ĐAN THẦN


Sau đó chợt nghe ai đó hưng phấn hô to một tiếng:

- Ha ha, thứ hai, thứ hai rồi, bảo mã tới tay.

- Con mẹ ngươi, đều mẹ nó tại ngươi, con mẹ nó chứ giết chết ngươi.

Thân thể Hạ Trường Mệnh hóa thành một đạo quang mang, tốc độ bạo tăng gấp đôi, lập tức xông qua, ngực của Hạ Trường Mệnh bị kiếm của Kiều Mục cơ hồ đâm thủng, thực sự bổ một cánh tay Kiều Mục xuống.

- Ah ...

Kiều Mục một tay cầm kiếm, miễn cưỡng chèo chống được, không dám tin nhìn đối thủ. Thằng này chẳng lẽ thật sự không muốn sống nữa, hắn vội vàng móc Liệu Thương Đan ra nuốt vào trong miệng.

- Hắc hắc...

Hạ Trường Mệnh một tay che vết thương, dùng hàm răng cắn đao, thò tay lấy ra một viên đan dược nhét vào trong miệng. Thời điểm hắn hai tay cầm đao lần nữa, miệng vết thương của hắn đang khép lại rất nhanh.

Giờ phút này địa phương chung quanh khác, không ngừng truyền đến thanh âm bị giết, quan trọng nhất là mỗi lần thân vệ Vũ Thân Vương bị giết, đều nương theo thành viên Huyết Chiến hưng phấn điểm số.

- Ta, đều là của ta, cũng bởi vì tên vương bát đản ngươi, xem ta giết chết ngươi như thế nào.

Khí thế Hạ Trường Mệnh như cầu vồng, lần nữa vung đao giết qua, chỉ là hắn cũng không có sử dụng đao pháp do một vị trưởng lão của Nguyên Thủy Ma Tông truyền thụ, bởi vì đao pháp kia làm hắn duy trì không nổi.

Giờ phút này Kiều Mục đứt rời một tay, chênh lệch lẫn nhau đã không có lớn như lúc đầu.

Hắn một bên gầm rú, một bên không tiếc lực lượng công kích, thời điểm Kiều Mục cần để thở, giảm xóc, hắn trực tiếp nhét vào trong miệng một viên đan dược, lại lần nữa long tinh hổ mãnh xông tới.

Sương mù dần dần tiêu tán, chiến trường cũng dần dần rõ ràng.

- Một cái, hai cái,… mười cái,… ba mươi...

- Trời ơi, tại sao có thể như vậy, đứng đấy đa số đều là người Huyết Chiến, còn lại những cái kia còn chiến đấu.

- Làm sao có thể, tại sao có thể như vậy?

Sương mù dần dần tán đi, mọi người kinh hãi phát hiện một việc, đứng đấy đa số là thành viên Huyết Chiến, chỉ có số ít bị thương nghiêm trọng, đang có những người khác giúp bọn hắn chữa thương. Mà chiến đấu bên kia không có tới mười người, vậy mà thành viên Huyết Chiến không có lên hỗ trợ, chỉ đứng ở nơi đó nhìn xem.

- Con mẹ nó, hoa khôi vốn là của ta, bảo mã vốn là của ta, đan dược vốn là của ta, đều con mẹ nó cũng bởi vì ngươi, đi chết đi...

Cá tính Hạ Trường Mệnh coi tiền tài như mạng, trở về mấy ngày nay, cùng Bàn Tử rất hợp nhau, từ đó có thể biết tính tình của hắn. Giờ phút này không lấy được chiến lợi phẩm, lại còn bị Kiều Mục dây dưa, không điên cuồng mới lạ.

Kiều Mục ở dưới luân phiên kịch chiến, lực lượng tiêu hao rất nhiều, chỉ có thể dốc sức liều mạng phòng thủ, lực lượng Cuồng Bạo Đan trong cơ thể đang dần dần biến mất. Biến mất, điều này sao có thể, Cuồng Bạo Đan có thể chèo chống ba canh giờ, lại bị người này điên cuồng công kích, trong một phút đồng hồ đã bắt đầu biến mất.

Đã xong, đã xong, triệt để đã xong, Kiều Mục nhìn tình huống chung quanh, lúc này ngăn cản bất quá là bản năng chống cự cuối cùng. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ah…

Nhưng vào lúc này đột nhiên, Hạ Trường Mệnh quát lên một tiếng lớn, hắn nhảy lên không trung, lực lượng lập tức chuyển biến, ngưng tụ nguyên lực, pháp lực bành trướng, hắn đột phá đến Siêu Phàm kỳ.

Đột phá, làm sao hắn có thể đột phá, thật sự đột phá trong chiến đấu? Người chung quanh chấn kinh, Kiều Mục chiến đấu cùng Hạ Trường Mệnh càng trợn tròn mắt, sau một khắc đao kia đã đem hắn thành hai mảnh.

Không chỉ là hắn, sau khi Hạ Trường Mệnh đánh thắng, ở bên trong mấy người còn dây dưa cuối cùng, vậy mà lại có hai người đột phá đến Siêu Phàm kỳ.

Một màn này làm Vũ Thân Vương cùng hơn mười vạn mọi người chung quanh chấn trụ, vốn là thời điểm Trình Cung hô trong chiến đấu đột phá ban thưởng, bọn hắn căn bản cho rằng đó là lời vô nghĩa, nhưng bây giờ lại có ba người đột phá trong chiến đấu. Mà trong trận chiến đấu này, thành viên Huyết Chiến không có người nào chết, chỉ có bốn người trọng thương, một người cánh tay đứt rời, mười mấy người vết thương nhẹ.

Mà bây giờ, thật sự có ba người đột phá, thật sự đột phá, này con mẹ nó còn có thiên lý hay không, chẳng lẽ hắn là thần, hắn nói cái gì chính là cái đó.

Kim sư huynh đi theo bên người Vũ Thân Vương coi như kiến thức rộng rãi, nhưng giờ phút này cũng nghẹn họng nhìn trân trối, tại sao có thể như vậy.

Huyết Y lão tổ cùng Tô Liệt, Kim Sát, Ngân Sát, nguyên một đám cũng đều ngốc đứng ở đó, chẳng lẽ những người này biết rõ đột phá nhưng cố ý áp chế, nhưng đi đâu tìm được ba cái muốn đột phá lại tận lực áp chế ah.

Bọn hắn giật mình, có người thì hận không thể lao xuống giết hết những người này, kia đều là thủ hạ tinh nhuệ nhất của hắn. Hai vị đội trưởng đội thân vệ Vũ Thân Vương, đồng thời là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong là Cố Phong Cân cùng Cung Vạn Sơn. Những người này là thủ hạ lệ thuộc trực tiếp bọn hắn, hơn nữa là hơn phân nửa tinh nhuệ của bọn hắn, kết quả là chôn vùi như vậy, bọn hắn sao không giận.

Nhưng phẫn nộ cũng không có biện pháp, thua là thua.

Chỉ có người Trình Cung bên này biết rõ, đột phá này cũng không phải ngẫu nhiên, vốn bọn hắn là Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, lại trải qua tẩy lễ ở thời điểm Trình lão gia tử đột phá. Ngẫm lại Trình Cung mượn nhờ lần kia từ Siêu Phàm kỳ tầng thứ bảy trực tiếp đột phá tới Thoát Tục kỳ tầng thứ nhất, những người khác tăng lên cũng không nhỏ.

Bọn hắn có lẽ không có loại thiên phú nầy, nhưng sau khi trải qua lần kia, trợ giúp đối với bọn họ cũng không nhỏ. Trong đó một ít ưu tú đã đột phá, còn có một chút là ở vào biên giới đột phá, còn kém một bước mà thôi.

Trình Cung biết rõ, bọn hắn cần chính là một cuộc chiến đấu, những người này sau đó đa số đều có thể đột phá. Bởi vì loại kinh nghiệm nầy, cũng không phải mỗi người đều có.

Nhưng những người khác không biết, cho nên bọn hắn đều ngây dại.

Giờ phút này, còn lại mấy cái vẫn kiên trì, cũng trong chiến đấu nhao nhao bị giết chết. Vốn là còn không thể tin được hết thảy, cuối cùng những người này tựa hồ phát hiện mấy thứ gì đó.

- Đan dược, trong tay Huyết Chiến có nhiều đan dược như vậy, vừa rồi cái kia vốn là sẽ không được, sau khi hắn phục dụng đan dược thì chuyển bại thành thắng.

- Bọn hắn ăn đan dược mỏi mệt, bà mẹ nó, trách không được bọn hắn có thể thắng. Vừa rồi cho ngựa ăn đan dược, hiện tại mỗi người có nhiều đan dược như vậy, đan dược là đậu phộng sao.

- Đần, Đan Thần Phủ là của Trình gia, tự nhiên Trình gia không thiếu đan dược.

- Không chỉ là đan dược, thực lực những thành viên Huyết Chiến này đều đã vượt qua Phạt Mạch kỳ đỉnh phong bình thường, kém cỏi nhất cũng có thực lực gấp hai, hơn phân nửa trong đó đều có được thực lực gấp ba, cộng thêm dược vật phụ trợ cùng năng lực tác chiến cường hãn của từng binh sĩ, lấy được chiến tích như vậy cũng không có gì.

Hơn mười vạn người vây xem, loại người nào cũng có, cũng có một ít thực lực mạnh hiểu chuyện, một câu nói toạc ra. Đan dược chỉ là phụ trợ, căn bản nhất vẫn là thực lực.

Giờ phút này Vũ Thân Vương ngồi ở chỗ kia, vẫn không nhúc nhích nhìn thành viên Huyết Chiến phía dưới, hắn chưa từng có một khắc tỉnh táo giống như bây giờ, triệt để tỉnh táo lại.

Cái này là Huyết Chiến tinh nhuệ nhất của Trình Tiếu Thiên sao, mạnh, thật sự rất mạnh.

Trình Tiếu Thiên thật đúng là che chở Trình Cung, vậy mà giao Huyết Chiến tinh nhuệ nhất cho Trình Cung.

Trách không được Trình Cung ở đằng kia vui cười, nguyên lai hắn đã tính trước, mình vẫn đánh giá thấp thực lực Huyết Chiến của Trình Tiếu Thiên. Ở trong mắt Vũ Thân Vương, đối thủ của hắn không còn là Trình Cung ở đằng kia, mà là Trình Tiếu Thiên. Hắn không cho rằng Trình Cung có năng lực bồi dưỡng được một đám thủ hạ như vậy, cho nên hắn không có kích động như vừa rồi.

Xem ra mình phải đánh giá thực lực Trình gia lại lần nữa, phụ hoàng bên kia cho tin tức cũng không chính xác.

- Đại thiếu, ta giết người này mạnh nhất, các ngươi cũng thấy được, thằng này ít nhất có năm Tượng lực.

Giờ phút này, Hạ Trường Mệnh hơi chút điều chỉnh thoáng một phát, lập tức vận đủ lực lượng hô về phía Trình Cung bên này.

Không đợi hắn hô xong, đã bị những thành viên Huyết Chiến khác đánh cho té trên mặt đất, thằng này đã đột phá, lại vẫn muốn lấy ban thưởng cá nhân, quả thực quá vô sỉ.

- Vương gia, ngươi xem vấn đề tiền đặt cược này?

Trình Cung mở miệng làm Vũ Thân Vương trầm tư không nói thanh tỉnh, trong tay thì làm thủ thế lấy kim phiếu.

Kết quả trận chiến đấu này vượt qua dự đón tất cả mọi người, bất kể là người cho rằng Trình Cung sẽ thắng hay là cho rằng Vũ Thân Vương sẽ thắng, đều không nghĩ tới kết quả sẽ là như thế này. Bọn hắn xem ra, bất luận ai thắng đều là một hồi thắng thảm, loại trình độ này chém giết sẽ rất thảm thiết, nhưng kết quả hoàn toàn không có chuyện như vậy.

Thắng lợi áp đảo, giống như là một đám Thoát Tục kỳ chiến đấu cùng một đám Siêu Phàm kỳ, hoặc như là một đám Phạt Mạch kỳ đỉnh phong cùng một đám Tẩy Tủy kỳ đỉnh phong chiến đấu, hoàn toàn không phải một cấp bậc chiến đấu.

Mặc dù thủ hạ của Vũ Thân Vương phục dụng cuồng bạo đan, thực lực đa số chỉ là gấp hai, hơn nữa mượn nhờ Cuồng Bạo Đan, lực lượng có chút không ổn định. Mà những người Huyết Chiến này, thực lực yếu nhất cũng là gấp hai, đa số là gấp ba. Hơn nữa bọn hắn tu luyện ở Nguyên Thủy Ma Tông lâu như vậy, học xong phong cách chém giết trong giang hồ, độc lập chiến đấu, chém giết, thậm chí năng lực ám sát cũng rất mạnh.

Ngay từ đầu chế tạo hoàn cảnh, càng làm cho bọn hắn có thể hoàn toàn phát huy, tổng hợp rất nhiều nhân tố, chiến tích này cũng là đương nhiên. Đương nhiên, nếu như ngay từ đầu Kiều Mục không phải đụng Hạ Trường Mệnh, có lẽ hắn có thể giết chết một hai người, nhưng mà cũng chỉ một hai người, bởi vì dùng phong cách Huyết Chiến, sau khi thấy phần tử nguy hiểm này sẽ trực tiếp vây giết. Bọn hắn có thể cho huynh đệ thực lực kém của mình chém giết nhiều người, tìm kiếm đột phá, tìm kiếm tôi luyện, nhưng sẽ không để một người có thực lực mạnh tùy ý tàn sát người của mình.

Tôi luyện, rèn luyện, cũng không phải là muốn chết, tự sát.

- Ngươi có một gia gia tốt.

Vũ Thân Vương nói xong, đem ba khỏa nội đan Yêu tướng, hai thanh Linh khí hạ phẩm còn có mười ngàn vạn lượng hoàng kim kim phiếu giao cho Trình Cung. Tuy Vũ Thân Vương rất nhẫn nhịn, nhưng mà hắn vẫn nhịn không được nói ra một câu như vậy. Ý kia là nói, ta cũng không phải thua ở trong tay Trình Cung ngươi, mà là thua ở trong tay Trình Tiếu Thiên.

Bởi vì một ván này thua quá thảm rồi, hoặc là nói gần đây liên tiếp thua quá thảm, Vũ Thân Vương Phủ bị hủy diệt lần thứ nhất, đầu nhập rất nhiều nhân lực, vật lực như Ngự Đan Đường bị Trình Cung chiếm đoạt, hôm nay lại bỏ ra ba khỏa nội đan Yêu tướng, hai thanh Linh khí hạ phẩm, còn có mười ngàn vạn lượng hoàng kim, mặc dù đối với Vũ Thân Vương mà nói, những vật này cũng đủ làm cho hắn đau lòng thật lâu.

Mấu chốt là biệt khuất, nếu như nói hai bên chém giết, cuối cùng Trình Cung thắng thảm cũng thôi, nhưng sáu mươi người đối phương không một người tử vong, cái này làm hắn khó có thể tiếp nhận. Hơn mười vạn người chung quanh nói cái gì cũng có, mặc dù có lý tính phân tích, nhưng kết quả như vậy, bình luận đối với Vũ Thân Vương bên này tự nhiên không có gì dễ nghe.

- Nếu như như vậy có thể an ủi ngươi một ít, vậy ngươi tùy tiện nói.

Trình Cung thu hồi nội đan, Linh khí, trực tiếp kiểm kê kim phiếu, đồng thời nói:

- Ta đây chỉ có thể nói cho ngươi biết một việc, đầu thai cũng là môn học vấn.

Học vấn cái đầu của ngươi, lão tử là hoàng tử, hậu duệ hoàng gia, Vũ Thân Vương, vậy mà ngươi không biết xấu hổ ở trước mặt bổn vương giảng học vấn đầu thai. Trong nội tâm Vũ Thân Vương nổi điên a, gặp qua hung hăng càn quấy, nhưng cho tới bây giờ chưa thấy qua kiêu ngạo như vậy, ở trước mặt hoàng tử chính thức như mình lại giảng đầu thai, sao hắn không biết xấu hổ như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi