ĐAN THẦN


- Nhi thần bái kiến phụ hoàng.

Tuy tuổi không quá lớn, nhưng Vũ Thân Vương lại biểu hiện ra trầm ổn xứng đáng của một vị Thân Vương, giờ phút này ở trên mặt của hắn nhìn không ra chút cảm xúc nào, bình tĩnh, thong dong tiến vào ngự thư phòng, hành đại lễ trước mặt Hoàng đế.

Lại không thấy biểu hiện bởi vì đại thắng trở về mà đắc chí vừa lòng, cũng không có bởi vì bị Trình Cung làm hỏng đại lễ mà tức giận, biểu hiện rất có khí độ.

- Tốt, rất tốt.

Hoàng đế vô cùng thoả mãn, vô cùng vui mừng khen ngợi, sau đó chỉ chỗ ngồi bên cạnh nói:

- Không có người ngoài, ngồi xuống trò chuyện cùng trẫm. Nhoáng một cái ngươi rời đi cũng hơn hai năm rồi.

Hoàng gia không có tình cảm, cho dù là phụ tử huynh đệ cũng lấy quy củ làm chuẩn, cho nên đối với chuyện đi quá giới hạn, các triều đại đều rất coi trọng, ngôi vị hoàng đế, vì quyền lợi tranh đoạt cái gì cũng có khả năng phát sinh.

- Tới nay tổng cộng là hai năm linh bảy tháng, lần này trở về không nghĩ tới biến hóa lớn như thế, vốn là quần là áo lượt phá gia chi tử không chịu nổi, hôm nay vậy mà cũng có thể lên được mặt bàn.

Vũ Thân Vương chỉ ngồi bên mép ghế, lúc này nếu như hắn lại ngồi xuống thoải mái, cái kia cũng không phải là khí độ, mà là khinh thị đối với hoàng quyền.

Tuy thời gian Vũ Thân Vương ly khai rất lâu, nhưng mà phụ tử liên lạc lại chưa từng có đoạn qua, thậm chí còn hơn cả hoàng tử khác cùng Thái tử đang ở Đế Đô.

Cũng chính bởi vì vậy, Hoàng đế càng thêm ưa thích đối với Vũ Thân Vương, cảm giác được thân thiết. Đối với sự tình hắn ở hải ngoại cũng đều tinh tường, ít nhất sự tình gì cần để Hoàng đế biết đến, Vũ Thân Vương đều sớm nói cùng Hoàng đế.

Nếu như Vũ Thân Vương không trực tiếp đem chủ đề nói đến trên người Trình gia cùng Trình Cung, hoàng thượng có lẽ còn có thể cùng Vũ Thân Vương rỗi rãnh phiếm vài câu, hỏi tình huống của hắn cùng sự tình hải ngoại một chút, nhưng nghe Vũ Thân Vương nhắc tới Trình Cung, sắc mặc Hoàng đế lập tức trầm xuống.

- Từ lần trước Tử Yên gây ra sự tình Trình Cung cưỡng gian không thành về sau, Trình Cung này giống như là thay đổi một người khác, vừa bắt đầu trẫm cũng cho rằng đây là Trình gia ở sau lưng thôi động, để cho Trình Cung này xuất đầu quấy đục đầm nước đọng của Đế Đô. Nhưng mà thời gian dần trôi qua, phát hiện không phải có chuyện như vậy, Trình Cung này ẩn dấu sâu đến mức viễn siêu tưởng tượng của tất cả mọi người, bên trên giải thi đấu tứ đại tài tử biểu hiện xuất chúng, tài hoa hơn người khiếp sợ Đế Đô, quét ngang tứ đại tài tử dương danh Vân Ca Thành. Cái này cũng chưa tính, ngày diễn ra kỳ thi cuối năm thậm chí ngay cả trẫm cũng bị hắn tính toán, dẫn động tinh lực làm ra hư ảnh Văn Thánh, làm cho trẫm không thể không phong hắn là tân khoa trạng nguyên. Trừ lần đó ra, lực lượng của hắn trong vòng một năm đột nhiên bộc phát, ở Vân Đan Tông chiến cùng Tô Liệt vậy mà trực tiếp đạt tới Siêu Phàm kỳ. Thẳng đến lúc này trẫm mới như ở trong mộng tỉnh dậy, đây hết thảy tự nhiên không thể thiếu Trình gia ở sau lưng thôi động, nhưng bản thân Trình Cung này cũng tuyệt không phải người bình thường, mà hắn che dấu sâu như thế, mục đích là gì, hôm nay trong vòng một năm điên cuồng bộc phát, ý định như thế nào?

Rất nhiều lời, Hoàng đế dấu ở trong lòng quá lâu, hôm nay nhìn thấy Vũ Thân Vương rốt cục có thể nói ra toàn bộ.

- Vốn là vẫn định để ngươi ở hải ngoại, triệt để thu phục tất cả các thế lực hải ngoại, huấn luyện ra một chi đại quân rồi trở về, nhưng Trình gia đẩy ra Trình Cung, chiêu thức ấy làm cho trẫm không thể không sớm triệu hồi ngươi, lần này ngươi trở về cũng nhìn thấy. Một năm qua Đế Đô này xảy ra chuyện gì ngươi cũng tinh tường, ngươi thấy thế nào?

Hoàng đế dù sao thân là Đế Vương, phía trước mấy câu cảm xúc hơi có chút kích động. Những chuyện này đổi thành người bình thường thì đã nổi trận lôi đình, hắn bị đè nén lâu như vậy,hôm nay nhắc tới cũng chỉ là thoáng kích động, sau đó lập tức khôi phục bình thường, nói xong lại trực tiếp nhìn Vũ Thân Vương.

Mặc kệ Vũ Thân Vương ở hải ngoại làm ra thành tích như thế nào, nhưng dù sao những chuyện này không phải Hoàng đế tận mắt nhìn thấy, chính thức gặp mặt Hoàng đế vẫn là muốn thông qua mình một lần nữa phán đoán sâu cạn của Vũ Thân Vương, giờ phút này hỏi thăm là có ý kiểm tra.

- Hung hăng càn quấy, làm càn, gan lớn, vô pháp vô thiên.

Vũ Thân Vương chậm rãi nói ra, trong ánh mắt lại mang theo vô cùng tự tin nói:

- Những này không phải giả bộ, với hắn mà nói cũng không cần giả trang, bởi vì hắn có Trình gia chống đỡ, đủ cho hắn có thể không cố kỵ. Hắn khẳng định không phải cái loại quần là áo lượt đơn giản, có lẽ hắn thích dùng vẻ ăn chơi thiếu gia làm việc, nhưng kết quả sau cùng đều là hắn được lợi, cho nên nếu ai coi hắn trở thành quần là áo lượt bình thường, cuối cùng nhất nhất định sẽ chịu thiệt. Thực lực của hắn ngược lại không đáng để lo, coi như là hôm nay hắn cố ý bới móc, nếu như không phải Trình Tiếu Thiên một mực âm thầm nhìn chằm chằm vào, người của ta đã sớm đánh chết hắn. Chỉ là ta bỏ lỡ cơ hội lần này, về sau muốn động đến hắn phải cẩn thận an bài một phen, nói một nghìn nói một vạn hắn không đáng kể chút nào, quan điểm của nhi thần vẫn như trước, đối phó Trình Cung này là đối phó toàn bộ Trình gia. Nếu như chỉ tập trung đối phó hắn, là bỏ gốc lấy ngọn, ngược lại làm cho Trình gia có cơ hội không ngừng phát triển, mượn cơ hội không ngừng đả kích người muốn đối phó bọn hắn, có lẽ đây cũng là mục đích mà Trình gia đẩy Trình Cung ra a.

- Ngươi nói những này trẫm sao không rõ, nhưng Trình gia há dễ đối phó như vậy.

Hoàng đế tựa ở trên ghế rồng có chút nhắm mắt nói:

- Tuy nói năm đó là trấn quốc thần tiên Lam Vân Đế Quốc chiến thắng, nhưng trong này cũng có nhiều sự tình khác người không biết, đồng thời cũng bởi vì đại quân Trình Tiếu Thiên quét ngang thiên hạ, hơn nữa bởi vì có một vị trấn quốc thần tiên trong đó trắng trợn giết chóc người bình thường, đã làm cho một ít tồn tại cường đại chú ý. Lúc kia cho dù trấn quốc thần tiên cũng không dám ra tay đối với người bình thường, nếu như không phải Trình gia, tình huống lúc đó thật sự rất khó nói. Trình gia có công đối với nước, nhưng công của bọn hắn quá lớn, lúc ấy trẫm liền nghĩ đến vấn đề này, nhưng mười mấy năm qua lại thủy chung không có biện pháp hóa giải. Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương hiện tại phân biệt khống chế hơn trăm vạn quân đội, hơn nữa lực ảnh hưởng ở trong quân không thua Trình Tiếu Thiên năm đó chút nào. Trình Tiếu Thiên tọa trấn Vân Ca Thành, mặc dù trẫm không ngừng cố gắng, thiên hạ này ít nhất có hơn một nửa tướng lãnh xuất thân là thủ hạ của hắn. Trình Tiếu Thiên thật cho rằng trẫm không biết sao, năm đó thời điểm hắn khống chế toàn bộ binh lực Lam Vân Đế Quốc, phía dưới có bao nhiêu người muốn khoác hoàng bào cho hắn.

Nói đến đây, Hoàng đế mãnh liệt mở to mắt, trong mắt mang theo khí phách không để cho bất luận kẻ nào dao động, xâm phạm. Đó là khí tức thượng vị, là cửu ngũ chí tôn tôn quý.

- Vì thế hắn còn chém giết mấy người, nhưng lúc ấy Trình Tiếu Thiên hắn không đồng ý, ai biết về sau hắn có thể đồng hay không ý. Cho dù hắn không có ý nghĩ này, con cháu của hắn ai dám cam đoan không có ý nghĩ này. Lam Vân Đế Quốc là thiên hạ của Chu gia ta, hoàng quyền chí cao vô thượng tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào dòm ngó, cho nên vô luận như thế nào, không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải thu hồi binh quyền Trình gia.

Giờ phút trên người này Hoàng đế tản ra một cổ khí thế quân lâm thiên hạ, duy ngã độc tôn, hắn là Hoàng đế, Hoàng đế tuyệt đối không để cho bất luận cái gì có thể uy hiếp được hắn, mặc kệ ngươi là ai, đã làm cái gì, từng có công lao gì cũng vậy.

Năm đó Trình Tiếu Thiên nhiều lần cứu Hoàng đế vẫn là Thái tử, Trình Tiếu Thiên cứu toàn bộ Lam Vân Đế Quốc, nhưng chỉ cần bọn hắn uy hiếp được hoàng quyền, vậy thì tuyệt đối không thể lưu, trong mắt Vũ Thân Vương cũng lưu lộ ra một tia thận trọng, tuy trong lòng của hắn cũng không cho rằng phụ hoàng mình vĩ đại cỡ nào, thậm chí đối với việc hắn đối đãi Trình gia như vậy cũng có chút bất mãn, tuy hắn một mực không có nói ra. Nhưng giờ khắc này, Vũ Thân Vương rốt cục ý thức được, Hoàng đế vẫn là Hoàng đế.

Trong nội tâm Vũ Thân Vương âm thầm may mắn, có nhiều thứ mặc dù là vị phụ hoàng này hiện tại thích mình nhất, toàn lực ủng hộ mình, nhưng cũng không có thể tùy ý thấu lộ. Tâm Đế Vương, ai cũng không dám nói tinh tường. Hoàng đế cho mình trở về đối phó Trình gia, cái vậy mình cứ theo đó mà làm, sau đó tiếp tục kinh doanh tốt thế lực của mình, thực lực, thế lực mới là căn bản, hết thảy đều dựa vào mình.

- Phụ hoàng anh minh, hoàng quyền không để cho bất luận kẻ nào khiêu khích, thu binh quyền là thế phải làm, phải cho Trình gia biết rõ, phụ hoàng là quân, bọn hắn chỉ là thần tử. Làm thần tử nên hiểu được đạo thần tử.

- Thu binh quyền, nói dễ vậy sao, bứt giây động rừng, cái này ngươi xem một chút.

Tuy Hoàng đế quyết tâm, nhưng khi nói chuyện này cũng lộ ra vẻ vô lực mỏi mệt, đứng dậy đi về bên cửa sổ, Vũ Thân Vương lập tức đứng dậy đi theo phía sau, Hoàng đế khoát tay, trong tay đã có mấy phần tư liệu, tiện tay giao cho Vũ Thân Vương.

Ngự thư phòng của Hoàng đế rất cao, bởi vì là tất cả mọi người biết bệ hạ thích nhìn tinh không. Nhưng không ai biết rõ, Hoàng đế bởi vì chút nguyên nhân năm đó, hắn thích đứng ở cửa sổ nhìn ra ngoài, có thể thu hết Vân Ca Thành vào mắt.

Hắn thích loại cảm giác này, thích nhìn tất cả, cao cao tại thượng bao quát chúng sinh. Chỉ là hiện tại cao cao tại thượng chỉ có mình hắn thấy.

- Trước kia thì cũng thôi đi, tuy bây giờ Trình Vũ Phi, Trình Vũ Dương còn khống chế hai trăm vạn đại quân, mấy tướng lãnh trung thành nhất của Trình Tiếu Thiên nắm giữ hơn trăm vạn quân trong cả nước. Nhưng cung ứng tiền, lương thực của bọn hắn đều đang do trẫm khống chế. Nhưng mà trẫm không nghĩ tới, không đến một năm vậy mà Trình Cung đã kiếm được mấy trăm triệu lượng hoàng kim, mà bây giờ thị trường dược liệu cả nước chí ít có bảy thành bị hắn khống chế. Đây là hắn cố ý thả ra một ít, nhưng này cùng lũng đoạn đã không có gì sai biệt. Hiện tại ngay cả quốc gia mua dược liệu cũng phải giao dịch với hắn, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, Trình gia khống chế dược liệu có thể thần không biết quỷ không hay, kiếm lấy đại lượng tiền tài, dự trữ vô số dược liệu, ngay cả thuế quốc gia cũng không bằng bọn hắn. Mà hắn khống chế được dược liệu cả nước, tùy thời có thể làm ra một ít sự tình uy hiếp quốc gia cùng trẫm.

Hoàng đế nhìn Vân Ca Thành phồn hoa, lông mày nhí lại:

- Đây mới là sự tình làm cho trẫm lo lắng nhất, Trình gia có binh quyền đã đủ đáng sợ, hiện tại lại dược liệu. . . Nguồn truyện: Truyện FULL

Vũ Thân Vương cầm tư liệu trong tay, Mập mạp sau khi xác nhập Vân Đan Tông liền đổi tên là Đan Thần Phủ, dùng hắn mà nói, bất cứ cái gì cũng có một chữ Thần, vậy mới xứng với Đại thiếu. Lúc ấy mập mạp quyết định, Trình Cung cũng không có ngăn cản. Bởi vì người bình thường coi Nhân Anh tu sĩ là thần tiên lục địa, hơn nữa cũng thích dùng chữ Thần, Tiên…, bởi vì một nhà khống chế giao dịch dược liệu, Trình Cung cũng không quản Mập mạp quá nhiều.

Bởi vì hai nhà xác nhập đầy đủ cường đại, vốn liếng hùng hậu, tài nguyên khổng lồ. Dùng không đến một năm thời gian, đã khống chế hoàn toàn thị trường dược liệu của Lam Vân Đế Quốc.

Hơn nữa ở các nơi trong cả nước thiết lập vô số thị trường thu mua, mua bán, giao dịch dược liệu đều trở nên vô cùng nóng nảy, chứ như vậy, lợi nhuận của bọn hắn so với trước kia tăng lên gấp đôi, bởi vì bọn họ mua bán đã không cực hạn ở Lam Vân Đế Quốc.

- Cái này dễ xử lý a, Hoàng gia chúng ta âm thầm ra mặt mở một cửa hàng khác đánh bại Đan Thần Phủ này, một lần nữa khống chế thị trường dược liệu cả nước không được sao. Như vậy cũng có thể đền bù hiện trạng miệng ăn núi lở của quốc gia, đồng thời cũng dần dần hủy diệt những thế lực khống chế kinh tế có thể uy hiếp Hoàng gia, về sau chuyên môn do Hoàng gia khống chế kinh doanh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi