ĐAN THẦN


- Tuần phủ đại nhân, đây là một chút tâm ý của chúng ta, xin ngài vui lòng nhận cho.

- Song Long thành Đổng gia ở Nam Chiêm Bộ Châu coi như là đại gia tộc kéo dài trăm năm, hiện tại xem ra cũng...

- Các ngươi nhìn xem hiện tại là lúc nào, nếu như trăm năm Thú triều xảy ra, trước đừng nói kiếm tiền, có thể còn sống hay không cũng là vấn đề, nếu như đến lúc đó ca ca ta hạ quân lệnh, cái gì cũng phải sung quân, xuất tiền xuất lực vì chống cự yêu thú. Nhìn xem, cái này là lễ vật Mị Hồ thành Mị Hồ Vương đưa cho bản tuần phủ, nàng muốn dẫn hai vị vương giả, hơn năm mươi Thoát Tục Kỳ, còn có mấy trăm tên Siêu Phàm Kỳ cùng hơn ba nghìn Phạt Mạch Kỳ đầu nhập vào bản tuần phủ, người chưa tới nhưng danh mục quà tặng đã tới trước, tự các ngươi nhìn xem đi.

Nhưng vào lúc này, lần nữa truyền đến lời đối thoại của Đổng Hiền Minh cùng Đoan Mộc Nhất Lâm, nội dung đối thoại đúng là ngày đó Đổng Hiền Minh thiết yến, Đoan Mộc Nhất Lâm cùng Đổng Hiền Minh nói chuyện.

- Mau nhìn a, đây không phải là tuần phủ Đoan Mộc Nhất Lâm sao!

- Con heo mập này, đã biết hắn không phải là người tốt gì, không nghĩ tới hắn hạ lưu đến loại tình trạng này, loại người như hắn sao có thể làm tuần phủ.

- Thật vô sỉ, bại hoại, bại hoại của quốc gia, ta phải tấu ngự trạng, thỉnh cầu Hoàng Đế chém giết bại hoại này.

- Quá khoa trương, ngươi xem hắn đang làm cái gì.

- A ...

Bên ngoài giống như nước sôi, sau khi Đoan Mộc Nhất Phong ngây người, thân hình đã xông ra ngoài, vừa mới đi ra, đã thấy hơn mười chỗ giữa thiên không trên Song Long thành, đều xuất hiện một tràng cảnh, đúng là tràng cảnh yến hội của Đoan Mộc Nhất Lâm cùng đám người Đổng Hiền Minh kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đoan Mộc Nhất Lâm làm trò hề, đã bị mọi người của Song Long thành xem trong mắt.

- Bùm... Ầm… cái này…cái này...

Lúc này, Đoan Mộc Nhất Lâm cũng đã vọt ra, bởi vì vội vàng nên té ngã trên mặt đất, nhưng lúc này hắn đã không có tâm tư trông nom những thứ kia. Đến bên ngoài, cả người cũng ngây dại.

- Pằng... Đồ hỗn trướng.

Đoan Mộc Nhất Phong xoay tay tát Đoan Mộc Nhất Lâm bay ra ngoài, thân thể mập mạp kia bay lên trời, lần này rớt xuống sẽ như thế nào, không cần nghĩ cũng biết. Trên mặt Đoan Mộc Nhất Lâm bị đánh ra năm vết máu, người nện trên mặt đất, phía dưới bị hắn nện thành một cái hố sâu.

- Người đâu, bắt những tên sử dụng yêu pháp, tà thuyết mê hoặc người khác này, chém giết toàn bộ cho ta.

Đoan Mộc Nhất Phong cũng sắp bị giận điên lên, tâm tình vừa rồi bay đi hết, nhưng giờ phút này hắn không thể không tỉnh táo, trước tiên hạ lệnh.

Bên cạnh hắn có không ít người, lập tức bắt đầu hành động, nhưng mà hết thảy đã chậm, bên này hắn hành động mau hơn nữa, cũng không có biện pháp ngăn cản một ít lời trọng yếu nhất phía sau.

- Dạ dạ, tuần phủ đại nhân giáo huấn không sai, bất quá đây chỉ là trợ hứng cho tuần phủ đại nhân, phía sau chúng ta còn chuẩn bị hai trăm vạn lượng hoàng kim cho ngài. Đồng thời từ nay về sau, một nửa lợi nhuận của chúng ta sẽ giao cho ngài cùng Tổng đốc đại nhân, ngài cùng Tổng đốc đại nhân cai quản năm tỉnh, làm sao có thời giờ trông nom những chuyện này, những chuyện tạp vụ này ngài cứ để cho chúng ta làm là được.

- Ha ha.... chủ ý này rất hay, quả nhiên không hổ là gia chủ Đổng gia, cứ quyết định như vậy. Ngươi sảng khoái như thế, bản tuần phủ cũng sẽ không bạc đãi ngươi, từ nay về sau công việc mua bán của năm tỉnh Tây Nam do ngươi cứ nói với ta, xem ta thu thập bọn họ như thế nào. Về phương diện quân đội, tiền này càng giống như tiền trong túi chúng ta, ngày mai ngươi nghĩ biện pháp thôi động giá cả tăng lên một ít, đến lúc đó ta sẽ cho người đi xin ngân sách, lần này Hoàng Đế không tiếc hết thảy chế tạo một quân đoàn mới, tiền có rất nhiều, chúng ta cứ thu cho thoải mái.

- Ở Song Long thành, ở năm tỉnh Tây Nam chính là thiên hạ của huynh đệ chúng ta, ta muốn làm gì thì làm cái đó. Xem ai không vừa mắt, chỉ cần ta nói hắn là nội gián của yêu tộc, có thể khiến hắn bị tịch thu tài sản, tru di tam tộc, chỉ cần các ngươi có thể kiếm được tiền cho bản tuần phủ, lấy tới càng nhiều yêu đan cùng thứ tốt, các ngươi giết người cướp của cũng tốt, cướp bóc cũng tốt, cứ tùy tiện làm. Coi như con đường hôm nay các ngươi làm ngày mai đi không được, cầu xây hôm nay ngày mai sập cũng chẳng sao, giết người cũng không thành vấn đề, chỉ cần các ngươi đưa ra đủ tiền, nhiều yêu đan, nếu như các ngươi có thể lấy Chuyển Sinh Đan tới cho bản tuần phủ, bản tuần phủ trực tiếp cắt một thành phong cho ngươi cai quản.

- Tuần phủ đại nhân, không phải ngài uống nhiều quá nên nói giỡn trêu chọc chúng ta chứ?

- Ha ha... Chỉ cần ngươi có thể lấy được Chuyển Sinh Đan cho ta, ca ca ta khẳng định đồng ý, ca ca ta chỉ có một mình ra là thân đệ đệ, phong một thành còn không đơn giản sao. Đến lúc đó thời điểm trăm năm Thú triều, ca ca ta tùy tiện biên cho các ngươi chút công lao, nói ngươi xuất lực rất lớn, đơn giản, rất đơn giản.



Nếu như nói phía trước chỉ là hiện ra cảnh Đoan Mộc Nhất Lâm như heo mập, bộ dạng khó coi, thì những lời nói phía sau mới là chân chính rung động cả Song Long thành. Người của Đoan Mộc Nhất Phong tiến đến những địa phương nào, những hình ảnh kia đều biến mất, nhưng đa số địa phương đều trình chiếu xong, lời nói của Đoan Mộc Nhất Lâm tất cả mọi người đều nghe vào tai trong, bộ mặt vô cùng xấu xí cũng bày ra vô cùng tinh tế.

Phải biết rằng, dù sao Lam Vân đế quốc thống trị mấy trăm năm, gần đây Hoàng Đế coi trọng Nho gia, nên văn khí phát triển không ít. Giờ phút này mọi người đều quát mắng, cái này cũng chưa tính, ở Song Long thành, loại người nhiều nhất là Liệp yêu giả, nhất là ngay tại lúc này, nghe nói bình thường bọn họ bỏ giá cao mua gì đó, cũng không phải bởi vì vận chuyển cùng nguyên nhân khác, mà là vì con heo mập kia, lúc này đều náo ngất trời.

- Con mẹ mười tám bản tổ tông hắn, con heo mập chết bầm này, ta không hiểu vì sao giá cả liên tiếp tăng cao, nguyên lai là vì hắn.

- Hắn mẹ nó còn là người sao, mỗi lần Thú triều chúng ta đều liều mạng trấn thủ Song Long thành, hắn lại lột da chúng ta.

- Hỗn đản, quân giới, trang bị của chúng ta, lại bị người khác cắt xén như vậy, thật khốn kiếp.

- Đúng, giết chết con heo mập chết bầm này.

- Giết hắn, giết hắn.

Cái gì gọi là nhiều người tức giận khó phạm, Song Long thành này là địa phương nào, tuy vừa rồi Đoan Mộc Nhất Phong dùng thần thông lên tiếng, nói đây là Yêu tộc khống chế người nói mê hoặc dân chúng. Nhưng không ai là ngốc, đây rõ ràng là có người dùng truyền tin Linh thạch ghi chép lại, sau đó lại sử dụng pháp lực sao ra nhiều nhiều bản, ai cũng không ngốc, cho nên Đoan Mộc Nhất Phong nói căn bản không dùng được.

Mà giờ khắc này, có người chớp động, tất cả Liệp yêu giả trong Song Long thành đều nổi giận, điên cuồng phóng tới phủ Tổng đốc. Cùng lúc đó, đừng nói Liệp yêu giả, một ít quân đội đóng quân gần đó cũng nổi giận.

Cộng thêm có người cố ý thổi gió, vì sao trang bị của bọn họ không được tốt, không phải ngân sách không đủ, mà là bị bọn vương bát đản này cắt xén, sau đó mua hàng nhái, đây quả thực là cầm tánh mạng của bọn hắn đi đổi tiền.

Lần này càng hỏng bét, trong quân đội đều náo lên, chỉ là còn có một chút trưởng quan áp chế, tạm thời không có khoa trương như vậy.

- Thình thịch bùm...

- Oanh...

- Heo mập, đi ra nhận lấy cái chết.

Đã có một ít Liệp yêu giả xúc động, lực lượng cường đại, đã đến phủ Tổng đốc trước tiên. Trong phủ Tổng đốc, ngoại trừ một ít dòng chính của Đoan Mộc Nhất Phong ra, binh sĩ bình thường căn bản cũng không cản trở, thậm chí có chút ít trực tiếp bỏ vũ khí xuống, cỡi y phục xuống ném sang một bên.

Loại cử động này, lập tức ảnh hưởng tới rất nhiều người, vô số người cởi quân trang ném vũ khí, đứng qua một bên.

Tuy thủ hạ của Đoan Mộc Nhất Phong rất mạnh, nhưng mà người từ bốn phương tám hướng xông tới càng ngày càng nhiều, nhưng thủ hạ của lại không nhiều, dù sao thời gian hắn kinh doanh ở Song Long thành quá ngắn.

- Giết, giết hai cái vương bát đản này.

- Hắn con mẹ nó, còn có nhân tính hay không, hỗn đản chết tiệt.

- Lấy mạng lão tử đổi lấy tiền, bị bọn họ bóc lột như vậy, giết a!

- Ca... Ca... Cứu ta, cứu ta, cứu ta...

Giờ phút này, Đoan Mộc Nhất Lâm hoàn toàn không giống như là một tồn tại Thoát Tục Kỳ, bởi vì người chung quanh đã xông lại, người của bọn hắn rõ ràng ngăn cản không nổi, cả phủ Tổng đốc đều loạn ngất trời. Mới vừa rồi Đoan Mộc Nhất Lâm bị Đoan Mộc Nhất Phong tát bay ra ngoài, bò đến bên cạnh Đoan Mộc Nhất Phong, ôm đùi Đoan Mộc Nhất Phong, sợ hãi, khóc rống cầu cứu.

Giờ phút này thần sắc của Đoan Mộc Nhất Phong đờ đẫn nhìn vô số người xúc động, vọt tới phủ Tổng đốc, nguyên bản mấy trăm danh thân tín của hắn, ở trong thời gian ngắn bị giết chết một nửa, mà những người còn lại cũng rất nguy hiểm.

Nhiều người tức giận không thể phạm, có người dẫn đầu, hiện tại cả Song Long thành sôi trào.

- Oanh.

Đột nhiên trong lúc đó, trên thân thể Đoan Mộc Nhất Phong có một cổ lực lượng phong ấn, điên cuồng bạo phát đi ra, trong nháy mắt đột phá Vạn Tượng Nhất Long, nguyên khí thiên địa điên cuồng dũng mãnh lao vào, chuyển hóa làm Anh nguyên chi khí, mà thân thể của hắn đã chậm rãi bay lên, một cổ áp áp bành trướng cuộn trào, trực tiếp bao phủ cả Song Long thành. Lục Địa Thần Tiên, không sai, đúng là Lục Địa Thần Tiên, mà còn không phải là Lục Địa Thần Tiên sơ kỳ, lực lượng cường đại trong nháy mắt làm cho tất cả mọi người đang chém giết ngừng lại, làm cho tất cả xao động, sôi trào yên tĩnh trở lại.

Đoan Mộc Nhất Phong, Đại tướng biên cương chính thức, trong mắt người Nam Cương thần giáo chỉ biết đi theo quan trường, lại che dấu sâu như thế, dĩ nhiên là Lục Địa Thần Tiên.

Giờ phút này, cả Song Long thành an tĩnh lại, đây là chỗ cường đại của Lục Địa Thần Tiên, hoàn toàn phóng thích uy áp, đủ để cho Thoát Tục Kỳ sợ run, huống chi đại đa số người trong Song Long thành chỉ là người thường dưới Phạt Mạch Kỳ.

Đây là tồn tại Nhân Anh Kỳ, trong miệng người Nam Chiêm Bộ Châu là Lục Địa Thần Tiên, Song Long thành sôi trào, bạo nộ, nhưng Lục Địa Thần Tiên có thể dùng uy áp bản thân triệt để đè xuống.

- Phốc...

- Bùm...

Thậm chí có mấy người đánh vào trong phủ Tổng đốc năm tỉnh Tây Nam, bị uy áp cường đại chấn thổ huyết, có mấy Liệp yêu giả đã hôn mê.

Bọn họ giận, giờ phút này trong nội tâm Đoan Mộc Nhất Phong không giận sao.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi