lại thành thục và lý trí thế chứ.

Anh nghĩ đến rất nhiều rất nhiều cách hành xử cũng như thái độ mà Tào Giai Giai đối đãi với cuộc hôn nhân này, nếu không phải là vì Tào Giai Giai thật sự không có hứng thú với anh hoặc không có hứng thú với hôn nhân, thì chính là tự ngụy trang quá tốt.

Cuộc phẫu thuật sau gần tám tiếng đã đi đến hồi kết, lúc bác sĩ tuyên bố tin tức tốt lành, người nhà họ Bạch đều khóc thành sông, Tào Giai Giai đứng bên kia cũng không nhúc nhích, hai mắt ngấn lệ.

Tư Thừa Nam đi qua ôm lấy cô, cô run lên trong lòng anh, đầu quả tim Tư Thừa Nam như thể bị ai đó cầm dao khứa lên một nhát vậy.

Sau đêm đó Tư Thừa Nam ở lại phòng ngủ lớn hai ngày, Tào Giai Giai không hỏi, cứ đến giờ là lại nằm bên cạnh anh ngủ.

Bạch Tương tìm được đường sống trong cõi chết lôi kéo thằng anh em nhà mình nói chuyện, “Hãy sống tốt cùng Giai Giai đi, cô ấy còn thích hợp với cậu hơn cả Thang Tư Mẫn đấy!”

Những lời này phụ huynh nhà họ Tư đã từng nói qua, rất nhiều người đã từng nói qua, Tư Thừa Nam chỉ thấy phiền, nhưng lúc này thì không, còn thấy khá chính xác.

Tư Thừa Nam lại lần nữa muốn ngẫm lại đoạn hôn nhân này, Tào Giai Giai lại không cho anh cơ hội, gần đây Tào Giai Giai bận rộn cho chuyện gia nhập của một thương hiệu thời trang Châu Âu cao cấp, Bạch Tương vừa tốt lên một chút đã vội vàng bay sang nước Pháp, cả tuần rồi vẫn chưa thấy tin tức.

Mấy ngày nay Tư Thừa Nam lại về phòng mình ngủ, Tào Giai Giai tắm xong liền lôi kéo anh đi về phía phòng ngủ lớn, Tư Thừa Nam cũng không từ chối.

Cô mua chiếc váy ngủ mới, cả bờ lưng trắng tuyết lộ ra, đường cong đẹp tuyệt.

Lúc cô bổ nhào vào lòng mình, Tư Thừa Nam vội hôn lên, môi lưỡi dây dưa, trên người Tào Giai Giai có mùi hương thiếu nữ thoang thoảng, ngọt ngào, thanh thuần, làm anh mất khống chế.

Lúc nụ hôn này kết thúc cũng là khi Tư Thừa Nam đang cắn lên đầu vú cô, Tào Giai Giai đẩy anh ra trèo lên blowjob cho anh lên đỉnh lần nữa.

Tư Thừa Nam sờ đến lạch đào nguyên của cô đã ướt dầm ướt dề, nhưng cô đã không muốn, lúc từ chối cũng rất rõ ràng, đưa lưng về phía anh mà ngủ.

“Hai lần trước là muốn giảm áp lực cho tôi, vậy lần này là vì điều gì?” Anh hỏi.

“Thấy anh muốn, nên ngậm giúp anh xuất ra, nghẹn không tốt cho cơ thể.”

“Vậy còn em?”

“Không cần anh lo.”

Tư Thừa Nam bị chọc cho tức, thật đúng là rộng lượng phóng khoáng, anh lại nhủ với bản thân cuộc hôn nhân này không phải là thật, Tào Giai Giai cũng không phải là vật sở hữu của anh, nhưng giấy đăng ký kết hôn của hai người vẫn còn trong nhà, cô thì đang nằm trên giường của chính mình, dùng miệng và ngực thỏa mãn dục vọng cho anh.

Cô không phải là người vợ danh xứng với thực của anh thì còn là gì? Giờ phút này cô lại nói anh rằng không cần lo đến dục vọng của cô, vậy là có người khác lo.

“Em có…bạn trai?” Tư Thừa Nam châm chước dùng từ.

“Không có, em cho rằng trong quá trình hôn nhân phải đảm bảo sự chung thủy về cơ thể.”

“Tôi cũng không có.” Anh giải thích.

Tào Giai Giai đưa lưng về phía anh mỉm cười, vấn đề này cô đã muốn hỏi từ lâu rồi nhưng không có thời cơ, anh chủ động vẫn là tốt nhất.

Tuy rằng không cần thiết, nhưng anh có chút ý muốn giải thích thêm, rằng dù có là ngoại tình trên thân thể hay bất cứ hình thức gì cũng đều chưa từng có, anh và Thang Tư Mẫn cũng không có bất cứ tiếp xúc tay chân nào, Tào Giai Giai không cho anh cơ hội giải thích, nắm chặt chăn ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi