ĐAN THẦN


- Chuẩn bị Vân Cáp, thông tri Song Long thành.

Hải Tướng quân muốn sử dụng thần niệm thông tri thủ hạ, lại phát hiện căn bản không liên lạc được, thần niệm của mình không có biện pháp câu thông cùng bất luận kẻ nào.

Điều này sao có thể, thần niệm bị phong tỏa, trừ khi nơi này có trận pháp, nếu như không có trận pháp mà nói, vậy thần niệm của đối phương đã đến tình trạng khủng bố mới có thể phong bế thần niệm trao đổi, coi như là nửa bước Thần Tiên cũng không có thể, chẳng lẽ, chẳng lẽ là lục địa Thần Tiên xuất thủ.

Lúc này mồ hôi của Hải Tướng quân đã chảy ra, lại nhìn lão Tống bên cạnh, tình huống cũng không tốt hơn bao nhiêu so với hắn, hiển nhiên hắn cũng làm ra một ít cử động, phát hiện có vấn đề.

- Tướng quân Thập thất quân Hải Vệ của Song Long thành, phụng mệnh áp tải quân lương tiến vào Song Long thành, chuẩn bị cho trăm năm Thú triều sắp đến, không biết là vị tiền bối nào trêu đùa mạt tướng.

Hải Vệ xem xét điệu bộ này, vội vàng mang lá bài triều đình, đối kháng Thú triều ra nói. Phải biết rằng đối kháng Thú triều là chuyện tình của cả Nam Chiêm Bộ Châu, nhân vật càng lợi hại càng hiểu rõ điểm ấy.

- Sau khi chúng ta ăn xong đồ nướng này, nếu như các ngươi còn không bỏ hàng rời đi, giết!

Thanh âm Trình Cung vang lên, trong bình thản lại mang theo một cổ sát khí khiến người sợ hãi, loại sát khí này hỗn hợp cùng thần niệm Luyện Thần Quyết phát ra, trong nháy mắt trực chỉ nhân tâm. Bởi vì hôm nay thần niệm của Trình Cung đã đạt tới cảnh giới lục địa Thần Tiên, so với trước kia mạnh hơn mấy trăm lần, sử dụng Luyện Thần Quyết hiệu quả cũng tăng cường rất nhiều, rất nhiều người thậm chí sinh ra ảo giác, trước mắt chém giết không ngừng, tiếng giết rung trời.

Binh lính còn đỡ, những đánh xe, hoặc là tiểu nhị,… trực tiếp sợ tới mức xụi lơ, một ít thương gia theo cùng cũng sợ tới mức bỏ chạy, một ít binh lính cũng sợ hãi chạy theo.

Những người này không phải là đầy tớ, cũng không phải tù binh, càng không phải binh sĩ tinh nhuệ có quân lệnh khống chế, huống chi chính bọn họ cũng là liều mạng vận công chống cự sợ hãi trong lòng, thoáng cái mấy trăm chiếc xe hoàn toàn tê liệt .

- Ngươi biết đây là tội gì không, coi như là lục địa Thần Tiên, nếu như dám xằng bậy mà nói, đồng dạng sẽ phải bị chế tài.

Trong lòng Hải Vệ càng lo lắng, câu nói đầu tiên là như thế, nhưng một chút dũng khí chiến đấu cũng không có, huống chi những người khác.

Nhưng dù sao hắn cũng không thể cứ như vậy rời đi, lần nữa lấy hết dũng khí nói.

- Tại hạ Quản gia Đổng gia, nhà của chúng ta quan hệ rất tốt cùng Đoan Mộc tuần phủ, có yêu cầu cùng vấn đề gì, không ngại chúng ta đến Song Long thành nói chuyện.

Lão Tống ở một bên, nghĩ nửa ngày, cũng là cáo mượn oai hùm mang Đoan Mộc Nhất Lâm cùng Đổng Hiền Minh ra nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Phụt ....

Sắc Quỷ ăn một miếng thịt thỏ, vừa mới uống một ngụm rượu trực tiếp phun ra hết.

Cũng may Trình Trảm ngồi ở đối diện hắn phản ứng nhanh, nguyên cương hộ thể lập tức ngăn chặn. Sắc Quỷ đưa tay làm thủ thế xin lỗi, sau đó cười nhìn về phía Trình Cung, không cần lên tiếng Trình Cung cũng biết hắn đang nghĩ gì.

Nếu như đám người kia biết rõ thảm trạng của Đổng Hiền Minh cùng Đoan Mộc Nhất Lâm, không biết bọn họ sẽ có cảm tưởng gì. Lúc này trên mặt đám người Trình Cung đều mang theo một cái mặt nạ, chỉ là loại lừa gạt tiểu hài tử, tùy tiện bỏ ra vài đồng là mua được. Loại chuyện này cho dù làm kín cỡ nào, trong nội tâm cũng đều hiểu rõ, nhưng che dấu cơ bản nhất vẫn phải làm, nếu không chẳng khác nào tạo phản .

- Cút đi!

Trình Cung nộ quát một tiếng, lần này thanh âm nổ vang, trong nháy mắt thần niệm dùng vô hình hóa hữu hình, trực tiếp hóa thành thần niệm trùng kích.

- Thần.....

Hải Vệ cùng Quản gia Tống gia, còn có vài chục binh sĩ ở phía trước, trực tiếp bị thần niệm trùng kích của Trình Cung đánh bay ra ngoài, toàn bộ binh lính đã hôn mê, về phần Hải Vệ cùng lão Tống tuy sớm có chuẩn bị, nhưng bị đụng bay ra ngoài vài chục mét như trước, khôi giáp trên người vỡ vụn, phun ra từng ngụm máu.

Thần niệm, có thể dùng thần niệm hóa vô hình thành hữu hình, đây chỉ có lục địa Thần Tiên cường đại trong truyền thuyết mới có thể làm được. Cho dù đám người Hải Vệ gặp qua lục địa Thần Tiên ở Song Long thành, biết rõ lục địa Thần Tiên dùng thần niệm có thể làm bị thương người, nhưng trực tiếp dùng thần niệm hóa vô hình thành hữu hình, cũng chỉ là trong truyền thuyết.

- Xong rồi, xong rồi, thật là lục địa Thần Tiên, thảm rồi. Đừng nói là chúng ta, coi như là phốc...... Gia chủ, coi như là tuần phủ đại nhân, thậm chí Tổng đốc đại nhân tới, cũng không dám nói gì a.

Lão Tống phun huyết, thấp giọng nói.

- Con mẹ nó, ai ngờ thật sự là lục địa Thần Tiên, ai biết lục địa Thần Tiên không có việc gì lại chạy tới ăn cướp a!!

Tuy vừa rồi Hải Vệ sợ hãi than, hoài nghi, nhưng đáy lòng cũng không tin tưởng lục địa Thần Tiên sẽ làm loại chuyện này, lục địa Thần Tiên còn cần đi ăn cướp sao. Chỉ cần hắn đi tới chỗ Đổng Hiền Minh, thậm chí Đoan Mộc Nhất Phong nói một tiếng, muốn cái gì không có, tuy mấy trăm xe hàng hóa này giá trị vượt qua hai trăm vạn lượng hoàng kim, nhưng sao lục địa Thần Tiên lại nhàm chán đến đoạt cái này chứ.

- Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng....

Hải Vệ vội vàng dập đầu, lão Tống cũng làm y hệt.

- Nhanh, nhanh đi....

Chứng kiến bên trên không có thanh âm, mà ẩn ẩn phát hiện thịt nướng bên trên đã sắp ăn xong, Hải Vệ lập tức gọi người nâng những binh sĩ bị hôn mê, dùng tốc độ nhanh nhất bỏ chạy.

Không đến một phút đồng hồ, cả con đường ngoại trừ đội xe ngựa ra, thì không còn có một người nào khác.

Ngưu bức!

Sắc Quỷ lau rượu trên miệng, ném xương cốt sang một bên, nhìn về phía Trình Cung giơ ngón tay cái lên.

- A ....

Vừa rồi Trình Cung đưa lưng về phía đám người Hải Ninh, cười nhạt nói:

- Hiện tại cho dù giết những người này, ngoại trừ tăng thêm một phần tâm ma cùng huyết tinh ra, ngay cả sát khí cũng sẽ không gia tăng. Nếu như giết nhiều hơn, ngược lại sẽ ảnh hưởng tâm cảnh của ngươi. Ngươi xem, dọa một cái chẳng phải đều chạy sạch, Trình Trảm, ngươi dẫn người thu hàng hóa lại.

- Dạ.

Giờ phút này không gian giới chỉ trong tay Trình Trảm cầm là của Lang Vương Bạch Nhân Long lúc trước, không gian lớn vô cùng, cộng thêm lần này tập sát nhiều người như vậy, cướp đoạt không gian giới chỉ cũng không ít, giờ phút này trực tiếp dùng để chứa những hàng hóa này. Về phần những con ngựa kia, thì tùy chúng nó muốn đi đâu thì đi.

- Ca a, ngươi nói thật dễ dàng, trừ ngươi ra còn ai có thể dọa người thành như vậy. Ngươi biết lục địa Thần Tiên đối với người thường, thậm chí đối với người dưới nửa bước Thần Tiên mà nói ý vị như thế nào không, cao cao tại thượng, không thể kháng cự, là có được ngàn năm thọ nguyên, tồn tại giống như thần. Ai có thể nghĩ đến có người sẽ biến thái như ngươi, Thoát Tục Kỳ tầng thứ tám lại có được thần niệm Nhân Anh Kỳ tầng thứ ba, không chỉ nói bọn họ, cho dù ta gặp được loại tình huống này cũng sẽ chạy. May mắn vừa rồi không có đánh cuộc với ngươi, ha ha, nếu là Bàn Tử phỏng chừng sẽ như thiêu thân lao đầu vào lửa.

Sắc Quỷ nhìn đám người Trình Trảm động thủ, rất nhanh thu hồi những hàng hóa kia, một bên nói chuyện cùng Trình Cung.

- Đúng rồi, có cần thông tri Bạch thúc hay không, Bạch thúc chỉ cầu mục đính, nhất định sẽ không tính toán nhiều như vậy, càng sẽ không giống chúng ta.

Sắc Quỷ cười cười, đột nhiên nhớ tới năm đội ngũ của Bạch Khải Nguyên.

- Không cần.

Lúc này Trình Cung đã nướng chín thịt, vừa ăn vừa chậm rãi nói:

- Bạch thúc cùng đại đa số người không giống với chúng ta, hắn đi chính là giết chóc chi đạo, đối với bọn hắn chúng sinh đều có thể giết, không có như vậy ngược lại tâm cảnh không thể thành tựu. Hơn nữa mặc dù hắn là sát thần, nhưng cũng sẽ không xằng bậy, dù sao đây không phải là hai nước chiến đấu.

Tốc độ của đám người Trình Trảm rất nhanh, chỉ chốc lát đã thu thập xong toàn bộ, Trình Cung không vội không chậm cũng vừa vặn ăn xong.

- Đi, đổi địa phương khác, tiếp tục đi cướp bóc.

Trình Cung nói xong, khoát tay một cái, trong nháy mắt đã mang tảng đá kia về vị trí cũ. Chỉ có một điểm khác lúc trước chính là, bên trên có hai chữ rồng bay phượng múa, làm cho vô số du khách sợ hãi than, rung động, chỉ tiếc đây là hai chữ cướp bóc, nhưng văn nhân tự nhiên có thể nói có sách, mách có chứng, các loại truyền thuyết cũng không cần giải thích.

....................................

Trong nha môn Nam Cương tuần phủ, Đoan Mộc Nhất Phong đang ở nội đường trao đổi cùng Trưởng lão Nam Cương thần giáo Lưu Khôn.

Tuy hôm nay Đoan Mộc Nhất Phong là Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, trên danh nghĩa là người lãnh đạo trực tiếp của Lưu Khôn, nhưng vị trí của Lưu Khôn ở Nam Cương thần giáo so với Đoan Mộc Nhất Phong mạnh hơn, hiện tại Đoan Mộc Nhất Phong chỉ là Trưởng lão danh dự mà thôi, cộng thêm người trong Nam Cương thần giáo vẫn không quá để ý quan viên triều đình, cho nên hai người bình khởi bình tọa, trò chuyện rất tùy ý.

- Lục Trưởng lão đã khởi hành, tin tưởng không lâu sẽ có kết quả, Trình Cung này dám động đến thiếu Giáo chủ, quả thực tội ác tày trời. Nếu không phải hiện tại Giáo chủ bế quan, chúng ta không có biện pháp mời được Thái Thượng Trưởng lão, nếu không đã trực tiếp diệt sát hắn, lúc này đâu cần phí sức như vậy.

Vóc người Lưu Khôn không cao, cổ hơi nhỏ, lúc nói chuyện không ngừng rung đùi đắc ý.

- Đúng vậy, Lưu Trưởng lão nói không sai, ta cũng hận không thể tự tay giết hắn, đáng tiếc lực lượng của ta quá yếu, chỉ có thể làm suy yếu thế lực của hắn. Nhưng mà bên cạnh Trình Cung này cũng có lục địa Thần Tiên, điểm này nhất định phải chú ý.

Đoan Mộc Nhất Phong ở trước mặt Lưu Khôn, không có một chút làm cao, hoàn toàn là một bộ vãn bối, ở Nam Cương thần giáo, Thoát Tục Kỳ đỉnh phong cũng không coi vào đâu, chỉ có đột phá Vạn Tượng Nhất Long mới có thể trở thành Trưởng lão, đột phá đến lục địa Thần Tiên là Thái Thượng Trưởng lão.

- Cái này ta biết rõ, thiếu Giáo chủ cũng đề cập qua, bất quá chỉ là một tên dựa vào Ngưng Anh đan thành tựu lục địa Thần Tiên mà thôi. Ta không dám nói có thể đối phó được, nhưng nếu như trong giáo chúng ta có hai vị Trưởng lão có đại thần thông, còn có được Linh khí trung phẩm ra tay, tuyệt đối có thể diệt sát hắn. Ngươi còn không biết a, bên Phong Vân Kiếm Tông đã động, Đại Trưởng lão Phùng Lăng của bọn họ muốn đích thân ra tay báo thù giết đồ đệ, Trình Cung này chết chắc rồi.

Lưu Khôn đắc ý nói, Giáo chủ Nam Cương thần giáo thời đại tương truyền, thần lựa chọn Giáo chủ, bọn họ có phương pháp của mình. Trưởng lão có một chút, nhưng quyền lực không lớn giống như những tông phái khác, cũng không có phân biệt Đại Trưởng lão Nhị Trưởng lão. Về phần Lục Trưởng lão kia, là bởi vì tên của hắn là A Lục, cho nên mới xưng là Lục Trưởng lão.

- A......

Kỳ thật Đoan Mộc Nhất Phong đã biết, nhưng vẫn là lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng vào lúc này, thần sắc Đoan Mộc Nhất Phong dần dần biến hóa.

Lưu Khôn nhìn thấy, lập tức đặt chén trà xuống, bởi vì xem xét là biết đây là có người truyền âm cùng Đoan Mộc Nhất Phong.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi