ĐAN THẦN


Vũ Thân Vương vừa tới đã minh bạch là xảy ra chuyện gì, trong lòng vừa tức vừa sợ, tức giận là không nghĩ tới Trình Cung lại dẫn lửa tới đốt nhà mình. Khiếp sợ chính là, sao Trình Cung có thể làm được.

Chẳng lẽ đám người Phong Vân Kiếm Tông này đều là ngu ngốc, chẳng lẽ bọn hắn không biết đây là kế sách di hoa tiếp mộc.

Chỉ cần bọn hắn nhằm vào Trình Cung, Trình Tiếu Thiên, thậm chí mình sẽ phối hợp bọn hắn đuổi người Trình gia ra.

Nếu như thời cơ thích hợp, thậm chí cũng có thể ra tay liên thủ cùng bọn họ, đây chính là cơ hội tiêu diệt Trình gia tốt nhất.

Nhưng mà cục diện bây giờ, rõ ràng cho thấy đầu óc đám người Phong Vân Kiếm Tông đã hư mất, giết điên rồi, căn bản mặc kệ hết thảy, chỉ có giết. Một đám gia hỏa không có đầu óc, sao Phong Vân Kiếm Tông lại phái bọn hắn đến.

Loại ý niệm này chỉ là chợt lóe lên trong đầu, nháy mắt sau đó Vũ Thân Vương cũng cảm giác được không có khả năng. Không nói trước Phong Vân Kiếm Tông là dạng môn phái gì, chỉ là mấy người này, có thể tu luyện tới Thoát Tục kỳ làm sao đần được, trong này khẳng định có vấn đề, hơn nữa vấn đề nằm ở trên người Trình Cung.

Đến cùng Trình Cung làm cái gì với bọn họ, mà có thể khiến những người này như thế? ?

Pháo hoa, chẳng lẽ có quan hệ cùng cái kia, không có khả năng, tuy mấy cái pháo hoa làm cho người ta tức giận, nhưng cũng không trở thành mất đi lý trí ah.

Vũ Thân Vương thật sự nghĩ mãi mà không rõ, nhưng hắn cũng không có biện pháp, người Phong Vân Kiếm Tông rõ ràng mất đi lý trí, hơn nữa giết nhiều người trong Vũ Thân Vương Phủ của hắn như vậy, còn hủy diệt hơn phân nửa Vũ Thân Vương Phủ, lúc này bọn hắn muốn lui cũng không được. Nếu như lui ra, người phía dưới sẽ nghĩ như thế nào, truyền đi sẽ trở thành cái gì, bởi vậy biết rõ bị Trình Cung lợi dụng, hắn cũng chỉ có thể kiên trì, bởi vậy khi thấy Trình Cung, lần đầu ngữ khí của hắn trở nên băng hàn, âm lãnh như vậy.

- Bái kiến Vũ Thân Vương, ngươi cần phải làm chủ cho ta, những thứ này quả thực coi trời bằng vung, mục không vương pháp, vậy mà muốn giết ta cùng gia gia của ta. Cái này cũng chưa tính, bọn hắn còn muốn giết Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông cùng lão bộc trung thành nhất bên người tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông. Những cái này cũng không coi vào đâu, ngươi xem một chút, bọn hắn vậy mà dám giết người T của hân Vương ngài, còn muốn hủy diệt Vương Phủ, quả thực có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

Trình Cung vô cùng kích động nói, trong khi hắn nói chuyện, Trình lão gia tử, Manh thúc cũng chạy tới.

- Lão thần bái kiến Vũ Thân Vương.

Trình lão gia tử nói, cấp bậc lễ nghĩa không thiếu một chút, làm bộ muốn hành lễ.

- Lão quốc công miễn lễ.

Vũ Thân Vương ở trước mặt Trình Tiếu Thiên cũng không dám vô lễ, vội vàng tiến lên ngăn lại, sát khí vừa rồi lập tức biến mất.

Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn không thể không nghĩ tới giết chết Trình Cung, thậm chí là hợp tác cùng những người này. Bởi vì nếu như có thể triệt để tiêu diệt Trình Cung cùng Trình gia, vậy sau này đệ nhất nhân trong quân đội của Lam Vân Đế Quốc không phải mình thì không còn ai.

Nhưng nháy mắt sau đó Trình Tiếu Thiên, Manh thúc xuất hiện, khí thế cùng áp lực trên người hai người này, lập tức làm cho Vũ Thân Vương không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu như giờ phút này hắn hơi chút hiển lộ ra ý tứ muốn đối phó Trình gia, nói không chừng đám người kia trước giết chết mình. Hiện tại toàn bộ thủ hạ của mình đang đối phó người của Phong Vân Kiếm Tông, mặc dù có Hắc Viên Vương ở bên người, nhưng mà tuyệt đối không ngăn được hai vị này.

Mà Trình Cung vừa nói, càng làm cho Vũ Thân Vương nhảy dựng, Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, hỗn đãn, trách không được hắn dám đối nghịch cùng Phong Vân Kiếm Tông, nguyên lai được Nguyên Thủy Ma Tông ủng hộ. Cái này liền phiền toái lớn.

Trong lòng hận không thể hiện tại lập tức liên hợp cùng Bành Dũng giết chết Trình Cung, nhưng cũng không dám biểu hiện, càng không dám đi làm. Bởi vì giờ phút này mình rất nguy hiểm, lúc này có cả Nguyên Thủy Ma Tông, tiêu diệt Trình gia thì không sợ cái gì, nhưng giết nhi nữ của tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông, trừ khi mình chạy trốn tới hải ngoại vĩnh viễn không trở lại, nếu không chết chắc rồi.

- Lão quốc công, Trình đại thiếu, chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng. Ân oán của các ngươi, ta cũng không muốn nhúng tay, bất quá lão quốc công đã tới nơi này, ta sẽ giúp các ngươi ngăn cản một khắc, cho các ngươi có thời gian rời khỏi.

Giờ phút này Vũ Thân Vương đã sớm tức giận đến muốn chửi mẹ, trong lòng hận không thể lập tức đập chết hai ông cháu đê tiện này, nhưng tình thế bức bách, hắn không có biện pháp nào khác.

Lần nữa bị Trình Cung đâm một dao, tổn thất đã rất thảm trọng, nếu như tiếp tục đánh tiếp, tổn thất kia liền nghiêm trọng hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Trong lòng của hắn cũng tinh tường, nếu như binh lính bình thường chết thì không sao, nhưng nếu như vũ lực đỉnh phong bên mình bị tổn thất, tổn thất kia thật sự lớn đến trình độ làm cho hắn cũng đau lòng.

Giờ phút này Vũ Thân Vương cho thấy quyết đoán của hắn, rất rõ ràng, rất trực tiếp, tuy chưa nói nếu như bọn hắn không đồng ý sẽ như thế nào, nhưng ngữ khí, thần thái đã cho thấy uy nghiêm.

Phản ứng đầu tiên của Trình lão gia tử chính là nhìn về phía Trình Cung, một màn này làm Vũ Thân Vương chấn động.

- Một khắc quá ít a, ít nhất cũng phải một nén nhang. Nếu không một đám già, trẻ chúng ta chạy chưa được bao xa đã bị giết, người khác nghe nói chúng ta đã đến Vũ Thân Vương Phủ, Vũ Thân Vương ngươi cũng không bảo vệ được chúng ta, sẽ nói Vũ Thân Vương ngươi như thế nào. Kỳ thật ta không sợ chết, chỉ sợ sau này người khác nói Vũ Thân Vương ngươi mắt thấy trụ cột quốc gia bị giết mà thờ ơ, đời sau ghi lại, như thế cũng không tốt.

Trình Cung rất nghiêm túc nói.

Vũ Thân Vương nghe xong muốn hộc máu, còn cân nhắc vì ta, ngươi còn không biết xấu hổ nói ra miệng.

Mình hiện tại hận không thể giết chết đám người này, còn một nén nhang, ngươi cho rằng đây là cái gì, chợ bán thức ăn hay sao mà còn cò kè mặc cả.

- Nếu không như vậy đi, một khắc cũng được, nhưng mà có một thỉnh cầu nho nhỏ, Vũ Thân Vương ngươi chuẩn bị cho chúng ta một ít Bảo mã, không biết có được không?

Trình Cung nghĩ nghĩ, giống như thỏa hiệp nói.

Vũ Thân Vương nghe xong, tuy cũng không thoải mái, trong lòng đang mắng cha chửi mẹ, nhưng cái này vẫn có thể tiếp nhận. Hiện tại chính là nhanh chóng tiễn đưa các ôn thần này đi, sau đó nói chuyện cùng đám người Phong Vân Kiếm Tông, mịa nó, chẳng lẽ bọn hắn trúng độc, hay là bị Trình Cung hạ dược, nếu không sao nguyên một đám ngu dốt như vậy, cái bẫy sờ sờ ra đó cũng nhìn không ra.

- Tốt, cái này bản vương đồng ý, hiện tại. . .

Vũ Thân Vương gật đầu đáp ứng.

- Đúng rồi, nhớ rõ phải là Bảo mã thượng đẳng.

Trình Cung đoạt lời bổ sung.

- Bảo mã thượng đẳng, ngươi cho rằng đây là địa phương nào, ngươi cho rằng bây giờ ngươi tới làm gì. Trình Cung, không nên kéo dài thời gian, Trình lão quốc công, nên giúp ta đã giúp, nhưng mà cũng đừng ép ta.

Vũ Thân Vương rốt cục phát nổ.

Còn Bảo mã thượng đẳng, mình tổng cộng có bao nhiêu Bảo mã thượng đẳng, hơn nữa, cho dù có cũng không có thể cho hắn.

Quả thực nói chuyện hoang đường viển vông, nhưng màn kịch tiếp theo làm hắn muốn té xỉu.

- Vũ Thân Vương, thời điểm Trình Tiếu Thiên ta đối mặt liên quân của ngũ quốc, ngàn vạn địch nhân còn không sợ, hiện tại ngươi đang hù dọa ta sao?

Trình lão gia tử trừng mắt, lực lượng Thoát Tục kỳ siêu cấp đỉnh phong trực tiếp áp bách Vũ Thân Vương.

- Ân.

Vũ Thân Vương buồn bực kêu lên một tiếng, mặc dù có chuẩn bị, nhưng mà khoảng cách gần như vậy, Trình lão gia tử không chút khách khí áp bách, khóe miệng hắn vẫn chậm rãi chảy máu.

- Làm càn.

Người đứng phía sau Vũ Thân Vương muốn động thủ.

Manh thúc, Đông Phương Linh Lung, Hách Liên Hồng Liên cũng tiến tới một bước, trong bọn họ không ai quan tâm Vương gia là cái quái gì.

Vũ Thân Vương nhấc tay trái lên, ngăn người phía sau mình lại, chậm rãi lấy tay lau khóe miệng.

- Ta có thể làm được ta đã nói, chính các ngươi nhìn xem mà xử lý, người đâu, khởi động đại trận trong một khắc.

Vũ Thân Vương nhìn Trình lão gia tử, nhìn Trình Cung, lui về phía sau từng bước một.

- Ngươi làm gì vậy, chẳng phải một khắc thời gian sao, tốt, ta đồng ý, làm gì kích động như vậy, khẩn trương như vậy làm gì. Ha ha, gia gia, chúng ta đi.

Trình Cung nói xong, cười lớn bay ra ngoài.

Hắn cũng không phải đi theo cửa sau, mà là mang nhóm người Trình lão gia tử nghênh ngang đi ra cổng trước.

- Này, cố gắng a, cứ đánh đi, nói các ngươi đần các ngươi còn không thừa nhận, thực cho rằng ta không có biện pháp đối phó các ngươi sao, xem ta đùa chết các ngươi như thế nào? Thấy không, ở đây đều là người của chúng ta, muốn giết chết ngươi dễ như trở bàn tay. Bất quá hiện tại bản đại thiếu đói bụng, muốn đi ăn cơm, các ngươi ở đây chậm rãi chơi. Các tướng sĩ, thời điểm giết địch lập công đã đến, giết một người bản đại thiếu thưởng trăm vạn lượng, giết xong mang đầu đến Trình phủ nhận thưởng. Ta đi đây, các ngươi chậm rãi chơi.

Trình Cung vừa chạy vừa nói, hắn nói truyền khắp Vũ Thân Vương Phủ, đám người Bành Dũng tức giận đến phát điên.

Âm Huy càng nhịn không được, nhưng bọn hắn bị ngăn lại, căn bản không có biện pháp thoát thân.

- Trình Cung, là Trình Cung, thế nào lại là ngươi . . .

- Giết, giết, tại sao là hắn, tại sao là hắn. . .

Nhưng làm cho đám người Bành Dũng không nghĩ tới chính là, còn có người càng kích động hơn so với bọn hắn, Hắc bào nhân cùng Tô Liệt không nghĩ tới người bọn hắn ra tay cản lại, dĩ nhiên là người muốn giết Trình Cung.

- Bành. . .

Hơi chút phân thần, Hắc bào nhân trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, áo đen trên người hắn bị đánh nát.

- Ah, Huyết Y Lão Tổ, mịa nó, quả nhiên là ngươi, thực cho rằng lão tử đoán không được là ngươi sao, vừa ngửi thấy mùi thối trên người ngươi là bản đại thiếu nhận ra ngay.

Trình Cung nhìn thấy áo choàng của Hắc bào nhân bị đánh nát, bên trong đúng là Huyết Y Lão Tổ lúc trước đào tẩu.

- Ah . . . lão tổ muốn giết ngươi . . .

- Trình Cung, ta muốn giết ngươi. . .

Tô Liệt, Huyết Y Lão Tổ đều có thù không đội trời chung với Trình Cung, mỗi ngày hai người đều nghĩ đối phó Trình Cung như thế nào, lại không nghĩ tới hôm nay giúp hắn ngăn địch nhân.

- Vũ Thân Vương, chính ngươi nhìn mà xử lý, thời gian một khắc còn chưa tới. Nếu như bọn hắn tập kích ta mà nói, hừ hừ. . .

Trình Cung nói truyền khắp toàn bộ Vũ Thân Vương Phủ.

- Huyết Y Lão Tổ, Tô Liệt, nơi này có Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, bọn hắn cũng sớm có chuẩn bị, các ngươi không muốn chết thì tốt nhất nghe bản vương nói. Hiện tại trước ngăn bọn hắn lại, đến thời gian thả bọn họ đi.

Vũ Thân Vương tức giận sắp thổ huyết, nhưng dưới tình huống không có nắm chắc không thể động thủ. Vạn nhất kết thù cùng Nguyên Thủy Ma Tông, vạn nhất Trình Tiếu Thiên không chết, những hậu quả này hắn gánh không nổi.

Tuy Huyết Y Lão Tổ, Tô Liệt hận không thể ăn thịt, uống máu Trình Cung, nhưng bọn hắn còn không có mất đi lý trí như đám người Âm Huy, Bành Dũng.

Nghe xong lời này của Vũ Thân Vương, lập tức đều dừng lại, lần nữa dây dưa cùng đám người Bành Dũng.

- Ha ha, cám ơn, các ngươi chậm rãi chơi đi. Âm Huy, Bành Dũng, các ngươi nhìn này.

Thanh âm Trình Cung lần nữa truyền đến.

- Bành bành. . .

Sau một khắc, Trình lão gia tử cùng Manh thúc đang rời khỏi cùng Trình Cung đột nhiên ra tay, lập tức đánh chết Trương Vi cùng Bành Uyên.

[/QUOTE]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi