ĐAN THẦN


Cái này con mẹ nó là thế giới gì a, quân đội chém giết hơn phân nửa yêu thú, coi như là quân dã chiến tinh nhuệ nhất cũng không có trang bị mạnh mẽ như vậy, mấy trăm năm nay, lần đầu tiên có quân chính quy tiến vào Nam Hoang tác chiến, hơn nữa còn là kỵ binh tinh nhuệ nhất.

Làm thành như vậy, nguyên bản yêu thú không ngừng áp bách đối phó đám người Bàn Tử, Huyết Chiến, thoáng cái giảm bớt rất nhiều.

Mà giờ khắc này, cũng chính là thời điểm Trình Cung liên tiếp oanh kích Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, một người đánh tan vài chục Yêu tướng vây công.

- Như thế nào, nghỉ ngơi lâu như vậy, hẳn là có thể miễn cưỡng phi hành a.

Trình Cung thấy chiến cuộc đang như hắn dự đoán, hắn cũng thở dài một hơi. Xác thực trăm vạn yêu thú không phải đùa giỡn, nhưng so với trăm năm Thú triều mà nói, những cái này chỉ có thể coi là tiểu tràng diện, nếu như ngay cả cái này cũng không thể đối mặt, từ nay về sau còn đối mặt trăm năm Thú triều, hoàn thành giấc mộng của mình như thế nào.

Ở nơi này, mới có thể chân chánh bộc phát ra lực lượng.

- Nếu như ngươi cảm thấy ở đâu cần, chiến đấu cũng không có vấn đề gì.

Tuy không có khôi phục toàn bộ, vốn dĩ thân thể Man Ngưu Vương cường hãn, cộng thêm đan dược của Trình Cung, Man Ngưu Vương Lí Hằng cũng đã khôi phục rất nhiều sức chiến đấu, so với Thoát Tục Kỳ đỉnh phong bình thường, nhất định mạnh hơn rất nhiều.

- Bản Đại Thiếu đã nói qua, hôm nay không có người có thể đoạt được danh tiếng của bản Đại Thiếu, ngươi ở nơi này xem kịch vui là được.

Trình Cung nói xong, khoát tay, ba mươi sáu thanh đoản đao ở dưới chân Man Ngưu Vương đã bay trở về, Trình Cung khẽ vươn tay, Ẩn Linh Đao đã xuất hiện ở trong tay.

- Cầm lấy phòng thân.

Tiện tay ném Man Vương Phủ cho Man Ngưu Vương Lí Hằng, sau một khắc hai tay Trình Cung cầm đao, lăng không đánh xuống.

- Giết!

Một tiếng rống giận kinh thiên, Yêu tu phía dưới bị đánh chết, mấy trăm yêu thú bị chấn bay. Sau một khắc Trình Cung đánh xuống một đao, đao khí trải rộng vài chục mét, trực tiếp chém chết toàn bộ yêu thú trong phạm vi này.

Mà phía sau hắn, một trăm lẻ bảy thanh đoản đao, giống như có mắt, phân biệt đâm về yêu thú chung quanh.

- Xích!

Ngoại trừ một tên Yêu tướng cấp bảy miễn cưỡng né tránh, nhưng móng vuốt bị cắt rụng, một trăm lẻ bảy thanh đoản đao, trực tiếp giết chết một trăm lẻ sáu con yêu thú, trong đó còn có bảy tên Yêu tu, ba mươi mấy con cửu yêu thú cấp chín. Bất luận là lực phòng ngự cường, hay là tốc độ nhanh, ở dưới đao đều bị giết chết.

Khi Trình Cung rơi xuống, yêu thú chung quanh hắn ngã xuống đất một mảnh.

Man Ngưu Vương đã khôi phục một ít, không dám tin nắm Man Vương Phủ, nhìn trợn tròn mắt lần nữa. Mỗi một thanh đoản đao này đều có thể giết chết Yêu tướng dưới cấp năm. Chỉ cần đạt tới Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám, là có thể sử dụng phi đao làm được như vậy, nhưng muốn sử dụng thần niệm khống chế phi đao đến loại trình độ này, thì phải tới Thoát Tục Kỳ đỉnh phong mới được. Hơn nữa tối đa cũng chỉ là vài thanh, nhưng hiện tại mình nhìn thấy gì, hơn một trăm thanh đoản đao, trực tiếp sử dụng thần niệm khống chế.

Ta dựa vào, đến cùng hắn có phải là người hay không a, thần niệm của hắn làm sao có thể phân tán thành hơn một trăm phần, khống chế phi đao đến trình độ như vậy, chẳng lẽ hắn không sợ tinh thần phân liệt sao!

Còn có Man Vương Phủ này, Man Ngưu Vương nhìn Man Vương Phủ trong tay, đây chính là Linh khí trung phẩm a!! Cho dù lục địa Thần Tiên gặp được cũng phải động tâm, liều mạng tranh đoạt, bởi vì cho dù lục địa Thần Tiên hao phí trăm năm, tối đa cũng chỉ có thể luyện chế ra Linh khí hạ phẩm mà thôi, nhưng hắn đơn giản giao cho mình.

Móa, còn dùng để phòng thân, kháo! Cho dù hắn nhận định mình sẽ theo hắn, trở thành thủ hạ của hắn, loại vật này, cho tới bây giờ Man Ngưu Vương Lí Hằng cũng không nghĩ tới Trình Cung sẽ giao cho mình sử dụng, thậm chí hắn đã nghĩ kỹ, sau chuyện này mình phải chủ động hóa giải thần niệm lạc ấn, nhưng bây giờ…!

Chẳng lẽ hai mươi năm mình không có đi ra, thế giới đều thay đổi, không phải a, ngay cả Lang Vương nhìn thấy Man Vương Phủ cũng rất điên cuồng, nhưng đến tay hắn thì ngược lại, thành cầm lấy phòng thân, hắn coi đây là dao chặt củi hay là gậy gộc, còn cầm lấy đi phòng thân!

Lúc này, Trình Cung đã giết đến chỗ đám người Bàn Tử cùng Huyết Chiến, vừa rồi đám người Bàn Tử kiên trì rất vất vả, hiện tại trên người mỗi người đều là vết thương, rất nhiều người thoát lực, đạt tới trình độ này, cho dù dùng đan dược cũng không có biện pháp khôi phục trong thời gian ngắn. Cũng may mọi người chiếu ứng lẫn nhau, chỉ có hai thành viên Huyết Chiến trước kia bị Yêu tướng tự bạo giết chết, những người khác chủ yếu là bị thương.

Trình Cung vừa đi xuống, chuyện làm thứ nhất chính là đưa Nguyên dịch khổng lồ vào trong cơ thể bọn hắn, một bên đưa Nguyên dịch vào, một bên lấy Chuyển Sinh Đan cho bọn họ hấp thu. Đây là đồ trị liệu thương thế tốt nhất. Bởi vì có một ít Chuyển Sinh Đan đã tiếp cận sinh ra tánh mạng, bên trong ẩn chứa không chỉ là lực lượng, mà là tinh hoa tánh mạng tinh thuần. Tuy hiện tại lực lượng của mọi người mạnh hơn rất nhiều so với lúc Trình lão gia tử đột phá, nhưng lần này Nguyên dịch Trình Cung thu được, cũng không phải lúc Trình lão gia tử đột phá có khả năng bằng được, cho nên đối với số Nguyên dịch mà Trình Cung thu được mà nói, ngay cả chín trâu mất một sợi lông cũng chưa tới, thì lực lượng của mọi người đã khôi phục đến đỉnh phong nhất. Bởi vì lực lượng cường đại này bổ sung, cộng thêm vừa rồi ác chiến, có không ít người đạt được đột phá, chỉ là giờ phút này trong trăm vạn yêu thú có vài chục vạn loạn cả lên, những thứ khác bị thiết kỵ của Bạch Khải Nguyên phân cách, một bên khác thì Tử Yên công chúa, Đông Phương Linh Lung, Đông Phương Thanh Mai, tiểu Tuyết chiến đấu hăng hái, mọi người căn bản không có thời gian đi phân thần nghĩ những thứ khác, lực lượng khôi phục lập tức vùi đầu vào trong chiến đấu.

Yêu thú dựa vào là sức chiến đấu cường hãn, Thú triều dựa vào là vô cùng vô tận. Bây giờ còn chưa tính Thú triều, tuy hơn trăm vạn yêu thú đáng sợ, nhưng vẫn chưa tới tình trạng vô cùng vô tận. Nhất là ở bên trong yêu thú bạo loạn, cuốn sạch sáu bảy mươi vạn yêu thú, mà thiết kỵ của Bạch Khải Nguyên thu hoạch điên cuồng, Trình Cung gần như diệt sát toàn bộ yêu thú phi cầm, giờ phút này Trình Cung lại mang theo Bàn Tử, Sắc Quỷ, Túy Miêu cùng một đám Huyết Chiến giết đi ra ngoài, này thật sự là như hổ thêm cánh, thế không thể đở.

- Ngăn cản ta, chết oanh......, oanh...... Trảm Thiên, Liệt Địa.

Vừa rồi Bàn Tử đã chém giết đến gần như kiệt lực mà chết, được Nguyên dịch trợ giúp nhất cử đột phá đến Thoát Tục Kỳ tầng thứ ba, giờ phút này lực lượng tăng nhiều, giết rất cao hứng, dưới chân Đạp Thiên Bộ, trong tay Trảm Long Đao, vừa rồi Trình Cung cố ý đưa nhiều Nguyên dịch vào, làm cho hắn có thể không cần giảm xóc dùng đan dược bổ sung pháp lực, điên cuồng thi triển thần thông.

- Nhà giàu mới nổi, Phá Không Thứ!

Sắc Quỷ cũng tăng lên một tầng, Thoát Tục Kỳ tầng thứ hai, mục tiêu của hắn không giống như Bàn Tử, phát uy giết chóc yêu thú bình thường chung quanh, mà chuyên môn nhằm vào những Yêu tướng. Trước khi hắn không có đột phá, trong cơ thể không có Nguyên dịch của Trình Cung duy trì, hắn đã có thể diệt sát những Yêu tướng nổi danh phòng ngự, giờ phút này càng không có Yêu tướng có thể đở nổi hắn đánh lén.

- Giết!

Túy Miêu chiến đấu điên cuồng, biến thành sát thần tuyệt thế, Tử Kim Bàn Long Thương trong tay đi đến đâu, tất cả yêu thú đều vỡ vụn.

Một trăm lẻ bảy thanh đoản đao bay múa chung quanh thân thể Trình Cung, mỗi lần hắn vọt tới chỗ nào, trong nháy mắt chung quanh giống như là bị long quyển phong cuốn sạch, toàn bộ ngã xuống.

Tuy đám người Huyết Chiến liều mạng, nhưng mà còn khống chế ở trình độ nhất định, ít nhất bị thương là lui lại, sẽ được đồng đội khác bảo vệ.

Nhưng sau khi Trình Cung gia nhập, tất cả mọi người giống như là thay đổi một người khác, lực lượng có Nguyên dịch của Trình Cung duy trì, trong cơ thể có một ít tinh hoa tánh mạng bảo tồn, cộng thêm trạng thái tinh thần đạt đến đỉnh phong, sức chiến đấu tăng vọt vài lần so với vừa rồi.

Hơn hai trăm người bọn họ, so với hơn một vạn thiết kỵ còn hung ác hơn, dùng bọn họ làm trung tâm, trong nháy mắt xuất hiện một chân không vài dặm. Bọn họ bộc phát không đến một lát, tất cả yêu thú trong khu vực này đều bị giết sạch.

Sau một khắc những người này đồng thời hướng Trình Cung tụ lại, bọn họ không có phân tán, ngược lại là tụ lại đến cùng một chỗ lần nữa sát nhập yêu thú nhiều nhất địa phương, tiếp qua một lát, bọn họ chỗ địa phương vài km yêu thú lần nữa trống rỗng.

Một màn này thân trên không trung Man Ngưu Vương Lí Hằng thấy rõ ràng nhất, trong mắt hắn, vừa rồi hơn một trăm vạn đàn yêu thú, có một nửa tả hữu động loạn giúp nhau chém giết, mặt khác một nửa bị Bạch Khải Nguyên thiết kỵ phân cách, một bên có bốn mỹ mạo, tuổi trẻ lại mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi mỹ nữ tại điên cuồng giết chóc, mặt khác một bên Trình Cung xuống dưới sau, dẫn đầu huyết chiến cơ hồ là tiến hành trống rỗng chính sách. Đến mức, yêu thú tất cả đều tàn sát giết, đến loại trình độ này, đây căn bản đã không phải là chống đỡ, mà là biến thành quét sạch .

Man Ngưu Vương Lí Hằng ở trên không trung, dược tính trong cơ thể làm cho thương thế dần dần khôi phục, trong tay hắn nắm Man Vương Phủ cũng đang run rẩy, kích động.

Trước kia coi như là đối mặt hai mươi năm Thú triều, bình thường cũng chỉ là ngăn cản một thời gian ngắn, sau đó từ từ đánh tan thế công, rất ít khi chủ động lao ra ngoài, bởi vì ở trong ý nghĩ của hắn, yêu thú là vô cùng vô tận, đi ra chỉ có con đường chết.

Nhưng hôm nay chứng kiến đám người Trình Cung, Man Ngưu Vương Lí Hằng cũng nhiệt huyết bành trướng, hận không thể lập tức lao xuống. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Đúng như vừa rồi Trình đại thiếu nói, đây là sân khấu hắn biểu diễn, làm sao bây giờ.

Man Ngưu Vương nhìn về phía Man Vương Phủ trong tay lầm bầm lầu bầu.

- Con mẹ nó, lăn lộn ở Nam Hoang nhiều năm như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy ở Nam Hoang có thể giết yêu thú đến loại tình trạng này, hơn nữa còn là trên trăm vạn Thú triều.

- Hắn là muốn tiêu diệt hết những yêu thú này a, cái này có bao nhiêu yêu đan, bao nhiêu da lông yêu thú, quá kinh khủng.

- Sớm biết như vậy vừa rồi cũng theo chân bọn họ giết ra ngoài, nói không chừng có thể trở thành thủ hạ của Trình đại, xem ra Trình đại thiếu thật sự muốn khống chế Nam Hoang.

- Bách Chiến Hầu, chẳng lẽ hắn thật sự muốn biến nơi đây thành đất phong của mình?

- Quá kinh khủng, bọn họ còn là người hay không, đối mặt trăm vạn yêu thú, bọn họ cũng dám diệt sát hết, quá biến thái.

- Đúng vậy, đổi thành người khác, nghĩ cũng không dám nghĩ.



- Hừ!

Man Ngưu Vương Lí Hằng nghe được một số người trong Man Ngưu thành nghị luận, rất khó chịu hừ một tiếng, bây giờ hắn đối với đám người kia đã không có bất luận trách nhiệm gì. Đột nhiên, lòng của hắn khẽ động, mình đã không còn là Man Ngưu Vương Lí Hằng ngày xưa nữa, từ nay về sau Man Ngưu Thành này có hay không cũng không sao cả, vừa rồi chẳng khác gì mình đã bán mình cho Trình đại thiếu .

- Ha ha......

Đột nhiên Man Ngưu Vương Lí Hằng ngửa mặt lên trời cười to, trong tay cầm Man Vương Phủ trực tiếp từ không trung đánh về phía yêu thú:

- Từ nay về sau, Nam Hoang không có Man Ngưu Thành, Trình đại thiếu, thuộc hạ Lí Hằng mở đường cho ngài, giết!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi