ĐAN THẦN


Vốn chỉ là một núi nhỏ hoang dã bình thường, nhưng hôm nay đi vào bên trong lại có một cảm giác như đi vào Thánh địa, núi non trùng điệp, dòng suối uốn lượn, nước chảy róc rách, kiến trúc cao lớn vô cùng, cảnh quan kỳ lạ nhiều không kể xiết.

Tuy còn không phải là vô thượng thần thông di sơn đảo hải, nhưng trên đất bằng tạo kỳ cảnh, thác nước, ngọn núi cũng đã làm cho mọi người Lam Vân Đế Quốc mở rộng tầm mắt.

Trình Cung đối với mấy cái này thì không có chút cảm giác nào, giống như một người từng thấy biển cả bao la, lúc này nhìn thấy ao nhỏ vậy.

Vũ Thân Vương phủ mở tiệc trong Chủ Điện, nhưng lại phân ra ngoại điện cùng nội điện, bên trong nội điện chỉ thiết lập không tới ba mươi vị trí, Vũ Thân Vương ngồi ở giữa, những người khác thì ngồi ở hai bên. Ngoại điện thì có mấy trăm người, những người này chỉ có thể xa xa nhìn tình huống bên trong nội điện, nhưng chỉ cần người trong nội điện nói chuyện, thì bọn hắn có thể nghe thấy rất rõ, dù sao có thể tới đây cũng là nhân vật không tầm thường.

Giờ phút này người tiến vào bên trong nội điện dự tiệc cũng kỳ quái nhìn hai chỗ ngồi bên cạnh Vũ Thân Vương, bởi vì hai chỗ ngồi ở đằng kia, là người nhà của mấy vị lão Vương gia trong hoàng thất. Bọn hắn cũng phái người tới tham gia, đã biểu lộ coi trọng Vũ Thân Vương, cũng là nói rõ không muốn tham gia bên trong tranh đoạt.

Lại làm cho mọi người nghi hoặc chính là, dưới hai vị trí kia lại có hai vị trí trống nữa, lúc này lại không xuất hiện. Dưới hai vị trí này là bọn người Trình Cung, Chu Dật Phàm, Chu Dật Phàm vừa lúc ngồi đối diện Trình Cung. Lại làm cho mọi người không nghĩ tới chính là, bên cạnh chỗ ngồi của Chu Dật Phàm lại có thêm một vị trí, Trình Lam liền ngồi ở bên cạnh, chỉ là giờ phút này Trình Lam như là nhập định.

Ngoại trừ các đại gia tộc ra, còn có một ít quan viên khác đều tự mình đến dự tiệc, bọn hắn không phải sớm có trận doanh minh xác, mà là sớm chuẩn bị. Đương nhiên, trong đó cũng có ít người đã âm thầm liên lạc cùng Vũ Thân Vương, hoặc là bị Vũ Thân Vương mời chào.

- Nói thật, thật sự rất bội phục Trình Cung, ngươi nói có phải hắn sớm biết Vũ Thân Vương không miệt mài theo đuổi hay không, lúc ấy ta cũng cho rằng chuyện này không thể ngừng.

- Vậy thì sao. Cho dù miệt mài theo đuổi, Trình đại thiếu khẳng định cũng không sợ, ngươi không nghe Vũ Thân Vương nói tối đa cũng chỉ là lưu hắn lại sao, sau đó để Trình lão gia tử ra mặt mà thôi, nếu như đổi thành ngươi ngươi cũng sẽ không sợ.

- Kỳ thật hiện tại ta nghĩ chuyện khác, ngươi nói Trình đại thiếu tiễn đưa lễ vật gì cho Vũ Thân Vương, lễ lớn như vậy vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy.

- Ta cũng là lần đầu tiên thấy có người mang lễ lớn như vậy đến dự tiệc.

Yến hội còn chưa bắt đầu, tất cả mọi người đều nói chuyện phiếm với nhau, chủ đề đa số đều tập trung vào sự tình vừa rồi cùng lễ vật của Trình Cung. Nếu không phải đại điện này cũng đủ lớn, lễ vật kia cũng không có biện pháp tiến vào, cả đám đều rất ngạc nhiên, lễ vật lớn như vậy sẽ là cái gì chứ?

- Vũ Thân Vương giá lâm.

Nhưng vào lúc này, thanh âm thái giám vang lên, tất cả mọi người đều đứng dậy.

Ở trong Đại điện, Vũ Thân Vương ăn mặc trang phục Thân Vương, long hành hổ bộ, bước nhanh đi vào chỗ ngồi.

- Kim sư huynh, Lão tổ, mời.

Vũ Thân Vương dùng tay làm dấu mời, ý bảo tên Kim sư huynh cùng Hắc bào nhân an tọa.

Sư huynh, Lão tổ, người ở đây vừa rồi suy đoán hai vị trí này sẽ là ai, lúc này đều kinh ngạc.

Tại Nam Chiêm Bộ Châu, đạt đến Thoát Tục kỳ đỉnh phong còn không có đạt tới Thần Tiên lục địa có rất nhiều người đều tự xưng là Lão tổ, cái danh hiệu lão tổ kia thời gian dần trôi qua, một ít tán tu Thoát Tục kỳ đỉnh phong đều lấy danh xưng lão tổ mà tự hào. Đương nhiên, người có thể đạt tới cảnh giới này cũng không nhiều, hơn nữa cả đám đều tự cho mình rất cao, càng không chịu quản, cho nên người bình thường căn bản không có cơ hội nhìn thấy.

Nói như vậy, Hắc bào nhân này là Thoát Tục kỳ đỉnh phong, mà tên tóc vàng kia Vũ Thân Vương xưng là sư huynh, cái kia tự nhiên không phải nhân vật bình thường. Nhìn tư thế kia, lực lượng sẽ rất cường hãn.

Mọi người không khỏi đánh giá lại một lần nữa đối với thực lực của Vũ Thân Vương, hai người kia tùy tiện một người, cũng đủ để chống đỡ một gia tộc cường đại, hôm nay lại đi theo Vũ Thân Vương.

Có một chút người trực tiếp nhìn về phía Trình Cung, hắn muốn đọ sức cùng Vũ Thân Vương, nhưng có hai vị này tọa trấn, trừ khi Trình Cung để cho gia gia của hắn ra tay, nếu không căn bản không có cơ hội.

Trình Cung đã lưu ý Vũ Thân Vương cùng hai người này, đây coi như là lần thứ nhất Trình Cung chính thức giáp mặt cùng Vũ Thân Vương, trước kia ấn tượng đối với tiểu tử này rất mơ hồ. Bây giờ nhìn kỹ, khí thế ngược lại là có một chút, Hắc bào nhân kia là ai, tinh thần lực của mình cũng không có biện pháp điều tra, tên này không chỉ dùng hắc bào ngăn trở, bên ngoài còn có một trận pháp nhỏ ngăn tinh thần lực.

Ngược lại là đại hán tóc vàng kia, lực lượng của hắn rất mạnh, mãnh liệt vô cùng, có chút nóng rực giống như mặt trời vậy.

Quyền thế, lực lượng, chỉ muốn ngươi cầm giữ nó, ngươi có thể có được địa vị, được người khác tôn trọng. Hai người này ở Lam Vân Đế Quốc không có quyền thế gì, nhưng đầu nhập vào Vũ Thân Vương liền được tôn sùng.

Lực lượng, ta muốn lực lượng, trong nội tâm Trình Lam đang điên cuồng hò hét, điên cuồng hét lên.

- Chư vị mời ngồi, cảm tạ chư vị có thể tới tham gia yến hội, lần này chủ yếu là rời khỏi Đế Đô hơn hai năm, rất nhiều người chưa quen thuộc, mượn nhờ yến hội lần này câu thông cùng mọi người thoáng một phát, về sau giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn.

- Chúc mừng Vũ Thân Vương chinh phục trăm nước hải ngoại.

- Chúc Vũ Thân Vương thuận buồm xuôi gió.

Nói cái gì chứ chúc mừng thì ai cũng nói được, mọi người nói xong nâng chén uống cạn,hào khí lập tức trở nên náo nhiệt.

- Hoàng gia ta có thể sinh ra hài tử như ngươi, nói rõ Thái tổ phù hộ, Lam Vân Đế Quốc ta thịnh vượng, đến, cùng bản vương uống một chén.

Lúc này, có một lão Vương gia nâng chén, hưng phấn nói.

Vương gia như bọn hắn ở Lam Vân Đế Quốc cũng có một chút, thừa kế cũng có, nhưng bình thường có rất ít khống chế thực quyền, nếu như hậu đại không đặc biệt kiệt xuất thì là Vương gia tiêu dao. Vị Vương gia này so với Vũ Thân Vương thì lớn hơn ba bối phận, tuy không có thực quyền, nhưng bối phận trong hoàng tộc lại phi thường cao.

- Lão tổ, ngài nên chú ý thân thể a, ta lần này trở về mang cho ngài hai khỏa Nhân Sâm vạn năm còn có một chút trân phẩm trên biển.

Vũ Thân Vương cười cười uống một ly cùng vị lão Vương gia này.

Sau đó mấy vị trong hoàng thất nhao nhao nâng chén, thỉnh thoảng Vũ Thân Vương cũng sẽ nâng chén cùng mọi người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Dâng tặng lễ vật.

Loại yến hội này cũng như yến hội bình thường, có chương trình rất rõ ràng, như lúc nào ca múa, lúc nào uống rượu nói chuyện phiếm, lúc nào là dâng tặng lễ vật.

Đa số lễ vật của tân khách, sau khi vào cửa đã có người tiếp thu, ghi chép, dâng tặng lễ vật là một quy củ của yến hội, chủ nhân cũng sẽ đáp lễ, hiển lộ thân phận cùng khí độ của chủ nhân.

- Nam Hải hải quân Đại tướng quân Lạc Hồng Đồ phái người dâng lên hạ lễ, một chỉ Yêu Vượn đạt tới Yêu Tướng, nó đã phát bổn mạng lời thề thuần phục Vũ Thân Vương.

Lạc Hồng Đồ trấn thủ toàn bộ Nam Hải, đúng là Thống soái hải quân tối cao nhất trên danh nghĩa của Nam Hải, tuy hắn chưa hẳn có thể thật sự khống chế. Nhưng hiện tại hắn đầu phục Vũ Thân Vương, về sau sẽ rất khó nói. Hắn tự nhiên không thể tự mình đến, chỉ là phái thủ hạ tới.

Một Hắc Sắc Cự Viên cao gần hai mét, trong mắt mang theo hung quang, đi theo người tiến vào trong đại điện.

- Yêu thú cấp Yêu Tướng bậc, bị đánh bại đến phát bổn mạng lời thề thuần phục, cái kia chẳng khác nào nhiều thêm một Thoát Tục kỳ, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không phản bội.

- Cũng là bởi vì có ý nghĩa như vậy, lễ vật này mới đủ quý trọng.

- Yêu Tướng, hàng phục Yêu Tướng làm lễ vật dâng tặng, thủ bút cũng khá lớn.

- Lúc trước chỉ là mệnh lệnh cho hải quân hiệp trợ cho mười vạn đại quân Vũ Thân Vương, không nghĩ tới hôm nay Lạc Hồng Đồ đại tướng quân đã hoàn toàn đầu phục Vũ Thân Vương.

- Phần lễ vật này đủ nặng, ý nghĩa càng lớn, quyền thế bây giờ của Vũ Thân Vương cũng lớn.

Một chỉ Yêu Vượn đạt tới Yêu Tướng, cái kia chính là tồn tại Thoát Tục kỳ, Thoát Tục kỳ tuyệt đối là vũ lực đỉnh phong nhất trong thế tục. Nếu như có thể đạt tới đỉnh phong như bọn người Trình Tiếu Thiên, có thể để cho một gia tộc phồn vinh trăm năm, nếu như không có gia tộc, thì có thể làm Lão tổ một phương, khai tông lập phái.

Đánh giết Yêu thú thì dễ dàng, muốn hàng phục nó rất khó, Yêu thú càng cường đại càng khó, huống chi là Yêu thú cấp bậc Yêu Tướng.

- Khách Sơn Hắc Viên Vương, bái kiến Vũ Thân Vương, thề từ nay về sau đi theo Vũ Thân Vương, nghe theo mệnh lệnh của Vũ Thân Vương, chỉ cần Hắc Viên Vương còn sống, lời thề vĩnh viễn không thay đổi.

Thanh âm Hắc Viên Vương vô cùng trầm thấp, cúi đầu quỳ trên mặt đất, tuy ttrong ngữ khí của hắn có thể cảm nhận được một cổ oán khí nồng đậm, nhưng giờ phút này lại thật sự quy phục.

Tất cả mọi người biết rõ, chỉ cần Yêu thú phát qua lời thề sẽ không ruồng bỏ, về phần nó có oán khí như thế nào, cũng đã không trọng yếu.

- Thật sự quỳ xuống, thật sự quỳ xuống.

- Thật lợi hại, ta chỉ cần một Yêu Thú cấp chín cũng không có a.

- Ngươi đừng có nằm mộng, Yêu thú cấp chín là ngang với ngươi rồi đó. Bất quá nói thật, này nếu là thật theo Vũ Thân Vương, ngày sau Vũ Thân Vương ban thưởng một Yêu Tu làm tọa kỵ, đó cũng đủ uy phong.

- Yêu Tướng cảnh giới Hắc Viên Vương a, thực lực của Vũ Thân Vương sẽ gia tăng không ít.

- Chiêu thức ấy thật đẹp, ngay cả Hắc Viên Vương cũng thần phục, điều này nói rõ cái gì.

Chứng kiến Yêu Tướng tự xưng Khách Sơn Hắc Viên Vương này thật sự quỳ xuống, người chung quanh phát ra từng đợt sợ hãi thán phục, mà ngay cả những người ở ngoại điện cũng đứng lên nhìn vào. Có một chút càng cảm thán, bởi vì nếu có thể đạt được một Yêu thú là tọa kỵ, kia là một việc rất có mặt mũi.

Lúc này, không biết ai nhắc tới lúc trước thời điểm Trình Cung quét ngang Vân Đan Tông, đã từng dẫn theo hai Bạch Hùng đạt tới Yêu tu đỉnh phong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi