ĐAN THẦN


Chính mình là vận khí tốt, vừa vặn đụng phải đàn yêu thú khổng lồ như Ô Kim Yêu Trư, phỏng chừng bọn họ đã tha một thời gian ngắn, mới phát triển đến quy mô kia, mình trực tiếp mưu lợi chọc giận Ô Kim vương tử là đến nơi.

Nhưng đại thiếu không phải vậy, phía sau hắn loạn thất bát tao, thỉnh thoảng những yêu thú kia còn có thể chém giết lẫn nhau, trực tiếp nuốt chững yêu thú va chạm cùng mình hoặc là ngăn trở mình, rõ ràng cho thấy mười mấy đàn yêu thú bất đồng tụ tập lại .

Đây cũng quá khoa trương, Sắc Quỷ thật sự nghĩ mãi mà không rõ, đại thiếu là làm như thế nào được điểm ấy .

- Ha ha, rất đơn giản a, ta trực tiếp dùng thần niệm trao đổi một chút cùng chúng nó, chúng nó đều quyết định đi theo ta.

Trình Cung cười lớn, một trăm lẻ bảy thanh đoản đao xoay tròn chung quanh thân thể, ngăn trở công kích, còn bất chợt bay ra ngoài công kích mấy yêu thú.

- MĐ!!

Sắc Quỷ vừa nghe, lập tức không nói gì, thoáng cái minh bạch chuyện gì xảy ra .

Người khác không biết, Sắc Quỷ chính là biết rõ thần niệm của đại thiếu là siêu cấp biến thái, hắn cũng biết, cho dù đại thiếu không dùng Luyện Thần Quyết, chỉ là cố ý bạo lộ vị trí của mình, sau đó dùng thần niệm thật sự câu thông cùng những Yêu tướng, những Yêu tướng, Yêu tu này đều chơi mệnh đuổi giết hắn.

Điểm ấy Sắc Quỷ quá tin tưởng Trình Cung, đây là chuyện tình tuyệt đối không cần nghi vấn, hoài nghi.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Sắc Quỷ phát hiện đại thiếu không nói, đại thiếu không phải là người khiêm tốn, lần này hai người đánh cuộc, đại thiếu cho mình năm thành, nếu như mình có thể đạt tới năm thành của đại thiếu, vậy mình coi như thắng. nhưng hiện tại xem ra, hi vọng thắng rất xa vời a. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ầm ầm.

Thời điểm Sắc Quỷ đang nghi hoặc, đột nhiên phát hiện xa xa hai bên đột nhiên có vài cổ yêu thú, dưới sự dẫn dắt của những Yêu tướng gần như điên cuồng, phẫn nộ tới cực điểm, điên cuồng xông lên.

- Là hắn, chính là hắn, giết chết hắn bổn tướng hưởng một kiện bảo vật.

- Tên hỗn đản này, giết hắn.

- Giết a, nhất định phải giết hắn cho ta.

Những Yêu tướng này đều điên cuồng rống giận xông lại, hoàn toàn là tư thế không tiếc hết thảy, dáng vẻ phẫn nộ này, làm cho Sắc Quỷ cũng run sợ. Ta dựa vào, đại thiếu rốt cuộc trao đổi cái gì cùng chúng nó, lại làm chúng nó tức giận như thế.

Tuy những yêu thú này không giống người, tính tình tốt như vậy, nhưng dù sao cũng đều tu luyện vài chục thậm chí mấy trăm năm, trí tuệ cũng đều không thấp, nếu trong thời gian ngắn chúng nó chọc tới loại trình độ này, thực không phải người bình thường có thể làm được.

Kháo, lúc này là triệt để thua, lại thua rồi.

Sắc Quỷ biết đã vô lực xoay chuyển trời đất, ở dưới áp lực này mình miễn cưỡng có thể tiếp tục trốn đã không sai, nhưng đại thiếu có thể dùng loại phương pháp này tiếp tục hấp dẫn đàn yêu thú.

Nghĩ đến sau khi thua phải làm chuyện kia, Sắc Quỷ chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, nhưng rất nhanh hắn lại bình thường trở lại, MĐ, thua đại thiếu cũng rất bình thường a, cũng không có cái gì quá không được, ha ha, một hồi kéo Bàn Tử vào. Hiện tại xem ra hắn đã bắt đầu hành động trước một ngày, phỏng chừng đang tràn đầy tin tưởng, vô cùng bành trướng a.

Càng nghĩ tâm tình Sắc Quỷ càng sướng, lại liều mạng chạy trốn, cưỡng chế né tránh, lúc đào tẩu thả ra một con bồ câu.

- Tâm .....

Có công kích, nhưng trong nháy mắt chim bồ câu gia tốc quá nhanh, trực tiếp nhảy vào vân tiêu biến mất không thấy gì nữa.

......

Đúng như Trình Cung chỗ dự đoán, hai ngày này Man Ngưu thành rất bình tĩnh, không có người biết rõ hắn rời đi, cũng không có người còn dám đi động Đan Thần phủ.

Man Ngưu thành, phòng nghị sự Lang Vương phủ.

- Thật không nghĩ tới bên cạnh Trình Cung này lại là Huyết Y Lão tổ, lại dùng Ngưng Anh đan của Hoàng Đế thành tựu lục địa Thần Tiên, có lục địa Thần Tiên bảo hộ Trình Cung, Đoan Mộc Nhất Phong lại hạ lệnh cho chúng ta giết Trình Cung, thật không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Trong phòng nghị sự Lang Vương phủ, chỉ có hai người Lang Vương cùng Bạch Kiếm. Mới vừa rồi, bọn họ đã nhận được mệnh lệnh của Đoan Mộc Nhất Phong.

Trước một thời gian ngắn phụ tử bọn họ đã đạt thành hiệp nghị cùng Đoan Mộc Nhất Phong, chuẩn bị đầu nhập vào Đoan Mộc Nhất Phong. Chỉ là đến loại trình độ như bọn hắn, khẳng định mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được.

- Hừ!

Lang Vương hừ lạnh một tiếng nói:

- Bằng vào Ngưng Anh đan thành tựu lục địa Thần Tiên cũng không có gì đáng sợ, chỉ là Đoan Mộc Nhất Phong này thật cho rằng chúng ta là thủ hạ của hắn, hắn nói ra chúng ta liền liều lĩnh xông lên đâu. Lời của hắn không cần phải quá đi để ý tới, nếu quả thật có cơ hội mà nói, giết Trình Cung này cũng không sao, nhưng mà không cần phải tận lực, chỉ là cử động của Trình Cung này cũng rất khác thường, cho nên chú ý hắn chút, nếu hắn thành thật thì trước giữ hắn lại, nếu như hắn xằng bậy mà nói, hừ, tập trung lực lượng tiêu diệt hắn. Ở Nam Hoang là thiên hạ của chúng ta, cho dù bên cạnh hắn có Thần Tiên người, chỉ cần bản Vương Chân muốn giết hắn, hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.

-Ân.

Bạch Kiếm gật đầu đáp ứng.

- Đúng rồi, ta nghe người ta nói, gần đây yêu thú hoạt động rất không bình thường?

- Gần nghìn dặm chỗ chúng ta không có gì, chỉ là vài chỗ hơi chút xa, hình như có một đám người bị yêu thú đuổi giết, khiến cho đàn yêu thú loạn thành một đoàn, thậm chí tạo thành hiệu quả tập kết nhất định. Ta đã phái người đi điều tra, tin tưởng rất nhanh sẽ có tin tức phản hồi về, tin tưởng trước mắt còn không ảnh hướng đến chúng ta.

Bình thường những chuyện này trong Man Ngưu thành, hiện tại cơ bản đều là Bạch Kiếm xử lý.

Lang Vương nói:

- Chú ý một ít, trăm năm Thú triều không phải chuyện đùa, trong khoảnh khắc có thể hủy diệt hết thảy. Ta còn cần một thời gian ngắn, hẳn là có thể thành công đạt được bảo vật.

- Những người trong thành kia cái gì cũng không biết, ta sẽ nghĩ biện pháp tận lực thu tài vật của bọn chúng, chỉ là ta có chút bận tâm Man Ngưu Vương, gia hỏa này rất ngu ngốc, chỉ sợ hắn thật sự yêu cầu chúng ta che chở người trong Man Ngưu thành giết đi ra ngoài, này thì phiền toái.

Bạch Kiếm vừa nghĩ tới Man Ngưu Vương cũng cảm giác đau đầu, mỗi lần hắn đi ra sẽ làm cho Bạch Kiếm tức chết đi được.

- Nếu năm đó vi phụ là có lực lượng như hôm nay, có thể sớm thu Man Ngưu thành vào tay rồi, hắn chỉ có thể là một thủ hạ tuyệt đối trung tâm đấu tranh anh dũng. Đáng tiếc năm đó vi phụ đầu nhập vào hắn, nhưng Man Ngưu thành có thể có hôm nay còn không phải là ta vất vả tạo nên sao, hắn cả ngày chỉ biết luyện công.

- Hôm nay Man Ngưu thành có thể có thành tích hiện tại, đều là ta và ngươi một tay chế tạo, tên kia có làm được cái gì. Nếu không phải là không muốn quá làm náo động, không muốn gánh vác bêu danh vong ân phụ nghĩa, vi phụ đã sớm triệt để khống chế Man Ngưu thành, nơi này cũng đã sớm biến thành Lang Vương Thành. Cũng may hắn rất ngốc, lưu lại nơi này là vì cảm thụ nơi này có bảo vật cũng nói cho vi phụ, hơn nữa hắn cho rằng không đến lúc xuất thế, vẫn không động thủ, ngược lại cho phụ tử chúng ta cơ hội, vi phụ không ngừng thúc dục lực lượng quán thâu trong đó, dùng đại lượng máu huyết yêu thú dẫn động, rất nhanh bảo vật này có thể xuất thế.

Nhắc tới Man Ngưu Vương, Lang Vương cũng cảm thấy rất đau đầu.

Nhưng thời điểm nhắc tới bảo vật này, phụ tử Lang Vương, Bạch Kiếm đều lộ ra vẻ rất hưng phấn.

Thời điểm hai phụ tử hưng phấn tưởng tượng, đột nhiên một thanh âm nặng nề vang vọng Man Ngưu thành, đấy là tín hiệu khi Man Ngưu thành xảy ra đại sự.

- Chuyện gì xảy ra?

Lang Vương vội đứng lên.

- Không...... tốt, Lang Vương, ngoài năm trăm dặm đột nhiên xuất hiện đại lượng yêu thú, hàng vạn, nhiều không kể xiết đang lao về chỗ chúng ta. Mà phương viên bên ngoài năm trăm dặm, yêu thú đã bị lôi kéo, cũng hướng về chúng ta vọt tới, tình hình rất nguy ngập!

Lúc này, một tên Thoát Tục kỳ tầng thứ sáu vội vàng chạy tới báo cáo.

Người này chính là phụ trách tuần tra tình huống năm trăm dặm chung quanh, lúc này sắc mặt trắng bệch chạy tới, có thể thấy được hắn kinh hoàng bao nhiêu.

- Tại sao có thể như vậy?

Bởi vì vừa mới hỏi thăm qua vấn đề này, Lang Vương quay đầu nhìn về phía con mình.

Bạch Kiếm cũng sắc mặt kịch biến:

- Người đâu, ngày hôm qua cùng hôm nay phái đi ra vì cái gì không có có tin tức, mọi người chết hết rồi sao?

- Không, không biết, nhưng mà chúng ta không có thu được bất cứ tin tức gì, ta phỏng chừng bọn họ rất có thể đã....

Người kia nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ trong năm trăm dặm kia, lập tức có một cảm giác sởn tóc gáy.

Hắn cũng là thường niên sinh tồn ở Nam Hoang, có thể dọa hắn thành như vậy, có thể nghĩ lần này Thú triều có bao nhiêu khủng bố.

- Tại sao có thể như vậy, không có khả năng, kinh nghiệm bọn họ đều rất phong phú nhất, hơn nữa am hiểu dò xét tình báo, tốc độ cũng rất nhanh, sao lại như vậy?

Sau khi Bạch Kiếm nghe vẫn chưa tin đây là thật, những người hắn phái đi ra kia chưa hẳn lực lượng rất mạnh, nhưng đều rất am hiểu dò xét tình báo, am hiểu bảo vệ tánh mạng, trong vòng hai ngày phái đi ra mười mấy người làm sao có thể không có một người nào trở về, nếu là như vậy mà nói, trình độ này nghiêm trọng tới mức nào.

- Chẳng lẽ Thú triều bạo phát trước thời gian, không có khả năng, trăm năm Thú triều, thiên địa kịch biến...... đi!

Lang Vương thì thào tự nói nói hai câu, sau đó thân thể trực tiếp bay ra khỏi Lang Vương phủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi