ĐAN THẦN


Trình Cung có thể thu hồi Xuyên Vân Toa này, hoàn toàn dùng lực lượng bản thân gia tốc. Mặc dù Thuần Nguyên Đan rất quáy, nhưng thời gian trân quý hơn, huống chi bây giờ Trình Cung có gần mười tám vạn Thuần Nguyên Đan, trong đó mười vạn là lấy từ Tứ Phương Lâu. Còn dư lại tám vạn, là chút ít Đan đạo đại sư Thần miếu Bà La Đa kia vô tư, không ràng buộc kính dâng, lúc ấy Trình Cung không muốn thu đều không được, cho dù hơi chút ý tứ thu một chút, liền lấy được tám vạn Thuần Nguyên Đan.

Nếu như đơn thuần dựa vào lực lượng bản thân cô đọng, cho dù cấp bậc như Bá Kiếm lão tổ cũng phải ngưng tụ hơn hai trăm năm mới được, khoản tài phú này đủ để cho một Nhân Anh kỳ đỉnh phong táng gia bại sản.

Trên đường đi, Trình Cung hao phí hơn một ngàn khối Thuần Nguyên Đan, đơn giản chỉ cần rút ngắn thời gian chạy trở về Nam Chiêm Bộ Châu. Đến Nam Chiêm Bộ Châu, Trình Cung lập tức khống chế thân hình, sai khi chạy mấy vòng mới đi về phía Nam Hoang, hắn cũng không muốn làm cho người ta ở trong ngắn hạn đem chuyện Bà La Đa Châu cùng đảo Thiên Vũ đổ lên đầu hắn.

- Ân chủ.

Trình Cung vừa mới tiến vào Nam Hoang, tiến nhập phạm vi thế lực Man Thần Giáo, trong đầu lập tức vang lên thanh âm của vui mừng Tiểu Phong Tử.

Dùng lực lượng của Tiểu Phong Tử, thần niệm của hắn coi như là muốn quét ngang Nam Hoang cũng không thành vấn đề, đương nhiên, hắn khẳng định không thể làm như vậy, một là tiêu hao quá lớn, hai sẽ tìm phiền toái cho mình, Yêu tộc, Nam Cương Thần Giáo, còn có rất nhiều lực lượng ẩn dấu trong Nam Hoang khác, nói không chừng sẽ đụng chạm tới một người có lực lượng không kém hắn.

Sau khi đi Bà La Đa Châu, Trình Cung cũng hiểu thêm một việc, bây giờ Nam Hoang là một khối thịt mỡ, người nhìn chằm chằm vào khối thịt mỡ này cũng không ít.

- Trở về rồi nói.

Thần niệm Trình Cung khẽ động, sau đó tiếp tục gia tốc, cho dù dùng tốc độ bây giờ của hắn cũng phải bay hai canh giờ mới tới được sơn cốc Man Thần Giáo của Tiểu Phong Tử, từ đó có thể biết thần niệm của Tiểu Phong Tử khủng bố thế nào. Tồn tại Thiên Anh, trải qua Thiên Cương lôi kiếp, cho dù không hiểu được Luyện Thần Quyết, cường độ thần niệm đơn thuần cũng đã đáng sợ vô cùng, một ít bản năng khống chế, vận dụng đối với thần niệm cũng đã tương đối cường hãn.

- Xảy ra chuyện gì?

Trình Cung vừa tiến vào sơn cốc, chỉ thấy Tiểu Phong Tử rất nghe lời ở ngoài rìa sơn cốc chờ mình, Trình Cung biết rõ nếu không có việc gì, tồn tại cường đại cũng sẽ không tùy ý thời thời khắc khắc dùng thần niệm nhìn quét chung quanh, bởi vậy vừa thấy mặt liền lập tức hỏi thăm.

- Bái kiến ân công.

Thân thể cao lớn của Tiểu Phong Tử, lại vô cùng quy củ trước thi lễ cho Trình Cung, sau đó lắc đầu nói:

- Không có việc gì, chỉ là thời điểm trước xung đột cùng Nam Cương Thần Giáo, vừa vặn ta tiến hành huấn luyện đối với ba người Bàn Tử, Sắc Quỷ cùng Túy Miêu, liền để cho ba người bọn hắn thử thân thủ xem, kết quả bọn hắn giết chết một vị Thái thượng trưởng lão Nhân Anh kỳ tầng thứ ba của Nam Cương Thần Giáo, còn có năm tên trưởng lão. Ta đã dựa theo ân công nói, đối ngoại tạm thời tuyên bố sẽ không làm địch cùng ngài, nhưng cũng sẽ không nhúng tay giúp ngài. Bởi vậy ta cũng chỉ có thể để cho Tạp Lỗ mang người chống lưng chuyện này, Nam Cương Thần Giáo bên kia cũng nổi giận, gần đây liên tiếp đánh lén Man Thần Giáo, thương vong lẫn nhau cũng không nhỏ. Thậm chí một vị Thái thượng trưởng lão của bọn hắn đi ra thiếu chút nữa giết chết Tạp Lỗ, ta xem tổng hợp thực lực của chúng ta so với bọn hắn vẫn là chênh lệch quá nhiều, nên bảo người của Man Thần Giáo tạm thời co rút lại, rồi lại trực tiếp dùng thần niệm khống chế nới này, lúc này bọn hắn mới trung thực một chút.

Mịa, ngay cả Nhân Anh kỳ cũng giết chết, giết chết năm trưởng lão vài Long lực, cái này còn không có chuyện gì. Mà Tiểu Phong Tử phải tự mình uy hiếp Nam Cương Thần Giáo, nói rõ trong khoảng thời gian này Man Thần Giáo tổn thất cũng rất lớn.

- Vất vả cho ngươi rồi, bọn người Bàn Tử có thể giết chết Thái thượng trưởng lão Nhân Anh kỳ của Nam Cương Thần Giáo, xem ra thành quả ngươi đặc huấn cho bọn hắn không tệ ah.

Trình Cung hài lòng nhẹ gật đầu.

- Không khổ cực, không khổ cực.

Nghe xong Trình Cung khích lệ, Tiểu Phong Tử đã là Thiên Anh, đường đường là Man Thần Man Thần Giáo vậy mà mừng rỡ đến miệng không thể khép được, liên tiếp nói không khổ cực, vui vẻ cùng thỏa mãn giống như đạt được bảo tàng. Ở trước mặt Trình Cung, Linh Phong không còn là Man Thần, tu vị Thiên Anh càng không trọng yếu, hắn thủy chung là Tiểu Phong Tử mà từ nhỏ đến lớn bị lão hỗn đãn Trình Cung kia vứt bỏ.

- Sắc Quỷ cất bước tương đối thấp, nhưng cũng may ân công cho Chuyển Sinh Đan cùng Nguyên Dịch đầy đủ, cộng thêm ta tự mình động thủ giúp hắn, hơn nữa công pháp hắn tu luyện lại tương đối hiếm thấy, nhất định là ân chủ cho hắn Đạo pháp cấp cao nhất, bây giờ đã có Long lực, đạt được mười tám Long lực. Đạo pháp Bàn Tử tu luyện cũng rất ngưu bức, không ngờ là Thôn Thiên Phệ Địa, có đầy đủ Nguyên Dịch cùng ngoại lực kích phát, bây giờ hắn đã có được ba mươi Long lực. Nhưng thần kỳ nhất vẫn là Túy Miêu, vậy mà hắn tăng lên tới bốn mươi lăm Long lực, rất đáng sợ ah. Nếu không phải ta sợ hắn đột phá năm mươi Long lực, về sau trùng kích Nhân Anh khó khăn, sợ rằng còn có thể tăng lên một ít.

Trình Cung hỏi thăm, Tiểu Phong Tử lập tức hồi báo thành quả một lần.

Không đến hai tháng, tốc độ tiến bộ của bọn hắn cũng quá nhanh đi. Mà ngay cả Trình Cung nghe xong, cũng líu lưỡi không thôi, nhưng ngẫm lại Đạo pháp mình giao cho bọn họ đều không bình thường, mặc dù Tiểu Phong Tử không tu luyện những cái này, nhưng hắn là tồn tại Thiên Anh, hơi chút chỉ điểm, cho dù là dung nhập vào một ít điên cuồng trong khi huấn luyện, đối với bọn họ đều là chỗ tốt vô số. Huống chi, dùng thủ đoạn của Tiểu Phong Tử, thượng cổ huyết mạch Cự Linh Tộc toàn lực tương trợ, lại có Chuyển Sinh Đan cùng rất nhiều Nguyên Dịch, nếu bọn hắn tăng lên chậm, cũng thực xin lỗi Trình Cung khổ tâm lần này.

Thử nghĩ thoáng một phát, coi như là tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông chính là tồn tại Thiên Anh đỉnh phong, cũng rất khó có loại đãi ngộ này. Thiên Anh cao cao tại thượng, bình thường cho dù là thân nhân đệ tử, vãn bối trong tộc, cũng chỉ sẽ ngẫu nhiên tiến hành chỉ điểm, rồi lại để cho nhân vật như Kình Sơn trọng điểm thoáng một phát là được rồi, tuyệt đối không có như Tiểu Phong Tử, hai tháng tự mình thời thời khắc khắc nhìn bọn hắn chằm chằm, thậm chí không tiếc tự mình ra tay giúp bọn hắn hấp thu lực lượng lớn nhất, gặp được vấn đề gì sẽ tùy thời giúp bọn hắn, để cho bọn họ thể nghiệm cảm giác áp lực chính thức.

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Trình Cung cơ hồ có thể khẳng định, cho dù bọn người Trình Trảm, Trình Lập, Bạch Khải Nguyên trước kia mạnh mẽ hơn bọn hắn rất nhiều, cũng đã bị bọn hắn vượt qua. Loại cơ hội này, so sánh với đạt được một bảo tàng của Yêu Hoàng, hoặc là Thiên Anh truyền thừa cũng trân quý ngàn vạn lần. Bởi vì đây là một Thiên Anh còn sống, thời thời khắc khắc trợ giúp, thời thời khắc khắc chỉ điểm, thời thời khắc khắc nhìn bọn hắn tu luyện.

- Trách không được bọn hắn có thể giết chết một lục địa thần tiên, còn có rất nhiều trưởng lão Nam Cương Thần Giáo, đúng rồi, bọn hắn đâu rồi?

- Ách. . . Bọn hắn. . . đi giao vũ khí, ân chủ để cho ta hỗ trợ luyện chế vũ khí là tốt rồi, chỉ là thời gian tương đối ngắn, cộng thêm tình hình kinh tế của ta cũng không còn tài liệu tốt. Nếu không, ta có thể luyện chế vũ khí của bọn hắn thành linh khí trung phẩm, cái kia về sau nhất định có thể được,. . .

- Thua sao?

Đột nhiên, Trình Cung cười cười nhìn Tiểu Phong Tử hỏi.

Hắn hiểu rất rõ Tiểu Phong Tử, ở trước mặt người khác hắn hung ác dị thường, cộng thêm thân thể cao lớn, tuổi cũng cao hơn so với người Cự Nhân Tộc trưởng thành, đan dược tốt cả đời mình, vô số thiên tài địa bảo bổ xuống, lực lượng của hắn cũng mạnh mẽ vô cùng. Nhưng ở trước mặt mình, khi hắn muốn gì đó sẽ nói chuyện thao thao bất tuyệt, hoặc là thời điểm muốn che dấu gì đó, cũng luôn như thế.

Chính mình bàn giao nhắn nhủ hắn phải hết sức tăng lực lượng ba người lên, dùng tính cách Tiểu Phong Tử, không thao luyện ba người bọn họ đến cực hạn thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua, làm sao có thể tiễn đưa một ít binh khí, còn để cho ba người bọn họ lãng phí thời gian đi.

Hắn hoàn toàn có thể cho Kình Sơn, Tạp Lỗ đi, thậm chí cho người Đan thành đến lấy cũng được.

Hơn nữa hắn hiểu rất rõ đám người Bàn Tử, bọn hắn khẳng định nghĩ biện pháp kéo Tiểu Phong Tử xuống nước, đánh cuộc cùng hắn, Tiểu Phong Tử thua, ba cái tên này tìm ra cơ hội thở một ngụm trong huấn luyện tàn khốc, chạy về Đan thành một chuyến.

- Ân.

Tiểu Phong Tử rất hổ thẹn cúi đầu, đường đường Man Thần, tồn tại ngang hàng cùng Giáo chủ Nam Cương Thần Giáo, tông chủ Nguyên Thủy Ma Tông, Thái thượng trưởng lão Âm Trường Khiếu Phong Vân Kiếm Tông, lại bị bọn Bàn Tử thắng, thật sự cảm giác rất không có mặt mũi nhìn người.

- Ha ha. . . Không có việc gì, thua thì thua, cũng không có chuyện may mắn gì, trước kia bọn người Bàn Tử một mực ở bên cạnh ta.

Chứng kiến bộ dạng túng quẫn kia của Tiểu Phong Tử, Trình Cung cười an ủi hai câu.

- Đúng a.

Đột nhiên hai nắm đấm của Tiểu Phong Tử đụng vào nhau, giống như là bừng tỉnh đại ngộ:

- Ta nói làm sao bọn hắn có thể thắng ta, nhất định là học cùng ân chủ ngài, bọn hắn mới có thể biết mẹ phải làm công chứ.

- Cái quái gì vậy?

Cái gì mẹ phải làm công, Trình Cung cũng nghe hồ đồ rồi, đến cùng đám người Bàn Tử đánh bạc cái gì cùng Tiểu Phong Tử ah. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Có một ngày huấn luyện xong, xương cốt trên người bọn họ gãy bảy thành, thời điểm nằm ở nơi đó khôi phục, hắn đột nhiên nói trên không trung vạn trượng xuất hiện Cực Quang, tường vân cùng với cương phong tạo thành hai cự thú giống nhau, một cái là tử một cái là mẫu, ta về sau xem xét thấy cũng rất giống Thần Thú nào đó trong truyền thuyết. Bọn hắn ở đó tranh luận, nói con kia là mẹ, con này là con, về sau ta cũng không biết như thế nào liền tranh chấp cùng bọn họ, cuối cùng thì đánh cuộc. Tình huống bên trên kia, thuần túy là một loại thiên địa dị tượng, ngay cả ta nếu không bay đến hư không vạn trượng cũng không có biện pháp ảnh hưởng, ai ngờ thật sự giống như bọn họ nói.

Tiểu Phong Tử rất là bất đắc dĩ nói.

Trình Cung nghe được thật sự là dở khóc dở cười, tưởng tượng vô hạn, cộng thêm khẩu tài của Bàn Tử cùng Sắc Quỷ, ban đầu là đan những vật kia vào cùng một chỗ, còn dư lại chính là xem ai biên chuyện xưa hay hơn. Nếu như Trình Cung ở chỗ này, chết cũng có thể nói thành sống, thua nhất định là Bàn Tử cùng Sắc Quỷ, cái này thật đúng là Trình Cung cùng bọn Bàn Tử đánh bạc qua, cuối cùng Bàn Tử liên thủ cùng Sắc Quỷ cũng bị Trình Cung nói tâm phục khẩu phục, ngay cả mình cũng tin tưởng, Trình Cung nói đúng là chân tướng.

- Được rồi, để cho bọn họ nghỉ ngơi một chút cũng được, dùng lực lượng của bọn hắn bây giờ, giai đoạn tiếp theo chủ yếu là tu luyện thần thông cùng thực chiến. Được rồi, không nói cái này nữa, a. . .

Trình Cung cười nhìn Tiểu Phong Tử nói:

- Ẩn Linh Đao của ta bây giờ đối phó Nhân Anh bình thường coi như cũng được, nhưng mà đối phó mạnh hơn đã có chút không được, ngươi dung luyện một trăm linh bảy thanh đoản đao cùng Ẩn Linh Đao lại lần nữa, ta đoán chừng rất có thể nó sẽ trở thành linh khí thượng phẩm. Ngoại trừ cái này ta còn có một ít chuyện muốn thương lượng với ngươi, Man Thần Giáo của ngươi bên này giao cho người khác thoáng một phát, chờ ta trở về Đan thành một chuyến, ngươi theo ta đi một nơi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi