ĐAN THẦN


- Móa…

Trình Cung nghe xong không kiềm được thốt lên một tiếng, quả nhiên là một thiên tài, thậm chí có thể nói là yêu nghiệt, không ngờ y có thể lợi dụng phương pháp này để nâng cao năng lực, thiết nghĩ năm xưa hẳn hắn phải mượn trợ lực từ một vật nào đó, trực tiếp dùng nó dung hòa vào Nhân Anh bản thân, thần tốc ngưng tụ Nhân Anh gia tăng sức mạnh.

Hắn thật dám liều, nghị lực quá mạnh, sau đó hẳn phải không ngừng mượn sức mạnh của hàn băng, trấn áp Nhân Anh của bản thân, sau đó lần lượt đưa sức mạnh hàn băng, duy trì sự tồn tại của Nhân Anh, ngăn không cho nó tiêu biến, giúp mình duy trì được mạng sống.

Nỗi đau khổ này của hắn, còn đau đớn hơn cái chết gấp mấy trăm ngàn lần, người thường căn bản không thể chịu đựng việc dấng thân trong hàn băng lâu như vậy, dung hòa lại thoát ly Nhân Anh thật đau đớn. Giống hệt như người ta bẻ xương, lóc thịt, rút máu từng đợt vậy. Sao hắn có thể tiếp tục sống.

Nếu đây quả là biện pháp do bản thân hắn nghĩ ra, thì hắn chẳng khác nào yêu nghiệt. Bởi vì cách này chẳng khác nào dùng chất kích thích để khiến một xác chết phải sống lại, tiếp tục tồn tại trên cõi đời.

Nếu tính ra, trong nhà mình cũng coi như có một vị Nhân Anh trấn giữ rồi. Chỉ có điều vị Nhân Anh này chắc chỉ xuất hiện được một lần duy nhất, chỉ cần hắn rời khỏi hàn băng xuất đầu lộ diện chiến đấu, hắn chết là cái chắc. Lại nghe lời nói từ phía gia gia, hắn vì Trình gia làm biết bao chuyện, nên mới phải chịu đựng nỗi đau đớn thế này, cái hắn chờ đợi không phải là hy vọng, mà là chờ Trình gia có nguy cấp, hắn sẽ ra sức tương trợ lần cuối.

Vì nỗi khổ cực và đau đớn hắn đã gánh chịu suốt bao nhiêu năm ròng, vì tấm lòng hiệp nghĩa của hắn. Chỉ dựa vào điều này, Trình Cung nhất định phải cứu sống hắn.

Ban đầu Trình Cung chỉ đoán rằng trong động băng có cường nhân, còn lợi dụng La Anh Hùng dò thám qua, còn đề xuất sẽ cho đối phương Viêm Diễm Đan. Bây giờ nghĩ lại cảm thấy thật nực cười, bởi vì lúc đó Trình Cung nghĩ sức mạnh của hắn cùng lắm chỉ ở mức Siêu Phàm Kỳ hoặc Thoát Tục Kỳ mà thôi. Hơn nữa tưởng nhầm hắn vì luyện công nên mới ở trong đó, vì vậy hắn mới đề xuất tới Viêm Diễm Đan, chẳng trách hắn không có phản ứng gì, nếu hắn thật sự uống Viêm Diễm Đan vào, chỉ có nước hại hắn mà thôi.

- Ừm!

Trình Cung trầm mặc một lúc nói:

- Ta sẽ nói với Linh Lung sau, bảo nàng chế luyện một só Hàn Âm Đan địa cấp siêu phẩm, nếu hắn đã mượn sức mạnh của hàn băng để kích thích và khống chế sức mạnh trong cơ thể, điều này cho thấy năm xưa hắn mượn lực để thăng cấp lên Nhân Anh cảnh giới hẳn phải là thứ có thuộc tính âm hàn. Bởi vì nếu chỉ mỗi có thuộc tính cực hàn mà không có sức mạnh khác bổ trợ thì hắn sẽ không tài nào tiêu hóa dung hòa vào cơ thể mình. Càng khỏi nói đến việc nhanh chóng nâng cao sức mạnh. Vì thế thứ vật này khẳng định là thuộc tính âm hàn.

- Còn những chuyện khác để qua thời gian ta lại nghĩ cách, cho dù xem bệnh bốc thuốc, hắn ắt cũng phải có Đan dược thiên cấp mới giải quyết triệt để được, gia gia có thể hỏi gã một chút, thứ mà hắn dùng để nâng cao sức mạnh năm xưa là thứ gì hay không. Nếu biết được là thứ gì, ta mới giúp hắn được. Bây giờ Hàn Âm Đan có thể giảm thiểu sự đau đớn cho hắn, thậm chí có nó hắn có thể tạm thời rời khỏi hàn động.

Chế luyện Đan dược thiên cấp không phải chỉ cần đạt đến trình độ là được, mỗi loại Đan dược thiên cấp đều cần có một số dược liệu vô cùng hiếm có, cấp bậc càng cao thì yêu cầu càng cao. Năm xưa Trình Cung chế luyện Đạo Đan, mỗi một loại dược liệu đều là thứ hiếm thấy trên đời, không phải người phàm có thể tìm thấy được.

-Thật sao…tôn nhi của ta….điều ngươi nói có thật không? Ngươi…ngươi đừng lừa dối gia gia đấy?

Vừa nghe lời Trình Cung nói, Trình lão gia tử còn kích động hơn cả lúc lão nghe thấy Trình Cung cướp Ngưng Anh Đan của Hoàng đế nữa

Trình Cung cười khổ nói:

- Gia gia đã gọi ta là tôn nhi rồi, gia gia nói ta có dám lừa dối người không. Ta đã lừa dối gia gia bao giờ chứ. Hàn Âm đan cũng dễ chế luyện, nhưng muốn giải quyết triệt để chuyện của hắn thì cần có một chút thời gian, điều này hẳn gia gia cũng hiểu. Cũng giống như lúc chế luyện Trấn Ma Đan, Thâm Hải Thiền Mộc, Huyết Yêu Quả… những thứ này đều cần có thời gian thu thập. Cho nên lần này sau khi ta bế quan, gia gia người phải cho ta nhiều thông tin về hắn hơn nữa, tốt nhất là để cho ta gặp mặt hắn nói chuyện, vậy sẽ giải quyết được.

Trạng thái của Trình lão gia tử lúc này, còn kích động và hưng phấn hơn lúc lão đạt tới Lục Địa Thần Tiên nhiều. Cả người như sắp đứng không vững nữa.

- Gia gia, hay là chúng ta chia công việc ra?

Trông trạng thái hiện giờ của gia gia, Trình Cung lập tức đề nghị.

- Được, ngươi lo việc của ngươi, chuyện bên ngoài để gia gia lo, ha ha…cháu trai tốt…

Trình lão gia tử cười đến không khép miệng lại được, không biết nói gì cho phải. Vỗ mạnh vào bờ vai của Trình Cung mấy cái.

Ối. Cơ thể Trình Cung cường tráng như vậy, bị Trình lão gia tử kích động, vỗ vào vài cái không nặng không nhẹ, suýt nữa chịu không nỗi kêu lên.

- Phải rồi, trả cái này cho ngươi.

Trình lão gia tử vỗ xong vài cái. Sải bước đi ra ngoài, vừa bước đi đã chẳng thấy bóng dáng đâu, tiếp đó đột nhiên nghe giọng hắn truyền đến, một cái hộp ngọc có chứa Ngưng Anh Đan bay về phía Trình Cung.

Trình Cung lấy Ngưng Anh Đan cất vào không gian giới chỉ, không kiềm được lắc đầu cười khổ, nếu mình nhớ không nhầm, lần trước lúc cha mình quay trở về từ trong Vạn Độc tán, cũng vì làm việc bộc trực nóng vội mà bị gia gia quở trách hết mấy lần. Bây giờ xem ra, cái này là di truyền rồi!

Rời khỏi nơi ở của gia gia, Trình Cung đi về hướng Linh Lung Các, lần này tốc độ của hắn không nhanh, hắn đi với tốc độ của người bình thường. Bởi vì vừa đi, Trình Cung vừa thăm dò mảnh vỡ ngoại đỉnh kia, đây là mảnh vỡ to nhất mà hắn tìm được từ trước đến nay, hơn nữa bên trong cũng tương đối hoàn chỉnh, chứa đựng lượng lớn đan dược.

Bên ngoài có khá nhiều trận pháp do Vũ Thân Vương bố trí, nhưng đối với Trình Cung mà nói, chẳng qua là mấy trò con nít, thần niệm cường hoành là có thể hủy ngay những thứ này đi.

Phút tiếp theo, thần niệm của Trình Cung đi vào một không gian vô cùng quen thuộc, chỉ riêng mỗi không gian trong mảnh vỡ này, cũng đã rộng lớn gấp mười lần so với không gian giới chỉ của hắn hiện giờ. Bên trong không gian này, một chữ Phàm to lớn treo trên không trung, bản thân dập dờn, tùy tính, cái chữ này không ngờ cứ như pháp bảo vậy, không ngừng hấp thụ nguyên khí bên trong, không ngừng bành trướng lớn lên.

Nhìn thấy cái chữ này chợt Trình Cung bật cười, năm xưa bản thân hắn nghiên cứu rất nhiều lĩnh vực, ý muốn xung phá bình cảnh, đây coi như là chữ Phàm viết thời tiểu thành. Lại nhìn sang xung quanh, từng đoàn khí thể bao quanh từng viên đan dược đang lơ lửng trên không. Trong không gian Cửu Châu đệ nhất thần khí này, căn bản không cần lo lắng việc đan dược bị thất thoát dược tính, bởi vì ở đây có một luồng khí tức đặc biệt, chỉ cần đan dược vào trong sẽ lập tức bị bao quanh, bất kể đan dược này đã được chế tạo bao nhiêu năm thì nó vẫn cứ như hồi mới chế luyện ra.

Năm xưa Trình Cung chưa biết được sự tồn tại của nội đình, không biết Cửu Châu đệ nhất thần khí Hư Không Âm Dương đỉnh này, không ngờ lại chia ra làm nội đỉnh và ngoại đỉnh, cho nên mới thất bại.

Nhưng với sức mạnh của hắn hiện giờ, đối với việc nghiên cứu Hư Không Âm Dương đỉnh đã đạt đến một trình độ nhất định, bao gồm cả những khí thể đặc thù bao quanh những viên đan dược này cũng vậy, hắn đều biến đổi màu sắc chúng tất. Đương nhiên, bản chất khí thể đặc thù bên trong đỉnh này hắn không có cách nào thay đổi được, nhưng màu sắc của chúng thì có thể. Phàm Đan, cũng chính là Nhân cấp đan dược đều được bao bọc bởi khí thể màu trắng, Thoát Phàm Đan cũng chính là đan dược Địa cấp, đều dùng khí thể màu xanh bao bọc. Còn Anh Đan cũng chính là Thiên cấp đan dược mà người thường hay nói đến, Anh Đan thì được khí thể màu đỏ bao quanh. Nguồn: http://truyenfull.vn

Nơi này là nơi ngày xưa Trình Cung chủ yếu dùng đế chứa đựng đan dược, cho nên thần niệm quét qua, chín mươi phần trăm bên trong đều là phàm đan, tầm mấy mươi ngàn viên. Năm đó Trình Cung có thành tựu như vậy, không phải chỉ dựa vào kỳ ngộ, may mắn, và thiên phú. Hắn đã phải bỏ ra biết bao nỗ lực mà người khác không thể ngờ tới, nay trông thấy mấy mươi ngàn viên Phàm đan, Trình Cung cũng nghĩ tới chuyện năm xưa mình đã từng bước đi lên như thế nào, và cả quá trình gian nan chế luyện đan dược.

Không gian chứa Phàm Đan, ở đây có liên tiếp không gian Thoát Phàm Đan một chút, không gian Phàm Đan căn bản hoàn thiện. Nếu bản thân mình nhớ không lầm, hẳn phải có 183.126 viên Đan dược Nhân Cấp. Giờ trong đây chỉ có hơn mấy chục ngàn viên, mảnh vỡ này chắc không chịu ảnh hưởng bên ngoài, hay nói cách khác những viên kia đã bị Vũ Thân Vương tiêu dùng cả rồi. Mịa nó, không ngờ tiêu hao nhiều đan dược cấp thấp của lão tử như vậy, hẳn phải nuôi một lượng lớn quân đội ở hải ngoại a.

Binh lính thông thường dùng dược tề, cùng bản thân họ chế luyện đan dược cấp thấp, đoán chừng chỉ có Giáo úy trở lên mới có cơ hội dùng đan dược, thế mà còn tiêu hao nhiều như vậy, tên khốn kiếp này.

Trình Cung chửi thầm, lại dò xét lần nữa, phát hiện đan dược có khí thế màu xanh bao quanh, số lượng không tới năm ngàn viên. Số lượng không nhiều, thần niệm Trình Cung nhanh chóng nắm rõ số lượng cụ thể, địa cấp hạ phẩm hơn ba ngàn viên, địa cấp trung phẩm có một ngàn tám trăm viên, địa cấp thượng phẩm chỉ có hơn sáu trăm viên, địa cấp siêu cấp siêu phẩm là ít nhất.

Mười hai viên Hóa Thần Đan, a, còn có tám viên Kim Giáp Đan, không ngờ còn có chín viên Giải Độc Đan. Nguyên liệu dùng cho Giải Độc Đan này đều là thứ tốt. Bây giờ cho dù bản thân khôi phục trình độ năm đó, không có đủ tài liệu cũng hết cách. Lúc đó bản thân vốn dĩ muốn chế Giải Độc Đan thiên cấp, kết quả xảy ra chút vấn đề, nhưng chín viên Giải Độc Đan này hiệu quả hơn hẳn mấy lần so với Giải Độc Đan thông thường, có thể nói là chuẩn Thiên cấp Giải Độc Đan.

Ngoài trừ số đan dược này, Trình Cung không phát hiện thêm có đan dược nào khác, không có Đan dược thiên cấp, xem ra viên Ngưng Anh Đan thật sự là lúc vỡ vụn, vô tình bị Hư Không Âm Dương bổ trúng, chứa đứng vào trong không gian Phàm Đan này.

Điều khiến Trình Cung vui mừng hơn nữa, đó là cuối cùng mảnh vỡ ngoại đỉnh đã quay trở về tay của hắn, có được mảnh vỡ ngoại đỉnh này, không gian của Hư Không Âm Dương đỉnh sẽ được khôi phục rất nhiều, sau này nói không chừng hắn còn có thể vào trong đó tu luyện nữa.

Quan trọng nhất là trông thấy mười hai viên Hóa Thần Đan, mịa, có những thứ này, đám Bàn Tử, Túy Miêu, Mãnh Hổ muốn từ Siêu Phàm Kỳ lên Thoát Tục Kỳ sẽ không còn trở ngại gì nữa. Tác dụng lớn nhất của Hóa Thần Đan chính là giúp người ở Siêu Phàm Kỳ có thể biến tinh thần chuyển hóa thành thần niệm.

Bên trong Đan Dược này chắc hẳn là bị vụ nổ ảnh hưởng mà sinh ra hỗn loạn, cũng phần là do có một số tương thông với không gian chứa Đan dược địa cấp, không biết có bao nhiêu Đan dược địa cấp ở đây. Coi bộ Vũ Thân Vương này đã lấy đi khá nhiều đan dược, nhưng chuyện này không còn quan trọng nữa, có được số đan dược này, đủ để mình dùng trong một thời gian, chỉ cần mình hồi phục sức mạnh, đan dược chẳng phải muốn bao nhiêu có bấy nhiêu ư?

Số đan dược này xem ra không ít, nhưng để xem dùng theo cách nào đây, nếu một người căn bản không dùng hết. Giống như Trình Cung năm đó, cứ theo đà sức mạnh được gia tăng, đan dược cấp thấp đối với hắn chẳng còn tác dụng là bao, ngoại trừ ngẫu nhiên biếu người hoặc đem bán, căn bản chẳng có tác dụng gì, bởi thế nên mới tích tụ được nhiều đan dược như vậy. Nhưng giờ thủ hạ dưới trướng Trình Cung nhiều rồi, mỗi ngày tiêu hao số lượng khổng lồ, mà Trình Cung cũng đang định chế tạo ra một đội quân quy mô lớn hơn, tinh anh hơn, đến lúc đó e rằng số Đan dược này không đủ để dùng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi